Con người thích sự thuận tiện. Không thích sự phiền toái. Nhưng nhiều khi trong những phiền toái đó cũng chính là niềm vui.
– Chào buổi sáng, ông chủ nhỏ nói.
– Chào buổi sáng, thương lái nói.
Người đó là một người bán loại thuốc giúp giảm cảm giác khát. Mỗi lần dùng một viên, và người sẽ cảm thấy không cần phải uống nước nữa.
– Sao ông lại bán món đó? ông chủ nhỏ hỏi.
– Đây là một sự tiết kiệm lớn về thời gian, thương lái nói. Các chuyên gia đã tính toán. Mỗi tuần chúng ta sẽ tiết kiệm được năm mươi ba phút.
– Vậy mà họ dùng năm mươi ba phút đó để làm gì?
– Làm bất cứ điều gì họ muốn ...
'Ta, ông chủ nhỏ nghĩ trong lòng, nếu ta có năm mươi ba phút để tự do, ta sẽ đi dạo nhẹ nhàng đến một nguồn nước...'
Gần đây tôi đã chuyển nhà. Điều mà tôi nhớ nhất trong tất cả là một quán cà phê. Đó là quán cà phê mà tôi đã ghé từ năm hai mươi mốt tuổi. Tôi đã uống ở đó liên tục suốt gần bảy năm. Nó giống như một phần không thể thiếu của cuộc đời tôi.