Chứng minh nhận định: Tiếng đàn là sức sống và cũng là nghệ thuật bất tử của Lorca.
Tiếng đàn - hơi thở của cuộc sống, là dấu ấn bất tử của Lorca
Cách nhận biết một tác phẩm thơ hoặc văn xuất sắc
Dàn ý chứng minh: Tiếng đàn là sức sống và nghệ thuật bất tử của Lorca (Chuẩn)
Mở đầu
- Giới thiệu sơ lược về Thanh Thảo và tác phẩm 'Đàn ghi-ta của Lorca' với nhận định: 'Tiếng đàn là sức sống và nghệ thuật bất tử của Lorca'.
Thân bài
a. Tóm lược về bối cảnh sáng tác và hình tượng của Lorca
>> Xem chi tiết Dàn ý Chứng minh nhận định: Tiếng đàn là sức sống và nghệ thuật bất tử của Lorca tại đây.
II. Bài văn mẫu Chứng minh nhận định: Tiếng đàn là sức sống và nghệ thuật bất tử của Lorca (Chuẩn)
Trong hành trình đổi mới văn học Việt Nam, Thanh Thảo là một tác giả tiên phong, với những tác phẩm đầy suy tư và sắc tượng trưng siêu thực. 'Đàn ghi - ta của Lorca' là minh chứng rõ ràng cho điều này. Tiếng đàn, cùng với hình tượng Lorca, là biểu tượng bất tử trong nghệ thuật của Thanh Thảo.
Bài thơ 'Đàn ghi ta của Lorca' xuất hiện trong tập 'Khối vuông Ru - bích', là kết quả của sự ngưỡng mộ và nhận thức của Thanh Thảo về tài năng và con người của Lorca. Lorca, như một nhà văn tài năng của Tây Ban Nha, đã trở thành biểu tượng của sự đấu tranh và nghệ thuật vĩ đại. Trong bức tranh mơ hồ về Lorca và tiếng đàn trong tác phẩm, Thanh Thảo đã thể hiện sự bất tử của họ qua các hình ảnh siêu thực.
Trong văn học, tiếng đàn luôn gợi lên những hình ảnh sâu sắc về cuộc sống và con người, từ tiền bối Nguyễn Du đến những nhà thơ hiện đại như Thanh Thảo. Tiếng đàn không chỉ là âm nhạc mà còn là biểu tượng của sức sống và nghệ thuật bất tử.
'Tiếng ghi ta nâu bầu trời cô gái ấy tiếng ghi ta lá xanh biết mấy'
Tiếng đàn với màu nâu và xanh, gợi lên hình ảnh tình yêu và hy vọng, là biểu tượng của sức sống và nghệ thuật bất tử của Lorca.
Tiếng đàn không chỉ là âm nhạc mà còn là biểu tượng của nghệ thuật bất tử. Như cỏ mọc hoang, nghệ thuật của Lorca vẫn sống mãi với sức mạnh tự nhiên, không cần sự can thiệp.
Hình ảnh tiếng đàn kết hợp với tượng trưng siêu thực, tạo nên thế giới ám ảnh trong thơ Thanh Thảo, gợi lên sự sâu sắc và độc đáo trong tác phẩm.