blogradio.vn - Những thế hệ trước, những bậc cha anh mà tôi và nhiều người khác luôn kính trọng và yêu mến, đã chiến đấu, yêu thương và hy sinh theo tiếng gọi của Tổ quốc.
Hình ảnh những đoàn quân với quân phục xanh mũ trên đầu làm tôi xúc động. Họ ra quân thực thi nhiệm vụ ở đất nước xa xôi, với tinh thần lạc quan, tự tin và phấn khởi. Sức trẻ của họ khiến tôi ngưỡng mộ, những nụ cười tươi rói trên màn hình ti vi đã truyền cảm hứng cho tôi viết bài này. Câu nói của một nữ quân nhân khiến tôi ấn tượng: “Các nước sẽ thấy một Việt Nam thân thiện, đoàn kết và đầy ngưỡng mộ.”
Hai đêm liên tiếp và nhiều lần như vậy, tôi đã nhìn thấy và nghe thấy để cảm xúc trào dâng trong lòng.
Đất nước đang vẫy gọi chúng ta.
Đất nước tôi, hình chữ S với hai miền Bắc Nam phình to như hai vựa lúa lớn và miền Trung là cây đòn gánh mảnh mai gánh hai vựa lúa ấy. Đất nước mà tôi đã học qua bao năm trong sách vở với những bài thơ, bài văn nổi tiếng. Đất nước tôi là hình ảnh người mẹ già hiên ngang trước quân thù, chèo đò đưa quân qua sông, kiên cường chiến đấu cho ngày mai thống nhất.
“Một tay lái đò ngang
Bến sông Nhật Lệ, quân đi đêm ngày
Chẳng sợ sóng gió hay tàu bay
Thắng Tây rồi, Mỹ ta chẳng ngại.”
Tôi đã đọc và cảm nhận rất nhiều bài thơ ấy, từng làm bài phân tích theo yêu cầu thầy cô. Những ngày ấy, cảm xúc vẫn chưa trọn vẹn như hôm nay khi đọc những vần thơ về mẹ Suốt, lòng tôi cứ vang lên tiếng gọi thiêng liêng.
Đất nước đang vẫy gọi chúng ta.
Đất nước tôi, là những vần thơ tha thiết đầy thương nhớ của một con sóng, là nỗi nhớ về con sông quê cào xé trong lòng tác giả Tế Hanh và cũng là của nhiều người đọc bài thơ ấy.
“Quê hương tôi có con sông xanh thẳm
Nước trong veo soi tóc hàng tre
Tâm hồn tôi là buổi trưa hè.
Nắng tỏa xuống lòng sông lấp loáng
Không biết nước có giữ ngày tháng
Dòng nước mang theo biết bao kỷ niệm, đẹp như làn hồn của tuổi trẻ
Sông ơi, em đã đón nhận cuộc đời tôi, từng giọt nước mặn mà của tuổi thanh xuân
Tình yêu ấy vẫn mãi mới mẻ, như dòng sông không ngừng chảy
Sông quê hương, biểu tượng của tuổi trẻ và nơi gửi gắm tình thân yêu
Con sông mang theo hồn quê, máu nước Việt, đẹp như mảnh ghép trong trái tim
Hình ảnh sông, kỷ niệm đậm chất nhưng cũng vẫn như dòng nước chảy mãi
Đất nước kêu gọi ta hành động.
Quê hương tôi, như hình ảnh của một người phụ nữ dũng cảm, kiên định trước mặt kẻ thù, vẫn ước mơ rực cháy trong lòng dù cuộc sống đã cạn kiệt.
“Đừng tin bọn chúng, chúng nói dối. Tôi không bao giờ chịu khuất phục. Các bạn ơi, còn sống không, con tôi còn sống không, nếu còn thì bắn tôi một phát để tôi được tự do.”
Khi đọc những dòng này, nước mắt tôi lại trào dâng, như ngày nào. Mặc dù đã nhiều năm, cảm xúc vẫn nguyên như lúc đó, dù tuổi tôi đã già đi, nhưng lòng kiêng nể không hề phai nhạt.
Đất nước đang kêu gọi ta đi.