Bộ phim Abang Adik đã gây bất ngờ khi thu về hàng triệu USD trong năm 2023 vào thời điểm công chiếu ban đầu.

Bộ phim xoay quanh hai anh em Abang (do Ngô Khảng Nhân đóng) và Adik sống tại khu Pudu, thủ đô Kuala Lumpur của Malaysia.
Bộ phim mở đầu với trích dẫn từ Cái bóng của Marin Sorescu: 'Một số sống dựa vào cái bóng của mình, thậm chí cái bóng ấy cũng không hoàn hảo. Đôi khi chỉ còn lại một tay, đôi khi chỉ còn lại một con mắt'.
Cuộc sống của những con bóng
Tiếng nước rò rỉ như âm thanh của một cuộc sống âm thầm, ẩn náu trong một tầng hầm.
Những gương mặt khổ sở hiện ra mà không cần lời giải thích, chúng ta có thể đoán được họ thuộc tầng lớp dưới của xã hội.
Cảnh mở đầu này tạo ra không khí u ám, chật chội, đồng thời khơi gợi cảm giác bất an cho toàn bộ bộ phim. Thực tế, họ là những người bị giam giữ bởi chính bản thân họ - những người thiếu giấy tờ tùy thân, bị truy đuổi và bắt giữ...
Tương ứng với lời đề từ, họ là những bóng đen, chỉ tồn tại trong bóng tối, sống nhờ vào sự hiện diện của người khác. Những bóng đen im lặng như những khuyết điểm bẩm sinh của nhân vật Abang.
Đây cũng là ngôn ngữ chính của bộ phim, một ngôn ngữ của sự im lặng, dù bối cảnh diễn ra trong một không gian thành thị rối ren, một khu chợ ồn ào, một cuộc đuổi bắt, tiếng la hét và kết thúc bằng một sự im lặng vĩnh viễn.
Bài viết này lấy cảm hứng từ tiểu thuyết của nhà văn Nhật đoạt giải Nobel Kenzaburo Oe - Tiếng thét câm lặng.
Không phải vì chủ đề tương tự mà vì những điểm tương đồng trong cách miêu tả cuộc sống đầy mâu thuẫn, đối nghịch nhưng dường như không thể thiếu vắng của hai cặp anh em trong hai tác phẩm.
Giữa Abang và Abik - ai là hình, ai là bóng? Cách đặt tên phim cũng thể hiện sự gắn kết chặt chẽ này. Không có chữ 'và' hay một dấu gạch nào để nối liền cả hai.
Dù là hai nhưng như một. Lỗi lầm của người này trở thành hình phạt đối với người kia. Sự sống của người này tiếp tục chảy trong người kia. Cả tiếng kêu gào yêu cầu quyền sống cũng như vậy.
'Tiếng thét câm lặng' không chỉ đúng theo nghĩa đen mà còn theo nghĩa bóng. Abang thậm chí không thể kêu lên, dù cuộc đời anh chật vật với bất công.
Không ngừng hy vọng nhưng liên tục thất vọng. Đến phút cuối cùng, sự sống dường như cũng không còn ý nghĩa vì đó là sự sống của một bóng đen.

Viết tiếp câu chuyện cổ điển
Người nhập cư không phải là chủ đề mới, nhưng đạo diễn và biên kịch Jin Ong đã đưa ra góc nhìn khác biệt, kết hợp tính địa phương và phổ quát.
Là một người Malaysia gốc Hoa, ông đã lựa chọn ngôn ngữ tổ tiên để kể câu chuyện về những người nhập cư trong thời đại hiện đại.
Bộ phim sử dụng tiếng Hoa và thể hiện quốc tịch Malaysia, phản ánh sự đa dạng và phức tạp của thế giới ngày nay khi các định nghĩa về quốc tịch và Tổ quốc trở nên mơ hồ.
Thành công vượt ra ngoài biên giới của phim cho thấy lựa chọn cách kể chuyện của đạo diễn đã thu hút sự đồng cảm của nhiều khán giả.
Những người có thể không gặp phải khốn cùng như Abang và Abik nhưng mang trong lòng tâm trạng của người nhập cư, luôn sống trong nỗi lo sợ không biết nơi đang ở có phải là nhà hay không.
Trong Abang Adik, việc nhập vai một nhân vật khiếm khuyết dường như không khó đối với Ngô Khảng Nhân, đặc biệt là đoạn cuối phim khi Abang chia sẻ hết nỗi lòng với nhà sư.
Chỉ bằng cử chỉ và ánh mắt, Ngô Khảng Nhân đã thành công trong việc diễn tả sâu sắc nỗi đau của một người không có gia đình, không có địa vị.
Đoạn cảnh ấn tượng này đã lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội, chứng minh cho khả năng diễn xuất xuất sắc của diễn viên. Có thể nói, Ngô Khảng Nhân đã giúp đỡ Jin Ong rất nhiều trong dự án phim này.
Dù sao đi nữa, tài năng của đạo diễn là không thể bỏ qua. Điều này cũng chứng tỏ rằng những câu chuyện 'bùn lầy nước đọng', những giọng nói bên lề cuộc sống vẫn có giá trị trong thế giới rực rỡ của điện ảnh.
Và giọng nói đó vẫn có sức hút. Doanh thu phòng vé của Abang Adik đã phản ánh điều này.