Gợi ý:
1. Ra-bin-đra-nát Ta-go (1861 – 1941) là một nhà thơ và nhà văn nổi tiếng của dân tộc Ấn Độ. Sinh ra trong một gia đình quý tộc ở Bà La Môn yêu nước, Ta-go sớm được tiếp xúc với những ý niệm nhân đạo tiến bộ. Công việc sáng tạo của Ta-go rất đa dạng và mang lại nhiều giá trị nhân đạo cao cả.
Ông luôn ca ngợi tình yêu thương giữa con người và con người. Ta-go là người đầu tiên ở châu Á được vinh danh bằng Giải thưởng Văn học Nobel với tập Thơ Dâng. Dù viết trong nhiều thể loại, nhưng ông vẫn được biết đến nhiều nhất qua thơ tình. Bài thơ số 28 trong tập Người làm vườn là một trong những bài thơ tình nổi tiếng nhất của Ta-go và cũng được coi là một trong những tác phẩm văn học tình yêu nổi tiếng trên thế giới.
2. Thơ tình đóng vai trò quan trọng trong sự sáng tạo của Ta-go. Giống như hầu hết thơ tình của Ta-go, Bài thơ số 28 thể hiện một quan điểm đúng đắn và tiến bộ về tình yêu. Nhân vật trữ tình “anh” trong bài thơ đã thể hiện một tình yêu chân thành, cao cả nhưng cũng rất thực tế. Qua cảm xúc của nhân vật trữ tình, bài thơ đã làm rõ một quy luật đặc biệt của tình yêu: tình yêu là điều kỳ diệu và bí ẩn.
3. Tâm trạng thơ là tâm trạng chân thật của người đang yêu. Yêu là mong muốn khám phá thế giới tinh thần của người mình yêu, yêu là khao khát sự đồng cảm và đồng điệu. Tuy nhiên, điều đó không bao giờ đạt được. Chính sự bí ẩn của tâm hồn là điều lôi cuốn nhất của tình yêu, vì sự nhàm chán, sự trần trụi sẽ tiêu diệt tình yêu. Cảm xúc thơ chân thành, ngôn ngữ sáng sủa và dồi dào hình ảnh, cùng với quan niệm yêu thương đúng đắn, đã tạo nên sức sống cho bài thơ.
4. Đọc từ từ, cảm nhận sâu sắc, truyền đạt bằng trái tim.
II - Kiến thức cơ bản
Bài thơ số 28 được rút từ tập Người làm vườn là một ví dụ điển hình cho chủ đề tình yêu của Ta-go. Bắt đầu bằng việc nhận biết về đôi mắt của cô gái, không phải ở trạng thái bình thường - mà là đôi mắt ẩn dụ, buồn bã, gần như thể hiện nỗi bất lực:
Bờ mắt rối bời của em, buồn thiu,
Đôi mắt em khao khát thâm hỏa trong tâm trí anh,
Như ánh trăng kia muốn thâm nhập vào đại dương lớn.
Hình ảnh ẩn dụ và nhân hoá đã thể hiện tâm trạng của nhà thơ - sự ám ảnh không nguôi trước ánh nhìn đầy nghi ngờ. Đó không chỉ là những dư ảnh của một khoảnh khắc ngẫu nhiên, mà là ánh nhìn chạm vào những trăn trở sâu xa, khơi dậy những dự đoán sâu xa từ đáy lòng, khiến tác giả lên tiếng tự tâm sự:
Anh đã để cuộc sống của anh trần trụi dưới ánh mắt của em,
Anh không che giấu điều gì trước em
Chính vì vậy mà em không biết gì về anh cả.
Dường như mâu thuẫn nhưng lại có lý do rõ ràng! Bởi vì anh không giấu điều gì mà em không biết. Điều này được chứng minh bởi sự hiện hữu của nó.
Chắc chắn em nhận ra rằng cuộc sống dưới ánh mắt của em không phải là tất cả về anh, điều này khiến em băn khoăn, muốn hiểu thêm về tâm trí của anh? Thông thường, trước những gì hiển nhiên - người ta thường nghĩ rằng mọi thứ đã được tiết lộ. Nhưng trong trường hợp của cô gái trong bài thơ, như mặt trăng muốn chiếu sáng vào biển cả, cô lại bị cuốn hút mạnh mẽ bởi một sức hấp dẫn vô hình. Tất cả những gì xuất hiện trong cuộc sống trần trụi chỉ là gợi ý về một cái gì đó sâu sắc và linh thiêng! Sự chân thành, sự giản dị trong cuộc sống cũng có một sức hút đặc biệt. Nhà thơ thể hiện ý tưởng này qua các so sánh - đối lập độc đáo:
- Nếu cuộc đời anh chỉ là viên ngọc…
- Nếu cuộc đời anh chỉ là một bông hoa…
Mỗi so sánh đều là sự đối lập hấp dẫn giữa hai khái niệm trừu tượng và cụ thể, vô hạn và hữu hạn. Khi khái niệm trừu tượng trở nên cụ thể, và vô hạn trở nên hữu hạn - thì ý nghĩa của nó trở nên rất đơn giản (cuộc đời = viên ngọc, = chuỗi hạt nữ trang, = bông hoa, = mái tóc trang điểm). Tuy nhiên, cuộc sống là rộng lớn, là biển cả bao la, nhưng cuộc sống ở đây có ý nghĩa.
Nhưng em ơi, cuộc đời anh là một trái tim
Thường thì, mệnh đề diễn giải thường có phạm vi hẹp hơn so với mệnh đề quy nạp, nhưng trong đoạn thơ này, điều ngược lại dường như xảy ra. Rõ ràng: trái tim - về hình thức là một khái niệm nhỏ hơn cuộc đời, nhưng trong nội dung thể hiện: Không ai có thể hiểu rõ sâu sắc và ranh giới của nó - là hữu hạn nhưng vô cùng.
Từ cuộc đời đến trái tim, nhà thơ đã thực hiện một sự dịch chuyển ý nghĩa linh hoạt từ một mức độ sang một mức độ khác, thực chất là chuyển đổi cảm xúc từ mặt hình thức sang mặt nội dung, tạo điều kiện cho đoạn thơ tiếp theo - vẫn bằng phương pháp so sánh - đối lập:
- Nếu trái tim anh chỉ là một khoảnh khắc thăng hoa…
- Nếu trái tim anh chỉ là nỗi đau…
Trái tim không chỉ là một khái niệm cụ thể, không chỉ giới hạn trong niềm vui hoặc nỗi đau - nó bao gồm tất cả các cảm xúc, trạng thái phong phú, phức tạp và kỳ diệu nhất của cuộc sống - đó là lý do tác giả tổng quát hóa:
Nhưng em ơi, trái tim anh chính là tình yêu
Sự tổng quát này cũng là một sự dịch chuyển ý nghĩa, chuyển từ khái niệm sang chất lượng. Tình yêu là một phần xác định của trái tim, và các biểu hiện của tình yêu là vô cùng đa dạng.
Toàn bộ bài thơ thể hiện sự phát triển các khía cạnh triết lý của tình yêu: cuộc sống - trái tim - tình yêu - niềm vui và nỗi đau vô tận - những yêu cầu và sự giàu có không giới hạn. Ý nghĩa cao quý của cuộc sống là một tình yêu lớn, không bị ràng buộc bởi bất kỳ giới hạn nào; tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc hạnh phúc hay đau khổ mà còn chứa đựng nét nhân văn. Hai dòng kết luận là một lời tổng quát chứng minh. Dễ nhận biết những sự khác biệt. Trái tim - tình yêu đã được đề cập ở trên đang đồng điệu với cuộc sống của cô gái, sự hòa mình và đồng điệu đến mức không thể phân biệt được!
Toàn bộ bài thơ, thông qua những phân đoạn luận lí nếu - nhưng, tái hiện mạnh mẽ cảm xúc sâu sắc ngày càng tăng của một tâm hồn lớn. Với giọng điệu triết lí, Bài thơ số 28 vừa trưởng thành vừa đầy tình cảm sâu sắc, thể hiện quan điểm về cuộc đời - đồng thời là khát vọng cao quý của tình yêu, xứng đáng là một trong những bài thơ tình hay nhất của Ta-go và một kho tàng thơ tình đáng ngưỡng mộ. Tầm ảnh hưởng sâu xa của những ý thơ vẫn rực rỡ như một lời nhắn nhủ, rằng cuộc sống và tình yêu trần thế không bao giờ là những điều xa lạ, mà Trái tim anh cũng ở gần em như chính cuộc đời em vậy…
III - mối liên hệ
Tình yêu luôn đi đôi với việc khám phá và hiểu biết về nhau. Không phải cuộc sống rộng lớn tới vô cùng, không phải trái tim đầy biến động như Ta-go viết trong Bài thơ số 28, thi sĩ Xuân Diệu thể hiện một khía cạnh khác của tình yêu trong bài thơ Giọng nói:
Em ngồi ríu rít ở phía sau xe
Anh nói, trái tim em nghe mãi
Cười vui lên khi nghe tiếng em
Đời trở nên hạnh phúc khi có em bên cạnh
Ôi! Giọng nói em dễ thương quá
Em như nguồn mát dịu khiến tâm hồn an nhàn
Dù ai hát ca tốt,
Không ai sánh kịp với em khi nói.
Gió thổi bay đi, giọng nói vẫn vang lên
Không cần từ ngữ, vẫn nghe thấy đẹp
Nghe tiếng em phơ phất sau lưng
Cho gió mây cuốn đi bao lo âu.
Ước ao mãi ngàn năm nghe tiếng em,
Anh muốn dắt em đi xa tận cuối không gian!
Khi em im lặng, anh vẫn nghe thấy như tiếng đàn êm đềm.
Dù không nói gì, tiếng em vẫn ngọt ngào như âm nhạc.
30 tháng 1 năm 1963
Du lịch của tôi