Tóm tắt ý chính
- Hiểu rõ ý nghĩa của câu văn được trích dẫn:
+ Giới thiệu ngắn gọn nguồn gốc của câu văn: được lấy từ vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt của Lưu Quang Vũ và là phần hội thoại giữa nhân vật hồn Trương Ba và tiên cờ Đế Thích. Câu nói trên là lời giải thích của hồn Trương Ba khi từ chối cuộc sống vay mượn trong thân xác người khác. Đây là cách thể hiện mong muốn sống một cuộc sống có nhân tính của một con người.
- Thảo luận, mở rộng ý nghĩa của vấn đề:
+ Bi kịch của cuộc sống 'bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo': Sự trái ngược giữa bên trong và bên ngoài tạo ra bi kịch phải sống giả dối, trái với bản chất của mình... Có những nguyên nhân nào dẫn con người vào cách sống này? Chú ý cả những nguyên nhân khách quan và chủ quan...
+ Khát vọng 'được là tôi toàn vẹn' là mong muốn sống trung thực, là chính mình, không phải tồn tại trong trạng thái vay mượn, chấp nhận cái khác. Chỉ khi sống hài hòa giữa tâm hồn và thể xác, giữa thế giới bên trong và bề ngoài, con người mới có thể hạnh phúc.
+ Vấn đề của Hồn Trương Ba, da hàng thịt không chỉ là vấn đề hài hòa cuộc sống vật chất và tinh thần mà còn là vấn đề con người cần phải là chính mình, sống trung thực với bản thân.
+ Đồng nhấn mạnh giá trị nhân văn trong quan điểm sống của Lưu Quang Vũ và trách nhiệm của mỗi người trong việc hình thành, bảo vệ những mong muốn sống có nhân tính, đẹp đẽ.
Bài mẫu
Lưu Quang Vũ, một nhà thơ nổi tiếng trong những năm 1950, được độc giả yêu mến. Về sau, ông chuyển sang viết kịch và đã tạo ra khoảng 50 vở kịch trong vòng 7-8 năm, hầu hết đều được trình diễn. Các tác phẩm của ông thể hiện khát vọng về cái đẹp, cái thiện, và sự hoàn thiện của con người, đồng thời đấu tranh chống lại cái ác và tiêu cực để làm cho cuộc sống trong sạch hơn, đẹp đẽ hơn. Trong vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt, qua lời thoại của Hồn Trương Ba với tiên Đế Thích, Lưu Quang Vũ đã thể hiện khát vọng về một cuộc sống tốt đẹp: 'Không thể bên trong một nẻo, bên ngoài một đằng. Tôi muốn sống một cách toàn vẹn... sống nhờ vào đồ đạc, của cải người khác, đó là chuyện không nên. Thậm chí thân tôi cũng không nên sống nhờ anh hàng thịt. Ông chỉ muốn tôi sống, nhưng cách tôi sống thì ông không cần quan tâm.'
Lời thoại này thể hiện quan niệm của Lưu Quang Vũ về hạnh phúc, lẽ sống và cái chết. Vở kịch này là sự kết hợp giữa cốt truyện dân gian và triết lý nhân sinh, thể hiện một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và những giá trị con người. Lưu Quang Vũ nhấn mạnh sự quan trọng của việc hài hòa giữa tinh thần và vật chất trong cuộc sống. Ông phản đối việc sống nhờ vào người khác, sống dựa vào đồ đạc và của cải của người khác, vì ông cho rằng điều đó làm mất đi tính toàn vẹn và ý nghĩa của cuộc sống. Cuộc sống thực sự ý nghĩa khi con người sống theo cách mà họ tự lập ra, sống cho bản thân và có ích cho xã hội. Nếu sống dựa vào người khác, sống chưa đúng với bản thân, thì cuộc sống đó không đáng sống, thậm chí tốt hơn là chết.'