Một bộ phim với sự bình thường được biến thành không bình thường để khám phá ý nghĩa của 'bình thường' trong danh tính con người.
Thông tin chi tiết về bộ phim có thể xem tại đây.
Nếu bạn coi việc xem phim như một cuộc hành trình, thì trải nghiệm xem 'Những người bình thường' giống như việc đi qua những căn phòng với nhiều cánh cửa khác nhau. Mỗi cánh cửa mở ra một thế giới khác biệt, đầy hình ảnh trừu tượng đặc sắc, mô phỏng cuộc sống nhưng cũng chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc. Mở cửa là khám phá một tầng ý nghĩa mới, một nhận thức được khám phá và một sự thật được tiết lộ. Bộ phim tổng hợp những tầng ý nghĩa như lớp vỏ của một quả hành tây.
Câu chuyện theo chân cô bé Paula, đi tìm lời giải cho những lỗi sai bất ngờ của bản thân. Tại sao một nhân vật chính như cô lại bị mất điểm, mất giọng hát, mất đi thoại, không còn hoàn hảo như một nhân vật chính bình thường? Paula và người xem cùng trải qua hành trình tìm kiếm sự thật đằng sau những lỗi lầm đó, mặc dù mẹ cô luôn cố gắng ngăn cản và an ủi bằng cách nói rằng đó chỉ là chuyện bất ngờ, và khẳng định rằng số phận của cô là làm Vai Chính.
NHẬN THỨC VỀ GIAI CẤP - SỰ KHÁC BIỆT GIỮA CÁC DÂN TỘC
Cả xã hội trong bộ phim 'Những Người Bình Thường' được xây dựng trong một không gian khác biệt - không gian điện ảnh. Con người được phân loại thành ba nhóm, tượng trưng cho ba tầng lớp xã hội: Vai Chính (Main), Vai Phụ (Supporter), và Vai Hỏng (Outtake). Vai Chính đại diện cho những nhân vật chính thống trị xã hội, sinh ra với số phận đã được định trước để tỏa sáng trong ánh đèn sân khấu và trở thành một hình mẫu lý tưởng mà mọi người mong muốn. Vai Phụ thường đảm nhận vai trò của đám đông, thực hiện những diễn đạt không quá nhiều hoặc quá ít trong những bộ trang phục trung tính không nổi bật. Vai Hỏng là những người ở đáy xã hội - không màu sắc và không tạo ra tiếng ồn, luôn bị bỏ rơi trong các cảnh quay. Đây là một loạt các cảnh quay như virus, với sự phân biệt đối xử giữa các tầng lớp, đặc biệt là giữa Vai Chính và Vai Hỏng. Trong một cảnh đầu phim, một người đàn ông Vai Hỏng bị xúc phạm và đuổi khỏi tàu điện ngầm chỉ vì ngồi tại khoang dành cho Vai Chính. Các nhân vật Vai Chính xung quanh đuổi anh ta đi như đuổi một thứ gì đó ghê tởm và thấp kém, không muốn chạm vào, đến nỗi nhân vật chính Paula, dù chỉ mới mười lăm tuổi, cũng nhận ra rằng Vai Hỏng không nên được gắn với, mặc dù cô hiểu anh ta không có ý đồ xấu. Ranh giới giữa các nhân vật luôn rõ ràng, và số phận của họ không thể tự quyết định được, vì phân biệt đã được xác định từ khi họ mới sinh ra. Như cậu bé Vai Hỏng bị cắt bớt cảnh nhưng vẫn cố gắng tìm âm thanh, mong rằng một ngày nào đó anh ta sẽ trở thành Vai Phụ. Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào gen di truyền.
Mỗi khung cảnh cuộc sống như một đoạn phim, mỗi câu nói như một dòng lời thoại, và cuối cùng, cuộc sống của họ được ghi lại dưới dạng phim động trong Cục Lưu Trữ Quốc Gia. Thay vì nhớ lại qua ký ức, đời sống của mỗi người sẽ được lưu trữ như một bộ phim dài, chỉ cần bật công tắc là mọi thứ hiện ra sống động ngay trước mắt. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc đó chỉ dành cho những nhân vật chính, những người là tâm điểm của mọi sự chú ý.
Không khó để thấy sự lấp lánh của nhân vật chính trên khắp bộ phim. Từ việc hệ thống chính trị được Vai Chính kiểm soát đến việc xác định phân tầng xã hội và phân phối quyền lợi, tất cả đều phụ thuộc vào họ. Từ việc được ghi nhớ cuộc đời bởi thế hệ sau đến niềm tự hào mỗi giây tồn tại trong vầng hào quang. Từ việc quyết định nơi cư trú kèm theo các quyền lợi xã hội của các nhân vật đến sự thống trị hiển nhiên trong mọi hành động. Có lẽ đây là một xã hội của những nhân vật chính, một nhóm người cho rằng họ quan trọng hơn tất cả, tin rằng thế giới tồn tại vì có họ, giống như không có bộ phim nào thiếu vắng nhân vật chính. Còn Vai Phụ, đặc biệt là Vai Hỏng, thì họ luôn bị đẩy vào hoàn cảnh khó khăn và tệ hại hơn.
VẺ ĐẸP CỦA SỰ KHÔNG TỐI ƯU
Mối quan hệ đối nghịch giữa Vai Chính - Vai Hỏng không chỉ là sự đối lập về tầng lớp mà còn là sự đối lập giữa vẻ hoàn hảo - không hoàn hảo. Trái với Vai Chính luôn tỏa sáng mà không mắc phải bất kỳ sai lầm nào trong các cảnh, được xem như là người có khả năng tạo ra âm thanh để truyền tải cảm xúc và chiếu sáng đến đâu thì ánh sáng chính bắt đầu từ đó, Vai Hỏng lại được miêu tả như những mảnh phim cũ vụn vặt. Họ chỉ có hai màu trắng - đen, luôn trở nên mờ nhạt và dễ mất đi mà không ai quan tâm. Họ sống trong bóng tối hơn là ánh sáng và bị kiểm soát chặt chẽ bởi Vai Chính. Họ là những nhân vật không hoàn hảo vì vô số lý do như nói nhảm, trở nên điên cuồng, được đặt sai vai trò (miscast), hoặc đơn giản chỉ bị cắt bớt cảnh - tất cả những điều này kết hợp lại tạo nên Sự Không Tối Ưu. Và trong thế giới mà Vai Chính thống trị, Sự Không Tối Ưu đó là điều không thể chấp nhận. Hai thế giới mà Vai Chính và Vai Hỏng sống hoàn toàn khác biệt, có ranh giới rõ ràng và được tuần tra hàng giờ để đảm bảo rằng Sự Không Tối Ưu không thể xâm phạm Vai Chính.