Đối với bạn, tình bạn có quan trọng không? Với tôi, tình bạn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Tôi rất khó tâm sự với ba mẹ, nên người luôn lắng nghe tâm tư của tôi là bạn thân. Trên mạng có nhiều câu nói rằng: “người yêu có thể rời bỏ bạn, nhưng bạn bè thì chắc chắn không bao giờ.” Bạn đã từng nghe câu này chưa? Tôi tin rằng nó đúng và đã trải qua một tình huống như vậy. Nếu bạn không tin, tôi sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện của tôi.
Tôi đã từng có một nhóm bạn làm cho cuộc sống trở nên muôn màu. Chúng tôi học chung cấp ba, cùng lớp, thậm chí cùng bàn. Chúng tôi trải qua thời thanh xuân đẹp nhất, mỗi ngày gặp nhau, cùng đi học, ăn trưa, về cùng nhau và học bài buổi tối. Chúng tôi từng ngủ chung, như hình với bóng, thân hơn cả người yêu. Chúng tôi nói chuyện không biết chán, từ trên trời dưới đất. Chúng tôi từng đi du lịch, thức trắng một đêm làm điều điên rồ như chơi bài, uống bia, ngắm bình minh. Chúng tôi từng hứa làm phù dâu cho nhau. Dù có cãi vã, im lặng, chúng tôi chưa từng bỏ nhau. Tôi từng nghĩ không có gì làm chúng tôi tan rã. Nhưng điều đó đã xảy ra.
Tôi không biết từ bao giờ, câu chuyện giữa chúng tôi không còn nhiều điểm chung. Tình bạn đã khác đi. Lâu rồi chúng tôi không gặp, không tâm sự. Sau khi lên đại học, lời hứa bên nhau đã bị lãng quên. Chúng tôi có quan hệ mới, bạn mới, kế hoạch mới mà không liên quan nhau. Cuộc gặp mặt thưa thớt, chúng tôi bận rộn với cuộc sống mới. Không còn xuất hiện cùng nhau trong ảnh trên mạng xã hội. Bạn thân học khác trường như yêu xa. Tôi từng không tin, nghĩ rằng chỉ cần muốn sẽ có thời gian gặp. Nhưng tôi đã tin, dù ở cùng thành phố cách nhau 30km. Những lần hẹn gặp phải lùi lại, những cuộc gặp chóng vánh. Mỗi lần hẹn gặp lại, nhưng không biết khi nào mới gặp. Tôi sợ lần đó là lần cuối, lỡ hết duyên không tìm thấy nhau nữa thì sao? Tôi sẽ buồn lắm, tự trách sao không ở lại lâu hơn.
Tôi thật sự không hiểu, tại sao từ những người mà tôi tự hào khi gọi là bạn thân, giờ lại trở thành bạn thân hồi cấp ba. Từ “bạn thân” đến “bạn thân cấp ba” đã trải qua những gì?
Dù đã có những may mắn ấy, tôi vẫn biết cuộc sống phải tiếp tục. Không thể giữ những người bạn ở lại mãi. Đã từng cố chấp, muốn mọi thứ như thời cấp ba. Nhưng cuộc sống luôn có những quy luật riêng, mọi thứ đều phát triển theo cách của nó, có những thay đổi và hướng rẽ. Trong quá trình trưởng thành, chúng ta sẽ đánh rơi mối quan hệ, và người nên đi sẽ đi. Dù không còn là bạn thân, nhưng ít nhất chúng ta đã từng cùng trải qua thanh xuân. Hi vọng nếu gặp lại, ta vẫn là phiên bản tốt nhất của chính mình và giữ mãi những kỷ niệm đẹp.