Công an đã bắt nhầm người vô tội và hại chết anh ta một cách oan uổng, trong khi quan chức huyện cố tình che đậy sự thật, khiến cho gia đình nạn nhân bị oan ức và đòi báo thù.
Bối cảnh chính của câu chuyện là sự bất công trong xã hội Trung Quốc thời kỳ đó. Câu chuyện mô tả một cách hoàn hảo những hậu quả của việc báo thù, khiến cho hàng loạt tội ác xảy ra do việc báo thù của người vợ nạn nhân, người đã bị kết án oan uổng và sau đó tự tử cùng với những kẻ gây ra cái chết của chồng cô.
Lần này, Tử Kim Trần giới thiệu cho độc giả những cái chết được thực hiện thông qua các phản ứng hóa học.
Thuốc nổ TNT của người vợ Cam Giai Ninh đã tạo ra một vụ nổ lớn, khiến cho 4 người tử vong ngay tại hiện trường và nhiều người khác bị thương.
Tiếp theo, chuỗi các vụ án giết người được thực hiện bằng cách chỉ có một thiên tài hóa học mới có thể thực hiện: Trần Tiến. Đơn giản, gọn gàng và lạnh lùng đến mức khiến người ta rùng mình.
Ngay từ những chương đầu tiên, người đọc đã được tiết lộ toàn bộ động cơ của tên hung thủ. Thậm chí, danh tính của hắn cũng đã được tiết lộ, điều này hoàn toàn không xa lạ với những ai đã quen với phong cách viết của Tử Kim Trần.
Tuy nhiên, một câu hỏi lớn đặt ra là ai là đồng phạm của kẻ đeo đuổi nhân vật chính, và mục đích thực sự của những lời cuối cùng của hắn là gì? Đây chính là yếu tố làm nên sức hấp dẫn của các tác phẩm trinh thám mang thương hiệu Tử Kim Trần.
Trong tiểu thuyết Sự trả thù hoàn hảo, có ba yếu tố nổi bật. Thứ nhất là sự khác biệt trong việc xây dựng nhân vật chính, thứ hai là ý nghĩa nhân văn đằng sau sự hy sinh của tình yêu đau đớn. Và cuối cùng, kiến thức về hóa học được trình bày một cách xuất sắc.
Đặc biệt, dấu vết của kim loại trong toàn bộ cuốn sách, một điểm đặc trưng của tác phẩm: sử dụng hóa học để thực hiện vụ án giết người.
Kiến thức hoá học – Vũ khí tội ác là sự ưu đãi
Một nhân vật chính đầy ám ảnh
Xét về tính chân thực, Tử Kim Trần đã đạt đến một bậc thầy trong việc tạo ra sự bất mãn cho độc giả. Một ví dụ điển hình là miêu tả vẻ bề ngoài của kẻ thủ ác - nhân vật chính. Thay vì là một nam thanh niên lãng mạn và đẹp trai như trong các truyện tình cảm kiểu trinh thám, Tử đã miêu tả nhân vật 'anh hùng Lương Sơn' trong cuốn sách này như sau:
Người đàn ông này, 35 tuổi nhưng đã trở nên béo tròn, đầu đã bắt đầu hói, cơ thể trở nên rối bời, bụng phồng lên, vóc dáng không còn săn chắc như trước, cơ bụng mất đi đối với một người đẹp trai như Từ Tăng, người ta có cảm giác rằng người đàn ông này ít nhất cũng đã qua tuổi thanh xuân 10 năm.
Có thể là đối tượng độc giả mà Tử Kim Trần muốn chinh phục là những người yêu thích tư duy logic và có trình độ toán học cao, vì vậy nên các yếu tố về vẻ đẹp của nhân vật chính không được đặc biệt chú trọng. Tuy nhiên, cũng cần phải nhớ rằng, vẻ đẹp của nhân vật chính là một vũ khí vô cùng quan trọng trong việc tạo ra một câu chuyện đặc sắc, làm cho độc giả ấn tượng và không quên.
Giống như Sherlock Holmes, một nhân vật tài ba trong tiểu thuyết của Sir Conan Doyle, với vẻ ngoài cao to và quái dị, cùng ánh mắt sắc lẹm, thể hiện vẻ quý ông trăm người.
Hercule Poirot, nhân vật chính của loạt truyện trinh thám của nữ hoàng Agatha Christie, được miêu tả với vẻ ngoài quý tộc, lịch lãm và bảnh bao, với đặc điểm là cái ria mép không thể nhầm lẫn.
2 ví dụ trên chứng minh vai trò quan trọng của nhân vật chính trong các tác phẩm. Chỉ có những tác giả dũng cảm mới có thể tạo ra những nhân vật chính thật sự, có thể là xấu xí, chân thực và đáng tin cậy đến mức khiến độc giả cảm thấy như đó không chỉ là một câu chuyện mà còn là một phần của cuộc sống.
Tài năng của Jeffery Deaver được thể hiện qua việc tạo ra Lincoln Ryhme, một nhân vật bị tàn phế nhưng vẫn có đầu óc tài ba đủ để giải quyết những vụ án phức tạp. Sir Arthur Conan Doyle cũng thể hiện tài năng của mình qua việc tạo ra Sherlock Holmes, một nhân vật phức tạp với cuộc sống cá nhân đầy rẫy những điều bất thường.
Tử Kim Trần, một tác giả mới nổi của truyện trinh thám Trung Quốc, đã mạnh dạn vẽ nên diện mạo thực của nhân vật Trần Tiến. Độc giả sẽ nhận ra rằng đó là một bước đi dũng cảm và đầy tài năng.