Bài văn về vẻ đẹp mùa xuân đất nước qua bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn tốt nhất, ngắn gọn với dàn ý chi tiết, sơ đồ tư duy và các bài văn mẫu được tổng hợp và lựa chọn từ những bài văn xuất sắc nhất của học sinh lớp 9. Mong rằng với vẻ đẹp mùa xuân đất nước qua bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn này, các bạn sẽ yêu thích và viết văn hay hơn.
Tinh hoa của mùa xuân Việt Nam qua bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn
Vẻ đẹp mùa xuân đất nước qua bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn - mẫu 1
Bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn là tác phẩm cuối cùng của nhà thơ Thanh Hải, được viết vào tháng 11 năm 1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh. Bài thơ của ông đã phản ánh lên một cảm hứng tươi trẻ, với vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân, thể hiện niềm tự hào về sự trưởng thành của đất nước. Đồng thời, bài thơ cũng là lời yêu mến sâu sắc và cam kết với quê hương, với cuộc sống, thể hiện một tinh thần hiến dâng chân thành.
Bài thơ bắt đầu với hình ảnh đẹp tự nhiên của xứ Huế. Bức tranh mùa xuân mở ra với không gian rộng lớn: dòng sông, mảnh đất, bầu trời. Dòng sông xanh biếc, dòng sông yên bình kết hợp với một bông hoa tím nở rộ trên đỉnh, những chú chim reo vui nhộn trên trời tạo nên một bức tranh mùa xuân đẹp mắt. Dòng sông và âm thanh của chim chóc là những hình ảnh thực tế nhưng lại được kết hợp với hình ảnh mơ hồ...
'Nở giữa dòng sông xanh'
Một đóa hoa tím nhạt”
Cảm xúc của tác giả trước vẻ đẹp của mùa xuân tự nhiên được tập trung mô tả ở một chi tiết rất đơn giản:
'Những giọt sương long lanh rơi
Tay tôi vươn ra để nhặt.”
Lời thơ có thể được hiểu theo hai cách... Dù hiểu theo cách nào, lời thơ vẫn thể hiện sự mê đắm của nhà thơ trước vẻ đẹp tự nhiên của mùa xuân.
Đoạn thơ chỉ bằng 2, 3 từ về mùa xuân tự nhiên là cách nhà thơ thể hiện cảm xúc của mình về mùa xuân của đất nước:
'Mùa xuân vàng hoe người cầm vũ khí
Đầy lộc khắp nơi trên cành
...
Đất nước như một vì sao
Hãy tiến về phía trước.”
Mùa xuân đầu tiên là thời kỳ của những người mang súng, những người ra ngoại ô, là những biểu tượng cho công việc xây dựng và bảo vệ đất nước. Những người này làm cho mùa xuân trở nên ấm áp và hạnh phúc cho đất nước, ý nghĩa đó được thể hiện qua việc sử dụng từ 'lộc' hai lần. Từ 'lộc' ở đây thể hiện sự phát triển của cây cỏ trong mùa xuân. Chuyển nghĩa: Trong câu thơ, 'lộc' là những nụ hoa non trên cành lá của người lính ra trận, là những hạt giống trong cánh đồng, những điều đó là sức sống bắt đầu phát triển của thế giới. Hình ảnh này sử dụng nghệ thuật so sánh, ẩn dụ, tạo ra bức tranh mùa xuân sôi động và mô tả trực tiếp không khí hối hả và háo hức của mùa xuân.
Dù đất nước đã trải qua bao năm gian khổ của những người kiên trì và mạnh mẽ. Ngôi sao luôn sáng tỏ để chỉ đường cho thế hệ này kế thừa thế hệ khác, cùng nhau chung tay xây dựng đất nước. Trong không khí phấn khích của mùa xuân, nhà thơ muốn góp phần vào việc cống hiến cho cộng đồng. Nguyện ước của nhà thơ là trở thành một con chim hòa nhịp trong bản giao hưởng của cuộc sống, muốn trở thành một bông hoa tỏa sắc trong vẻ đẹp của thế giới, muốn trở thành một nốt nhạc sâu lắng và ý nghĩa trong bản hòa âm cuộc đời, muốn trở thành một phần nhỏ bé của mùa xuân to lớn của dân tộc mà không cần phô trương, một cách yên lặng dâng hiến cho cuộc sống.
“Dù là tuổi thanh xuân
Dù khi đã bạc đầu”
Nghĩa là ngay cả khi cuộc sống dần phai nhạt, tinh thần cống hiến vẫn hiện hữu. Đó là tinh thần cao quý, biết sống có ích bằng việc dâng hiến mọi điều tốt đẹp nhất cho cuộc sống. Điều này thể hiện sự chân thành của bản thân trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, biểu hiện sự hòa hợp giữa cá nhân và cộng đồng. Nguyện ước của nhà thơ không chỉ thuộc về một cá nhân mà còn là ước mong chung của mọi người. Những câu thơ ngắn này, kết hợp với các phép tu từ và cấu trúc ngữ pháp, tạo ra một luồng cảm xúc tự nhiên, tràn đầy năng lượng và thể hiện lòng nhiệt thành và khát khao mãnh liệt. Trước khi bước ra đi, nhà thơ vẫn đang nhen nhóm niềm sống và tình yêu với quê hương, đất nước.
'Mùa xuân – ta muốn hát”
Câu hát trên biển Nam, bên bờ Nam
Nước non xa muôn dặm mình ta
Nước non vạn dặm tình thương
Âm nhạc vang vọng trên đất Huế.”
Tác giả mong muốn hát về sự hòa bình và thịnh vượng của miền Nam để chào đón mùa xuân, ca ngợi vẻ đẹp của đất Huế, thể hiện tình yêu sâu đậm với quê hương và đất nước, trở thành bản nhạc mùa xuân. Với tình cảm mãnh liệt, nhà thơ Thanh Hải đã để lại trong lòng người đọc những suy nghĩ, bài học sâu sắc. Khi đọc, chúng ta cảm nhận được ý nghĩa lớn lao của cuộc sống, bởi khi ta sống, ta phải hiến dâng mình cho đất nước yêu dấu Việt Nam. Cảm ơn tác giả Thanh Hải đã mở ra một góc nhìn mới, một cái nhìn tinh tế về cuộc sống đẹp đẽ này.
Tóm tắt nội dung bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
1. Mở đầu
- Giới thiệu về tác giả Thanh Hải và bài thơ Mùa xuân nho nhỏ.
2. Nội dung chính
a. Khối thơ đầu tiên
- Mô tả vẻ đẹp của mùa xuân qua lời của tác giả: Bông hoa tím biếc, tiếng chim chiền chiện vang vọng trên bầu trời, tác giả ghi lại tiếng hót của chim thành những giọt sương long lanh và vươn tay ra để cảm nhận.
→ Vẻ đẹp của mùa xuân trong tâm trí của tác giả trở nên tươi đẹp, phong phú và đáng yêu, đáng mến.
b. Khúc thơ thứ hai
- Trong khúc thơ này, tác giả cảm nhận về vẻ đẹp của con người lao động: Hình ảnh của con người lao động trong mùa xuân gắn liền với màu xanh của những chồi non, một màu sắc đầy sức sống, làm cho cả đất trời tỏa ra sự sống mới.
c. Khúc thơ thứ ba
- Sau khi cảm nhận về mùa xuân của thiên nhiên và con người, tác giả bày tỏ cảm xúc về mùa xuân của cả đất nước.
- Dù đất nước gặp nhiều khó khăn, gian khổ, nhưng vẫn hướng về phía trước với niềm phấn khích, đầy hào hứng.
d. Ba khúc thơ cuối - Ước nguyện của nhà thơ
- Mong ước của tác giả: trở thành một con chim, làm cành hoa để hòa mình vào bản hòa tấu chung của đất nước, của dân tộc, tạo ra một giai điệu ấm áp.
- Ước ao của tác giả: muốn hiến dâng tuổi trẻ của mình cho đất nước, dù là khi còn trẻ hoặc đã già.
- Tâm trạng của tác giả vào mùa xuân: hát vang bài hát Nam ai, Nam bình để cùng hòa vào không khí vui tươi cho toàn dân tộc.
3. Kết thúc
- Tóm tắt lại giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
Sơ đồ Vẻ đẹp mùa xuân đất nước qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
Vẻ đẹp mùa xuân đất nước qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - mẫu 2
Mùa xuân là thời kỳ của vẻ đẹp mới nảy mầm, là thời điểm của sự sống tràn đầy, là mỗi buổi sáng thức dậy được thưởng thức bầu không khí dịu dàng, tươi mới, là mùa của những chồi non xanh tươi cùng với những giai điệu dân ca trữ tình. Có lẽ vì thế mà mùa xuân luôn trở thành nguồn cảm hứng không ngừng cho các nghệ sĩ văn hóa, được thể hiện qua thơ văn như một phần không thể thiếu và ý nghĩa.
Đối với nhà thơ Thanh Hải, mùa xuân là biểu tượng của tình yêu và lòng hiếu khách sâu sắc, là nguồn cảm hứng cho cuộc sống và đất nước, là hy vọng được dâng hiến. Vì thế, bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” ra đời. Bài thơ bắt đầu bằng việc mô tả về thiên nhiên rực rỡ và tươi đẹp:
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót vang lên trời
Từng giọt sương long lanh rơi
Tay tôi vươn ra để chạm.
Cảm xúc về tự nhiên vô cùng tươi mới và gần gũi trong bức tranh của nông thôn. Màu tím của hoa lục bình lấp lánh dưới bóng mát của dòng sông xanh, tiếng chim hót vang ca khúc xuân bằng giọng hát trong trẻo, đó là lời hứa của một tương lai hạnh phúc dành cho con người. Lời thơ như tiếng hát, tiếng gọi say đắm trước vẻ đẹp của thiên nhiên, trước bức tranh xuân tươi đẹp. Hai tiếng “hót chi” là âm điệu quen thuộc của người dân Huế được tác giả dùng để diễn đạt cảm xúc sâu sắc, lòng yêu đời với thiên nhiên. Chỉ cần nhìn dòng sông xanh, nhìn bông hoa nhỏ, nghe tiếng chim hót và thấy giọt sương long lanh trên lá cây cũng đủ làm lòng chúng ta xao xuyến theo nhịp điệu của mùa xuân. Đó chính là vẻ đẹp và sức sống tràn đầy của bầu trời khi chúng ta bước vào mùa xuân.
Khổ thơ thứ hai chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của đất nước:
Mùa xuân những người mang súng
Lòng họ đầy ắp hy vọng
Mùa xuân những người ra đồng
Hương lúa lan tỏa khắp đồng.
Sự thay đổi diễn ra một cách nhẹ nhàng và hợp lý. Bởi vì mùa xuân không chỉ là lộc của một vùng miền nào mà là của cả đất nước, của mọi người. Từ “lộc” được nhắc lại hai lần ở đầu mỗi câu có thể hiểu như là sức mạnh của dân tộc. Khi lộc đang “lan tỏa' trên những thửa ruộng, những cánh đồng xanh ngắt, mang theo hương vị dịu ngọt của lúa.
Những người ra đồng và những người cầm súng là hai nhóm lực lượng chính để xây dựng Tổ Quốc. Mùa xuân ở đây đã bắt đầu liên kết với ý thức và tinh thần bảo vệ dân tộc cũng như trách nhiệm của mỗi người trong việc duy trì mùa xuân hòa bình cho dân tộc và đất nước. Máu, mồ hôi và nước mắt của nhân dân Việt Nam đã góp phần xây dựng và bảo vệ những mùa xuân tươi đẹp mãi mãi cho dân tộc.
Quê hương qua bao thăng trầm
Vươn lên như vì sao
Quê hương tỏa sáng rực rỡ
Chúng ta hãy tiến lên.
Bao mùa xuân đã qua đi, bao mùa xuân của dân tộc với những chiến công hào hùng đã khắc sâu dấu ấn vàng son của dân tộc. Bao “vất vả” và “gian lao”, bao khó khăn trong quá trình xây dựng và bảo vệ quê hương của dân tộc trong hàng ngàn năm. Quê hương Việt Nam giờ đây đang tỏa sáng, phát triển và tiến lên như những vì sao sáng rực rỡ trên bầu trời của hòa bình và tự do. Từ “hãy” thể hiện ý chí, quyết tâm, thể hiện một chân lý đơn giản và thiêng liêng về khát vọng của cả một dân tộc. Có thể nói những nỗ lực đó bây giờ đã được đền đáp bằng những mùa xuân tươi đẹp và vĩnh cửu. Ước nguyện của nhà thơ thật chân thành:
Ta muốn hót như chim
Ta muốn trở thành cành hoa
Ta muốn hòa mình vào hòa ca
Một nốt trầm đong đầy cảm xúc
Tác giả mong muốn trở thành con chim hót để chào đón mùa xuân, để mang tiếng hót trong trẻo, hạnh phúc để làm đẹp thêm cho cảnh thiên nhiên. Tác giả cũng muốn trở thành một 'nốt trầm đong đầy cảm xúc' trong bản hòa ca vĩ đại của dân tộc để động viên và khích lệ tinh thần nhân dân. Chữ 'ta' thể hiện tinh thần hào sảng, đầy hứng khởi và cảm xúc đang hòa mình vào cuộc sống tươi đẹp của mọi người trong tiết trời xuân ấm áp, hạnh phúc.
Một mùa xuân bé nhỏ
Lặng lẽ trao tặng cho cuộc sống
Dù là ở tuổi hai mươi
Dù là khi tóc đã bạc
Một người hiến dâng một mùa xuân nhỏ sẽ trở thành một mùa xuân lớn, vĩ đại, đầy đủ và toàn diện. Mùa xuân nhỏ ở đây là một ẩn dụ thông minh và sâu sắc. Nhà thơ muốn nhắc nhở mỗi người hãy khiêm tốn, chân thành, sống vì mọi người, sống vì tình thân ái bao la và sống để hiến dâng cho đất nước, đó là lẽ sống đẹp và cao quý. Khổ cuối là tiếng hát của tình yêu thương:
Mùa xuân - chúng ta hãy hát
Câu hát về đất Nam bình
Đất nước ngàn dặm phương xa
Tình yêu với quê hương bao la
Âm nhịp của đất Huế
Trong khổ thơ, tác giả đã đề cập đến hai giai điệu nổi tiếng của Huế từ xa xưa, đó là giai điệu Nam ai và Nam bình. Những âm nhạc truyền thống và thiêng liêng ấy vẫn mãi thấm vào lòng người, kể cả tác giả, đến những phút cuối đời với khát vọng sống và hy sinh cho đất nước.
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải tỏa sáng như một viên ngọc quý trong dòng thơ xuân của dân tộc.
Vẻ đẹp xuân của đất nước qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ - phiên bản 3
Bài thơ mở đầu bằng bức tranh mùa xuân của thiên nhiên được miêu tả bằng vài nét vẽ đầy sắc màu:
Trôi giữa dòng sông xanh mát
Hoàn hảo bằng bông hoa tím biếc,
Ôi! con chim ấy hót
Hót vang xa trên trời
Chỉ với vài nét mộc mạc nhưng đầy ấn tượng, với những hình ảnh nhỏ bé, quen thuộc, giản dị, nhà thơ đã tạo nên bức tranh xuân thơ mộng, đậm chất Huế. Bức tranh mở ra không gian thoáng đãng, màu sắc tươi tắn, hài hoà và tiếng chim chiền chiện vui tươi rộn ràng. Sự chọn lựa hình ảnh 'dòng sông xanh', 'bông hoa tím', cùng với việc sử dụng từ ngữ 'ôi', 'chi' sau động từ 'hót' gợi lên hình ảnh quê hương Huế và tâm trạng hân hoan của tác giả
Dường như nơi đâu đó trong lời thơ là màu xanh của dòng Hương Giang êm đềm và những chiếc áo dài tím của các cô gái Huế mơ màng, kèm theo âm thanh vui tươi của tiếng chim chiền chiện, khiến mùa xuân ở cố đô trở nên sáng sủa, rực rỡ. Cảm xúc của tác giả trước mùa xuân được diễn đạt chi tiết một cách sắc nét:
Mỗi giọt sương long lanh
Tôi nhẹ nhàng hứng chúng
Âm thanh của tiếng chim vang vọng rộn ràng, tròn trịa, vang xa giữa không gian, đọng lại thành từng giọt như hạt ngọc, nhà thơ hứng chúng với tất cả sự trân trọng, say đắm. Sự thay đổi cảm xúc tạo nên hình ảnh lộng lẫy, phong phú, giúp diễn đạt mạnh mẽ hơn niềm hạnh phúc, sự kích động của tác giả trước vẻ đẹp của thiên nhiên, của trời đất vào mùa xuân
Từ mùa xuân của tự nhiên, đất trời nhà thơ bước sang cảm nhận về mùa xuân của tổ quốc. Tâm hồn tác giả hướng về những con người đang làm đẹp mùa xuân:
Mùa xuân người mang súng
Lộc trên vai góc trời
Mùa xuân người ra ruộng
Lộc lan tỏa khắp cánh đồng.
Những dòng thơ tạo ra hình ảnh như bức tranh đẹp như hai vế của câu đối xuân về những người chiến sĩ bảo vệ và những người lao động xây dựng đất nước. 'Lộc' đi theo dấu chân của người mang súng ra chiến trận, theo đôi bàn tay của người nông dân ra ruộng và gieo mùa xuân khắp miền đất nước. Có lẽ vì thế mà không khí sôi động, hối hả, rộn ràng lan tỏa khắp nơi:
Tất cả đều như hối hả
Mọi thứ rối bời như một bản nhạc.
Từ từ 'mọi thứ', từ từ 'hối hả', 'rối bời' tạo ra âm nhạc của mùa xuân hối hả, tràn đầy sức sống, mở ra những cảm xúc đầy tự hào về quê hương:
Đất nước hàng ngàn năm
Vất vả và khó khăn
Đất nước giống như ngôi sao
Chỉ tiến về phía trước
Hình ảnh so sánh tuyệt vời: 'đất nước như ngôi sao' chiếu sáng, luôn phát triển và tiến bộ không ngừng, có ý nghĩa khích lệ, thúc đẩy mọi người đam mê cống hiến xây dựng quê hương
Trước mùa xuân của đất nước, nhà thơ suy tư về mùa xuân riêng của từng cuộc đời và nảy sinh khát vọng hiến dâng:
Ta muốn thành con chim hót
Ta muốn làm một bông hoa
Ta muốn hòa mình vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến
Nếu ở đầu bài thơ tác giả mô tả những hình ảnh làm thêm phần lung linh, thêm phần tươi đẹp cho mùa xuân là tiếng chim chiền chiện rộn ràng và sắc tím nhẹ nhàng của bông lục bình trên dòng sông, thì ở đây bốn dòng thơ được lặp lại, tạo nên sự đối xứng chặt chẽ. Tác giả ước ao trở thành bông hoa tỏa hương thơm, con chim truyền đi tiếng hót và nốt trầm xao xuyến để hiến dâng mà không làm mất đi bản sắc riêng của mỗi người. Đó là lời suy tư chân thành, lòng mong mỏi sâu sắc, khiêm nhường và khao khát được hiến dâng phần tinh tế nhất của mình để làm đẹp thêm mùa xuân của quê hương, xứ sở không bị gò bó bởi thời gian, tuổi tác:
Một mùa xuân nhỏ nhỏ
Lặng lẽ dâng tặng cho cuộc sống
Dù là tuổi thanh xuân hai mươi
Dù là khi tóc đã bạc phơ
'Mùa xuân nhỏ nhặt' là một sáng tạo độc đáo, tự nhiên và hợp lý của nhà thơ, khi mùa xuân ở đây không chỉ là thời gian mà còn là một khái niệm hình ảnh, một khát vọng cao đẹp và một ý thức khiêm tốn cống hiến cho vẻ đẹp tự nhiên của thiên nhiên và đất nước. Cụm từ 'dù là' đặt ở đầu hai câu thơ nhấn mạnh sự quyết tâm và sự hiến dâng không ngừng nghỉ của tác giả. Thể thơ ngắn gọn với năm chữ mang lại âm nhạc trong sáng và gần gũi, gợi lên hình ảnh đẹp và cảm động. Những so sánh và ẩn dụ tinh tế đã làm nên thành công của bài thơ
Bài thơ kết thúc với sự lạc quan và ý thức sống đẹp của tác giả, gợi lên câu hỏi đơn giản nhưng sâu sắc:
'Sống đẹp là như thế nào nhỉ?
Sống là cho đi chứ không chỉ là nhận lấy!