Kim cương đỏ, loại kim cương đắt nhất và hiếm nhất trên thế giới, chỉ có dưới 30 viên tự nhiên từ trước đến nay.
Kim cương đỏ, màu sắc đắt giá nhất trong thế giới kim cương, vượt trội hơn cả kim cương hồng hoặc xanh.
Đối với kim cương đỏ, sắc đỏ đặc trưng không phụ thuộc vào các tạp chất như nitơ trong thành phần của viên kim cương.
Theo một số nhà nghiên cứu đá quý, màu đỏ của kim cương xuất phát từ biến dạng cấu trúc nguyên tử, được gọi là biến dạng dẻo, xảy ra khi kim cương bị đẩy lên bề mặt Trái đất.
Áp suất lớn tác động lên cấu trúc phân tử của kim cương, giống như kim cương hồng, với giả thuyết là áp suất càng cao thì màu đỏ càng đậm.
Từ năm 1985, mỏ kim cương Argyle ở Tây Úc chiếm đa số nguồn cung kim cương đỏ trên thị trường, nhưng ba viên nổi tiếng nhất lại đến từ nguồn khác. Argyle không phải là nguồn duy nhất cho loại kim cương màu đỏ quý hiếm này.
Phần lớn kim cương đỏ xuất hiện ở Nam Phi, Australia và Brazil.
Quá trình hình thành của kim cương đỏ vẫn là bí ẩn trong địa chất. Một số chuyên gia cho rằng màu đỏ xuất phát từ quá trình biến dạng dẻo, áp suất dưới bề mặt Trái đất tác động làm thay đổi cấu trúc phân tử. Các biến dạng trong đất cũng đóng góp vào màu đỏ, theo công ty Diamond Rocks London.
Kết quả là hầu hết kim cương đỏ có kích thước nhỏ, chỉ từ nửa carat đến một carat. Mặc dù vậy, chúng vẫn thuộc loại kim cương đắt nhất thế giới, giá khoảng một triệu USD mỗi carat. Từ 1957 đến 1987, không có viên kim cương màu đỏ nào được Viện Đá quý Mỹ (GIA) xác nhận.
Viên kim cương đỏ lớn nhất thế giới, Red Shield hay Moussaieff Red, được phát hiện ở Brazil năm 1989, có giá bán 8 triệu USD vào năm 2021. Red Shield nặng 5,11 carat, tương đương 1,6 triệu USD mỗi carat.
Trước những năm 1950, muốn sở hữu một viên kim cương, bạn phải đào từ mỏ tự nhiên. Quá trình hình thành của kim cương tự nhiên đòi hỏi nhiệt độ và áp suất lớn (khoảng 1.200 độ C và 5 gigapascal), thường xuất hiện ở độ sâu từ 140 đến 190km dưới vỏ Trái Đất. Sau hàng tỷ năm, kim cương mới được đẩy lên bề mặt do lực kiến tạo địa chất.
Năm 1953, khi nguồn cung kim cương khan hiếm, kim cương nhân tạo bắt đầu xuất hiện. Tổng hợp bằng phương pháp HPHT (cao áp - cao nhiệt) và CVD (lắng đọng hóa học pha hơi) giúp tái tạo điều kiện sâu dưới lòng đất. Phương pháp này ngày nay rộng rãi được sử dụng để tạo ra kim cương trong phòng thí nghiệm.
Cách nhận biết kim cương tại nhà
Chà giấy nhám: Kim cương tự nhiên có độ cứng 10/10 trên thang Mohs, không bị trầy xước bởi ngoại lực. Chà giấy nhám, nếu xuất hiện vết xước, chắc chắn đó là kim cương giả.
Lửa 'thử' kim cương: Kim cương tự nhiên hình thành dưới đất ở nhiệt độ và áp suất cao. Đốt kim cương dưới lửa nến, nếu tồn tại, đó là kim cương thật.
Bước 1: Đặt kim cương dưới ngọn lửa trong 20 giây.
Bước 2: Rơi viên kim cương vào cốc nước mát.
Bước 3: Sơi kim cương từ cốc và nhẹ nhàng lau sạch.
Nếu là kim cương thật, viên đá quý vẫn tỏa sáng lấp lánh. Ngược lại, kim cương giả sẽ bị trầy xước, rạn nứt và mất hình dạng ban đầu.
Soi kim cương bằng cách 'đọc báo':
Đặt viên kim cương lên trang báo dưới đủ ánh sáng. Kim cương tự nhiên có khả năng khúc xạ và tán ánh sáng tốt. Nếu bạn có thể đọc rõ chữ hoặc chữ hơi mờ, đó có thể là kim cương giả. Tuy nhiên, trường hợp ngoại lệ có thể xảy ra với kim cương thật có giác cắt không đối xứng.
Thực hiện 'thử nghiệm sương mù':
Hơi nước lên viên kim cương và theo dõi phản ứng. Kim cương thật không giữ nhiệt độ, không tạo vết mờ. Ngược lại, kim cương giả sẽ có lớp sương mờ trên bề mặt và tan chảy sau vài giây.