Bạn không phải chỉ có một màu. Bạn không chỉ là đỏ, vàng hoặc xanh. Bạn không đơn điệu, tĩnh lặng và không bao giờ tuân theo quy tắc. Bạn không chỉ cảm thấy buồn, không chỉ cảm thấy vui. Không có cảm xúc hay suy nghĩ nào là đơn giản. Cảm giác và hành động của bạn luôn thay đổi tùy thuộc vào trải nghiệm, quyết định và những thách thức mà bạn phải đối mặt.
Chỉ trong một thoáng chốc, bạn muốn một mình. Nhưng sau đó, bạn lại khát khao tình yêu. Chỉ cần một phút, bạn nhìn về phía trước với sự hứng thú. Nhưng rồi bạn lại muốn chậm lại, để có cơ hội làm trẻ con một lần nữa. Một giây trước, bạn biết bạn là ai, nhưng một giây sau, bạn lại không thể nhận ra chính mình.
Mặc dù cuộc sống phức tạp: Cảm nhận những điều khó chịu, luôn thay đổi và phản đối, tự đặt câu hỏi và đặt ra thách thức cho bản thân, thậm chí là lạc lối - việc nhận ra rằng bạn không cần phải hiểu hết mọi thứ không phải là một vấn đề. Bạn không phải chấp nhận một vai trò cố định, hoặc bị gò bó trong một hộp nhỏ, được đánh dấu và đặt vào kho lạnh. Đúng không?
Sự thật là, bạn không phải một thứ cố định. Không chỉ là một màu sắc, một người hoặc một quan điểm. Không chỉ là một cảm xúc, một nhận thức, một quan điểm.
Sự thật là, bạn chính là một kiệt tác. Một kiệt tác luôn biến đổi, luôn tiến triển, với hàng triệu màu sắc, cảm xúc và tế bào kết nối để tạo nên BẠN.
Tôi được nhắc nhở về quan điểm tích cực này khi nghe một bài hát tuyệt vời của Megan Davies. Đó là bài “Black and White” trong album mới của cô ấy có tựa đề là “Bad Poetry”.
Lời ban đầu
“Tôi sẽ không bao giờ chỉ là một điều gì đó
Và tôi không có ý xin lỗi
Vâng, tôi sẽ tiếp tục vẽ ngoài những đường nét đó
Không cần phải chỉ là đen và trắng
Và tôi không biết trái tim của mình ở đâu
Hoặc liệu nó có bao giờ đạt được mục tiêu đó không
Bất kỳ cuộc sống nào tôi sống cũng là của riêng tôi
Không cần phải chỉ là đen và trắng”
Tạm dịch:
“Tôi sẽ không bao giờ đơn điệu
Và tôi cũng không có ý xin lỗi ai
Tôi vẫn sẽ sơn màu ngoài lề
Không bao giờ chỉ là trắng hoặc đen nữa
Và tôi không biết trái tim của mình nằm ở đâu
Hay khi nào nó sẽ tìm ra ý nghĩa của cuộc sống
Dù cuộc sống này có đi đâu thì cũng là của tôi
Không cần phải là đen hoặc trắng.”
Tiến bộ không ngừng, khám phá không ngừng, cùng với những thăng trầm trong cuộc sống.
Lý do khiến tôi yêu bài hát của Megan là nó có khả năng kết nối với mọi người. Qua những lời ca mạnh mẽ như: “Tôi cố gắng kéo và đẩy mọi hướng / ngã và đứng lên / nhưng tôi vẫn tiếp tục đi”, cô ấy nhắc nhở rằng cuộc sống vẫn tiếp tục xung quanh chúng ta, thúc đẩy chúng ta đến những con đường mà chúng ta chưa từng nghĩ sẽ bước đi trên đó. Đôi khi chúng ta cảm thấy đúng đắn, đôi khi chúng ta lạc lối, nhưng thông qua việc chia sẻ những kinh nghiệm mà con người đã tích lũy một cách chân thành và nghệ thuật, cô ấy muốn nhắc nhở chúng ta: Mọi thứ sẽ ổn thôi.
Dù phải ở lại ở hiện tại, vật lộn mỗi ngày mà không thấy lối thoát,
mọi thứ đều sẽ ổn thôi!
Davies bắt đầu sự nghiệp âm nhạc trên YouTube bằng cách thể hiện các bản cover, mashup của các bài hát nổi tiếng. Từ đó, cô ấy dần dần chuyển sang chia sẻ những ca khúc của riêng mình và đã thu hút hơn 1.1 triệu người đăng ký, 1.65 triệu lượt xem, chưa kể trên Spotify, nơi cô ấy có 211 triệu lượt nghe và vẫn tiếp tục tăng lên.
Khi được hỏi về sự chuyển đổi từ việc hát cover, sản xuất nhạc sang việc tự sáng tác và thu âm, Davies nói: “Tôi luôn muốn tham gia vào quá trình sáng tạo.” Trước đây, cô chỉ tập trung vào việc chơi guitar, nhưng sau khi chia sẻ những ca khúc do chính mình sáng tác và nhận được nhiều phản hồi tích cực cùng với lượt xem và chia sẻ, cô nhận ra mình nên nghiêm túc đầu tư vào việc này.
Nói về bài hát “Black and White”, cô chia sẻ: “Tôi muốn viết những điều chân thành”. Về quá trình sáng tác, cô thừa nhận đã gặp nhiều khó khăn: “Những lời này là thật. Vì vậy tôi luôn tự hỏi bản thân: ‘Tôi nên viết tiếp điều gì?’”
Khi hợp tác với Jason Walker, cô bắt đầu vượt qua giới hạn để sáng tác những lời ca chạm đến lòng người.
Cô nói: “Tôi muốn gửi một thông điệp cho mọi người. Tôi muốn người nghe có thể đặt mình vào bài hát để cảm nhận và tưởng tượng về cuộc sống của mình. Mỗi khi họ hát trong đầu, họ sẽ biết rằng bài hát này dành cho họ.”
Đó chính là điều mà “Black and White” mang lại: Cho mọi người thấy việc không biết mình là ai và đang đi đâu là điều bình thường mà ai cũng trải qua.
Lời ban đầu:
“Vậy nên tôi sẽ đứng lên
Làm hòa bình của mình
Với những lựa chọn
Dưới bàn chân của tôi
Chính là sự kịch tính, sự hỗn loạn
và sự không biết điều gì đang giải phóng tôi.”
Tạm dịch:
“Vậy nên tôi sẽ đứng dậy
Hòa nhập với cuộc sống
Với những quyết định của riêng tôi
Dù dưới bàn chân này
Là những trận bão và sự lộn xộn
Những điều chưa biết vẫn luôn là cánh cửa giải thoát cho tôi.”
Mỗi khi nói về quá trình sáng tác, Davies nói: “Con người thật phức tạp”. Khi tôi hỏi về một trong những lời hát chạm đến sự yếu đuối nhất của cô ấy, cô ấy trả lời: “Mong chờ sự thay đổi nhưng lại quay lại và đóng kín cửa.” Cô ấy nói việc viết lên giấy thật khó khăn, nhưng rồi lại nhận được kết quả xứng đáng. “Tôi từng phải đấu tranh với áp lực xã hội trước đây. Tôi gặp khó khăn trong việc kết nối với mọi người, và điều đó khiến tôi rất lo lắng. Âm nhạc đã giúp tôi gặp gỡ họ. Giờ đây tôi tự tin bước ra ngoài cuộc sống.”
Câu mà tôi thích nhất trong bài hát là: “Tất cả những gì tôi muốn nói là sự thật, nhưng đôi khi lời nói dối lại dễ dàng hơn.” Tôi rất ấn tượng bởi sự chân thành của bài hát. Nó gợi nhớ cho tôi về việc làm tác giả, đôi khi tôi chỉ muốn thể hiện cảm xúc của mình một cách nhẹ nhàng, đóng gói chúng lại một cách gọn gàng thay vì mang những rắc rối của mình ra ngoài thế giới.
Davies nhắc chúng ta rằng ai cũng muốn cuộc sống của mình được giải mã, ai cũng mong có câu trả lời, ai cũng muốn những mảnh ghép cuộc sống khớp với nhau hoàn hảo, nhưng nếu không có điều đó, cũng không sao!
Không hoàn hảo cũng không sao cả. Một chút lộn xộn cũng không sao. Do dự giữa những ý tưởng và góc nhìn cũng không sao. Và nếu chúng ta không phải là một tác phẩm đơn sắc “một màu” cũng không sao nữa.
Thật lòng mà nói, điều quan trọng nhất mà chúng ta cần nhắc nhở bản thân hàng ngày là chúng ta chỉ là con người. Ai cũng có những ước mơ cá nhân cùng với những mong ước cho người khác. Ai cũng sẽ tìm kiếm tình yêu, nhưng đồng thời cũng muốn được sống trong yên bình một mình. Ai cũng có thể mạnh mẽ hoặc yếu đuối. Ai cũng muốn trưởng thành, nhưng đồng thời cũng muốn giữ lại tuổi trẻ. Ai cũng mong muốn sự thay đổi, nhưng cũng mong muốn sự ổn định.
Bạn là một bức tranh phong phú, một cảm xúc, một tâm hồn.
Và điều đó thật tuyệt vời.
Vì bạn là một kiệt tác không ngừng lớn mạnh, không ngừng thay đổi, không ngừng phát triển.
Hãy tự hào về điều đó.
Tác giả: Marisa Donnelly