Tinh Thần Trung Thành Ở Người Nhật Bản
Đạo Đức Trong Xã Hội Phong Kiến: Sự Trung Thành và Tôn Kính
Trung Thành - Giá Trị Của Sự Tin Cậy
Cuộc Sống Đầy Thách Thức Của Nhà Triết Học Nhật Bản Michizané
Một Trái Tim Dũng Cảm: Sự Hy Sinh của Thiếu Niên
Nghĩa Vụ Thanh Trừng: Sự Hi Sinh và Tôn Kính
Bài Học Đầy Xúc Động Từ Cuộc Sống: Sự Tận Tâm và Sự Hy Sinh
Tình Mẫu Tự Cao và Hy Sinh Đáng Kính
Sự Hy Sinh Cho Tình Thân và Nghĩa Vụ Tôn Kính
Truyền bá Đạo võ trong gia đình, đặt lợi ích quốc gia trên hết cá nhân
Phương Tây cá nhân hóa nhận thức lợi ích riêng tư, nhưng Đạo võ khẳng định tình yêu là gìn giữ thống nhất gia đình. Chết vì tình yêu tự nhiên, ai làm được như vậy nếu không phải tình yêu?
Trong lịch sử Nhật Bản, võ tướng Shigemori đứng giữa lửa đạn cha và lãnh chúa. Lựa chọn nào cũng đau đớn, chỉ mong được giải thoát.
Nhiều người như Shigemori đối mặt với cuộc sống rối ren, hy sinh cho trung hiếu. Mặc dù Phương Tây không biết 'hiếu', nhưng lòng trung nghĩa vẫn mãnh liệt.
Bà Windham không hối hận dâng con cho vua. Samurai cũng như bà, dâng con cho trung nghĩa.
Võ Sĩ Đạo khẳng định quốc gia hơn cả cá nhân; mỗi người sinh ra để phục vụ quốc gia, sẵn sàng hy sinh cho sự thịnh vượng của đất nước và lãnh tụ của nó.
Mi và tổ tiên của mi là con cháu hoặc đầy tớ của ta cả, nuôi dưỡng và dạy bảo cho mi từ khi sinh ra.
Như hòn đá nhỏ kết hợp lại thành một vách đá đầy rêu.
Trung thành với cá nhân và hậu duệ được truyền từ tổ tiên đã trở thành lòng trung thành với dân tộc và triều đại, là biểu hiện của lòng ái mộ sâu sắc.
Tình cảm trung thành với lãnh tụ và dòng dõi đã trở thành lòng trung thành với vương triều, được kế thừa qua các thế hệ.
Spencer dự đoán rằng, sự phục tùng chính trị sẽ được thay thế bằng mệnh lệnh của lương tâm. Nhưng liệu điều này có khiến phẩm chất Trung biến mất không? Thực tế, lòng trung và tôn sùng là bản năng của con người.
Võ Sĩ Đạo không yêu cầu người Nhật Bản phải làm nô lệ cho bất kỳ lãnh chúa nào. Câu thơ của Thomas Mowbray đã thể hiện ý tưởng này:
Bẩm Đức Vua của tôi!
Tôi quỳ phục dưới chân Người,
Dâng tính mạng nhưng không dâng danh dự,
Trách nhiệm của tôi là đi tới cùng! Vững bước theo Người,
Dù cho tôi phải khiến mình chết,
Nhưng không bao giờ để hình bóng của mình phai nhạt trên huy hiệu.
Tâm Nguyên Thuần Túy Không Đón Nhận Những Kẻ Mưu Tính
“Có đám kẻ bất tài chỉ biết quỳ gối trước, mù quáng tuân theo, sẵn lòng đeo còng vào cổ, bán đứng bản thân để sống như đồ chó của bọn chủ…; còn một số người khác, bề ngoài thể hiện trung thành nhưng trong lòng luôn âm mưu, luôn tính toán thâm độc để phục vụ lợi ích cá nhân…”
Có vẻ như có hai loại người tôi như vậy. Một loại chân thành như con lừa, bị trói bởi dây xích và không quan tâm đến việc tiêu tốn cuộc đời, luôn u mình, khép nép trước mọi thách thức. Một loại khác, bề ngoài tỏ ra trung thành không giới hạn nhưng thực tế mang trong lòng độc ác, ranh mãnh, phục vụ chủ nhân chỉ vì lợi ích, ngoài lợi ích ra thì không còn gì đủ sức để duy trì sự trung thành với chủ nhân. Nếu một ngày chủ nhân mất ổn định không thể đảm bảo lợi ích cho loại người này thì họ sẽ bộc lộ bản chất thật sự là một kẻ độc ác, không lòng trắc ẩn, chỉ tìm lợi ích cá nhân, bất lương. Nếu có một người khác mang lại lợi ích lớn hơn thì họ sẵn lòng phản bội chủ nhân của mình vì lợi ích đó, thậm chí còn có thể sát hại chủ nhân của chính mình vì lợi ích đó. Gia Cát Lượng là một ví dụ điển hình cho loại người này. Những người chân chính của tôi hoàn toàn có thái độ phục tùng khác biệt so với hai loại nịnh hót nói trên. Họ sử dụng phương pháp của mình để giúp vua hoặc lãnh chúa khắc phục các sai lầm, như Kent đã từng làm với vua Lear. Khi lời khuyên không được vua chúa chấp nhận thì họ sẽ hành động tiếp theo. Trong trường hợp đó, thường các chiến sĩ dùng cái chết của mình để đưa ra lời khuyên, thể hiện lòng trung thành và từ đó kích thích sự tỉnh táo của người lãnh đạo.
Cuộc sống là bảo đảm cuối cùng của sự trung thành, và sự trung thành lý tưởng được xây dựng trên nền tảng danh dự. Đây chính là yếu tố cốt lõi của toàn bộ quá trình giáo dục và huấn luyện của các chiến sĩ.
Tóm Lược: Điều Quan Trọng Nhất: Đức 'Trung' Chân Chính Là 'Trung' Với Vị Vua Thần Thánh Trong Lòng Chúng Ta Và 'Trung' Với Tổ Quốc
“Không ai bước chân vào dòng nước hai lần.”
“Nghìn năm là một nghìn năm/Thành xây bằng xương máu chiến sĩ.”
“Tâm lý là sự phản ánh hiện thực khách quan một cách chủ quan vào bộ não chúng ta, mang tính cá nhân, văn hóa, lịch sử, xã hội và thời đại.”
“ai đã trải qua thì ta học”
Vậy giải pháp cho vấn đề này là gì khi Đức “Trung” của Võ Sĩ Đạo Nhật Bản đang trở thành bài học quan trọng cho người Việt thời hiện đại, đặc biệt là giới trẻ chúng ta nhưng không thể áp đặt toàn bộ mớ nguyên tắc cũ đã lỗi thời này? Giải pháp chỉ có một, đó là lựa chọn những giá trị tốt và từ chối những điều đã lạc hậu, không phù hợp. Tuy nhiên, cũng cần phải cẩn trọng, vì nếu quá tự tin vào bản thân, sẽ dễ trở thành kẻ ngu muội, kiêu căng và coi thường, từ chối và đánh bại tinh hoa một cách kiêu căng, khinh thường, và xấc xược. Đồng thời, không nên giữ quá chặt quan điểm, ý kiến đã lỗi thời của mình mà khép kín, ngự tự và bảo thủ không chịu tiếp nhận, hiểu biết về tinh hoa. Trong tâm lý học có hiệu ứng được gọi là hiệu ứng mỏ neo: một dạng thiên kiến nhận thức trong đó một cá nhân phụ thuộc quá nhiều vào một phần thông tin ban đầu được cung cấp (gọi là “mỏ neo”) để đưa ra các quyết định tiếp theo hoặc hiểu biết về một điều gì đó mới mẻ. Khi giá trị của mỏ neo được xác định, tất cả các cuộc tranh luận, thảo luận, dự đoán,… trong tương lai sẽ liên quan đến mỏ neo. Thông tin phù hợp với mỏ neo có xu hướng được chấp nhận, trong khi thông tin không phù hợp hoặc ít liên quan sẽ bị loại bỏ. Nói một cách đơn giản, con người thường dựa vào kinh nghiệm và thông tin ban đầu để xây dựng quan điểm vững chắc cho chính mình. Tuy nhiên, vấn đề là đôi khi quan điểm đó quá vững chắc nhưng không đầy đủ, chính xác và công bằng. Đặc biệt khi quan điểm đã trở thành định kiến, thành kiến, thì việc tiếp nhận kiến thức mới sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều so với khi không có mỏ neo. Trong hầu hết các trường hợp, người đã “cắm mỏ neo” sẽ trở nên ngu xuẩn, cố chấp và không chấp nhận bất kỳ kiến thức, giá trị mới nào, dù nó có cần thiết và thú vị đến đâu.
Tác Giả: Thiên Sáng Tinh Thần