Điều mà tôi sợ không phải là mất anh, mà là mất bản thân mình trong tình yêu. Tôi ỷ lại quá nhiều vào anh, và điều đó làm tôi lo sợ hơn bao giờ hết.
Yêu không phải là việc phải kiềm chế bản thân, mà là việc tự giữ cho mình một chút tự do. Dù yêu thương đến đâu, mỗi người vẫn cần có không gian riêng.
Mùa đông là mùa của kỷ niệm. Đó là thời điểm chúng tôi từng hạnh phúc, nhưng cũng là lúc chúng tôi phải chia tay. Kỷ niệm đẹp nhất cũng có thể trở thành nỗi đau khó quên.
Chúng tôi là hai thế giới khác nhau, nhưng đó cũng là điều khiến tình yêu của chúng tôi đặc biệt. Anh là nguồn sáng của tôi, nhưng đôi khi, sự chênh lệch đó cũng làm tôi cảm thấy bất an.
Tình yêu không thể tồn tại nếu chỉ một mình cố gắng. Đôi khi, chúng ta cần phải chấp nhận sự thay đổi và buông bỏ nhau để có thể tiến xa hơn trong cuộc sống.
Nhận ra bản thân đã tự mình làm tan vỡ tình yêu, tôi không thể níu kéo anh ấy lại nữa. Tôi mong anh sẽ tìm được người phù hợp hơn, xứng đáng hơn tôi.