blogradio.vn - Hoặc có thể nói khác đi, tình yêu của đất cũng là tình yêu của mọi người dân, tình yêu của mọi người dành cho quê hương, dành cho đất nước của chúng ta.
“Quê Hương Với Biển Mặn, Ruộng Đồng Với Sỏi Đá
Làng Quê Tôi Có Đất Mẻ Lên Đầy Rừng Đá
Tôi Và Anh, Hai Người Lạ Lẫm
Từ Hai Phương Trời Chẳng Hẹn Gặp Gỡ Nhau.”
Mang một số câu thơ kia để mở đầu cho chủ đề bài viết của tôi hôm nay, tôi muốn nói về tình yêu sâu đậm đối với đất nước. Tôi đã nhiều lần viết về tình yêu quê hương, nhưng chưa bao giờ tôi phân tích sâu về tình yêu dành cho đất. Những dòng thơ ấy trong bài “Đồng chí” đã được phổ nhạc, tôi quên tên tác giả, nhưng chúng thể hiện sự vất vả của người dân đất nước. Tiếng gọi của quê hương, tình yêu dành cho đất đã thúc đẩy những người lính bảo vệ đất nước.
Quê hương tôi đã chứng kiến hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ xâm lăng. Máu đã đổ, những hy sinh đã được ghi nhận trên mảnh đất kiên cường này, với lòng yêu nước và ý chí bất khuất sẵn sàng ra trận.
“Quê em miền Trung Duyên Hải, lúa xanh mượt mà. Giặc xâm nhập, anh về bảo vệ quê nhà. Trên đường đi, dưới bóng cờ, anh gìn giữ quê hương. Mọi người chờ mong quân trở về, quân đã về.”
Nhớ những lời trong bài hát “Quê em miền Trung Duyên Hải”, tôi từng hát khi còn nhỏ. Tôi không nhớ tên tác giả, nhưng tôi muốn thể hiện tình yêu sâu đậm dành cho đất nước, như hàng triệu người dân khác, họ đã đứng lên để bảo vệ quê hương. Bài hát này ra đời trong thời kỳ chống Pháp, và một lần nữa, khi đất nước gặp nguy, người dân lại đoàn kết bảo vệ.
Tác phẩm “Hòn Đất” của Anh Đức là biểu tượng của tình yêu, sự kiên cường của những người lính và người dân với quê hương. Chị Sứ, một phụ nữ Việt Nam kiên trung và bất khuất, dù đối diện với cái chết, vẫn kiên định và mạnh mẽ, khiến kẻ thù phải khiếp sợ. Tôi nhớ lời: “Chị Sứ yêu đất nước này, nơi mẹ đã truyền cho chị tình yêu. Chị lại truyền tình yêu đó cho con mình.”