Khi Tiếng Chuông Báo Thức Kéo Tôi Tỉnh Giấc...
Tình yêu - Sức Mạnh Kết Nối Hai Trái Tim
Yêu Nhau Có Thể Vượt Qua Mọi Thử Thách
Dù Có Núi Cao, Sông Dài, Đèo Núi Cũng Qua
Không Ngại Đường Xa
Nếu Không Có Xe Buýt, Thì Ta Đi Tàu
Tình Yêu - Nguồn Sức Mạnh Vô Hạn
Không Yêu Thì Sống Làm Sao
Không Nhớ, Không Thương Ai
(Thơ - Xuân Diệu)
Tôi Cũng Từng Nghĩ Về Tình Yêu Như Vậy
Đúng Vậy, Tôi Đã Từng Nghĩ...
Câu Chuyện Tình Yêu Của Tôi...
17 Tuổi - Tuổi Bước Ngoặt Trước Ngưỡng Cửa Trưởng Thành
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng mình không giống như những người khác như tôi đã từng nghĩ. Tôi là người đồng tính. Với ý thức vẫn còn non nớt của một thiếu niên 17 tuổi, việc chấp nhận điều này thật sự không dễ dàng. Tôi phải đối mặt với việc làm sao có thể yêu một người đã từng có bạn gái, và làm thế nào có thể yêu một người con trai. Tôi đã yêu một mình anh ấy suốt năm cuối cấp. Vì muốn giữ cho mối quan hệ bạn bè không bị tổn thương, và tránh cho cả hai chúng tôi rơi vào tình thế khó khăn, tôi đã quyết định kìm lại cảm xúc của mình và ép bản thân phải quên đi anh ấy, quên đi tình yêu đó. Mối tình học trò của tôi kết thúc như vậy. Tất nhiên, anh ấy không hề hay biết gì, vẫn tiếp tục vui vẻ và bình thường với tôi, trong khi tôi phải chịu đựng mọi cảm xúc đau đớn một mình.
Thời Đại Học
“Có những điều mà bạn chỉ có thể học được khi mọi thứ yên bình, và có những điều mà bạn chỉ có thể học được khi cuộc sống rối bời” (Willa Cather)
Thời Đại Học của tôi không khác gì một cuộc hành trình đầy chông gai. Với lòng ham khám phá bản thân đặc trưng của tuổi trẻ, tôi như một cơn gió dữ, lao vào tình yêu mà không kiểm soát được. Từ mối quan hệ này đến mối quan hệ khác, nhưng tất cả chỉ là những cuộc tình đến nhanh và đi nhanh. Tôi tự hỏi liệu mình đã làm sai điều gì, tại sao mọi người mà tôi thích đều rời bỏ tôi. Tôi cảm thấy mệt mỏi, tự ti và luôn tự trách bản thân. Những suy nghĩ tiêu cực ấy khiến tôi không thể tập trung vào việc học, và dần mất niềm tin vào cuộc sống, vào tình yêu. Trong tâm trạng bất ổn đó, tôi không biết mình đang theo đuổi một tình yêu thật sự hay chỉ là một thứ tình yêu giả tạo để che đậy nỗi sợ hãi và sự yếu đuối bên trong tôi.
Những người tôi nghĩ họ yêu tôi thì thật ra không phải, họ đến với tôi chỉ vì sự mới mẻ của tôi, họ muốn khám phá tôi, chơi đùa với tôi. Nhưng mọi thứ đều trở nên vô nghĩa khi tôi bắt đầu mở lòng và trao niềm tin cho họ, bởi họ sẽ rời bỏ tôi.
“Tuổi trẻ thường mơ mộng, nhưng cuối cùng chỉ là ảo ảnh, là hư không”
Đối với tôi, tình yêu vào thời điểm này chỉ là sự ghét bỏ, tôi ghét cảm giác phải đắm chìm vào ai đó. Tôi lo sợ rằng mọi thứ sẽ kết thúc như vậy, một chu trình không có hồi kết. Có lẽ, đó là duyên số đã an bài cho tôi. Trái tim tôi muốn hét lên, tại sao mọi người lại dễ dàng như vậy, chỉ có mình tôi là không thể.
Nhưng tôi không cô đơn như tôi từng nghĩ….
Ngay khi tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất, bạn bè lại là những người ở bên cạnh tôi. Lúc này tôi mới nhận ra, có lẽ việc theo đuổi những mối tình tạm bợ đã khiến tôi quên đi những người thực sự quan trọng trong cuộc đời tôi. Tôi vẫn nhớ như in những lời bạn tôi nói “Tùng ơi, tao biết mày đau lắm, buồn lắm, trong số đám mày là đứa khổ nhất khi đụng tới chuyện tình yêu. Nhưng mày suy nghĩ đi, không phải mày sẽ sống như thế này mãi chứ? Tao thương mày, tao không muốn thấy mày luôn tiêu cực như vậy. Mỗi ngày, mày hãy tự nhìn vào gương, để biết rằng mày có giá trị như thế nào, đừng để những điều này làm mất đi bản thân của mày.”
Những lời này như một lời cảnh tỉnh, khiến cho tôi trở nên bình tĩnh hơn, và suy nghĩ về ý nghĩa cuộc sống của mình. Ba mẹ đã ban cho tôi một cuộc sống, không phải để tôi phải sống để làm người khác hạnh phúc, không phải để tôi trở nên buồn bã vì tình yêu. Tôi còn trẻ, còn cả một cuộc đời phía trước, tôi phải cố gắng học hỏi để nâng cao giá trị bản thân. Tôi luôn tin rằng, nếu tôi sống đúng đắn, những điều tốt lành sẽ đến với tôi. Bởi vì “con người tìm kiếm ánh sáng trong khu vườn mong manh, nơi những sắc màu lung linh” (Jean Tardieu).
Tôi dần thay đổi suy nghĩ tiêu cực về tình yêu thành những suy nghĩ tích cực hơn. Tôi nhận ra rằng việc nhìn nhận tình yêu như một điều kinh khủng chỉ là sự phiến diện của bản thân, chỉ vì những trải nghiệm cá nhân không phản ánh hết bản chất của tình yêu. Thực tế, tình yêu là một sức mạnh kỳ diệu có thể làm thay đổi một con người, là nguồn động viên để mọi người tiến lên.
Đây là câu chuyện của tôi về tình yêu, được viết dựa trên trải nghiệm và quan điểm cá nhân. Tôi hy vọng những người đã hoặc đang đối mặt với những khó khăn trong tình yêu giống như tôi có thể cảm thấy đồng cảm và tìm thấy sự an ủi. Nếu bạn hiện tại chưa có mối quan hệ, không có gì phải lo, hãy tiếp tục phát triển bản thân và đặc biệt là hãy yêu thương chính mình. Bởi vì bạn không thể yêu ai khác nếu chính bản thân bạn không yêu quý và trân trọng mình. Còn nếu bạn đang hạnh phúc với người mình yêu, hãy tận hưởng hết mọi khoảnh khắc, bởi vì tình yêu bạn đang có là điều mà nhiều người khác vẫn đang ao ước.
Dù hiện tại ô trống 'Có một người yêu' vẫn chưa được điền vào, nhưng không sao cả, có lẽ đây chỉ là lúc chưa đến để một người đặc biệt xuất hiện trong cuộc đời tôi. Tôi tin rằng một ngày nào đó, tôi sẽ gặp được người đó…