Đề bài: Tình yêu lãng mạn và lòng dũng cảm của nhân vật trung thành trong tác phẩm Lưu Biệt khi ra đi
Mẫu văn phân tích về tình yêu trung thành của nhân vật trong bài thơ Lưu Biệt khi ra đi của Phan Bội Châu
Bài thơ 'Lưu biệt khi xuất dương' là một bài thơ đáng chú ý trong hành trình hoạt động cách mạng của nhà yêu nước Phan Bội Châu, bài thơ diễn đạt tình cảm chia tay, từ biệt bạn bè và đồng chí trước khi sang Nhật, khởi đầu cho phong trào Đông Du. Đây là một bài thơ ca ngợi lý tưởng yêu nước cao quý, lòng anh hùng kiên định và khát vọng cứu nước sôi nổi của Phan Bội Châu, đặc biệt là bài thơ gây ấn tượng mạnh mẽ bởi vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trung thành.
Vẻ đẹp lãng mạn và lòng dũng cảm của nhân vật trung thành được thể hiện rõ ràng trong bài thơ, đặc biệt là quan điểm độc đáo của Phan Bội Châu về tinh thần anh hùng:
'Trở thành anh hùng phải sẵn sàng hy sinh cho đời,
Có thể thách thức mọi khó khăn tự tin vượt qua.'
Có thể nói đây là một quan điểm mới mẻ và táo bạo về tinh thần anh hùng của nhân vật trung thành, sinh ra để làm đấng nam nhi phải có sự 'đặc biệt', nghĩa là phải thực hiện những việc phi thường, vượt lên trên mọi người. Phải tự quyết định và tự chịu trách nhiệm về tương lai và chí hướng của mình, không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh hay thời đại. Đầu tiên, việc trở thành một anh hùng đòi hỏi sự tự tin và lạc quan để mơ ước về một tương lai lớn lao, điều này thể hiện một tinh thần cao cả, phi thường, và tầm vóc lớn lao so với thế giới xung quanh.
'Trong trăm năm cần có một người,
Say sưa muôn thuở, có ai làm được?'
Sự hào hùng và lãng mạn của Phan Bội Châu còn được thể hiện thông qua tầm vóc con người trong vũ trụ, ý thức tự giác về trách nhiệm của bản thân đối với thời đại và cuộc sống. Nhà thơ rõ ràng tuyên bố một sứ mệnh cho bản thân, đó là hiến dâng cho cuộc sống, để lại dấu ấn vĩnh hằng, trong trăm năm phải để lại tên tuổi vĩ đại, không chấp nhận sự bình thường, Phan Bội Châu không phủ nhận sự xuất hiện của các anh hùng khác, nhưng chỉ đơn thuần không xem anh hùng là cá nhân duy nhất, đồng thời khuyến khích thế hệ trẻ hướng tới tương lai. Có thể thấy, nhà chí sĩ mang trong mình một ý thức trách nhiệm công dân vô cùng cao cả và chính trực, bắt nguồn từ lòng yêu nước mãnh liệt và không ngừng.
'Đã để lại dấu ấn trên trời đất,
Phải để lại tên tuổi với non sông.'
Phan Bội Châu rõ ràng chỉ ra mối liên hệ giữa cá nhân và quốc gia, vai trò quan trọng của cá nhân trong số phận của quốc gia, đồng thời nhận biết rõ về bối cảnh lịch sử, ông cho rằng những lời thánh hiền trong thời điểm hiện tại không có ý nghĩa gì khi quốc gia mất tổ quốc. Đây là một quan điểm phủ định hơi mạnh mẽ nhưng cũng thể hiện tư tưởng tiến bộ, tiên phong của Phan Bội Châu, ông nói về sự nhục nhã của việc mất tổ quốc nhưng cũng mở ra con đường để giải phóng bản thân khỏi sự nhục nhã đó.
'Muốn vượt qua biển Đông với cánh gió,
Biển cả sóng bạc tiễn ra khơi.'
Để thực hiện trách nhiệm lớn lao của mình, nhân vật trung thành đã nảy sinh khát vọng về một chuyến đi mặc cho gian nan và khó khăn. Những hình ảnh hoành tráng như 'vượt qua biển Đông', 'cánh gió', 'biển cả', 'sóng bạc' đã miêu tả một tinh thần quả cảm, tự tin và lạc quan về một tương lai tươi sáng đang chờ đón. Khát vọng lớn lao này phản ánh tinh thần anh hùng của nhà chí sĩ trong cuộc hành trình, con người như hòa mình vào thiên nhiên, trở thành trung tâm của vũ trụ, 'biển cả sóng bạc' đã hòa mình vào sự thăng hoa khí thế anh hùng, cùng nhịp đập với trái tim sôi sục của nhân vật trung thành.
Thông qua bài thơ 'Lưu biệt khi xuất dương', tác giả Phan Bội Châu đã thành công trong việc tạo ra hình ảnh của người chí sĩ cách mạng yêu nước với vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng. Vẻ đẹp hào hùng và lãng mạn đã khiến bài thơ trở thành một bài hát ca ngợi, làm say đắm những anh hùng suốt đời không ngừng vì quê hương, dân tộc.