Không hiểu sao lại rơi vào cái lời nguyền kì lạ đến vậy, phần lớn thời gian chúng tôi sống trong tình yêu đều chỉ qua màn hình điện thoại. Dù đã có một năm bên nhau đầy sâu đậm, nhưng rồi đột nhiên, như một trò đùa của số phận, chúng tôi lại bắt đầu gặp những xung đột không đáng có: anh không phải là người đòi học Yoga ở Đà Lạt mà tôi cũng muốn chuyển về một thành phố khác... Và rồi mọi thứ trở lại với việc yêu xa!
Dù đã xác định mối quan hệ nhưng chúng tôi thường gặp nhau ở quán trà đá ven đường, ngõ 183 Trần Đại Nghĩa. Mỗi khi phải xa nhau, người bán quán thường bày tỏ sự thất vọng:
- Họ lại tách biệt nhau rồi phải không? Sắp chia tay nhau à?
- Chẳng có chuyện gì đâu, chỉ là tạm xa nhau một chút để cảm thấy mới mẻ hơn thôi. Thôi nghỉ ngơi, thôi nghỉ ngơi.
- Có phải bạn đang thực hiện kịch bản Chí Phèo và Thị Nở không mà lại tạm nghỉ yêu nhau? Trên đời này, điều ngu ngốc nhất chính là để người yêu rời bỏ mình đấy!
Thì chúng tôi cũng ngu lắm. Ngu nên mới đột nhiên không chọn con đường dễ dàng. Nhưng không ai trong chúng tôi than vãn hay ngăn cản quyết định của đối phương (huhu, cảm ơn anh 3000 lần). Mọi người thường nói yêu xa làm mất đi cái hấp dẫn (đến cả bà tôi cũng chắc chắn nói: mày đừng có mà nói điều đó). Nhưng thực tế, mỗi lần phải chịu đựng yêu xa, chúng tôi cảm thấy tình yêu trở nên sâu đậm hơn. Khi ở bên nhau lâu, cả hai đều đồng ý: Không cần phải yêu nhiều người, nhưng nhất định phải yêu một người với nhiều trải nghiệm.
Yêu xa, cả khi tự chủ động lẫn khi bị động, cũng giúp chúng tôi hiểu sâu hơn về nhiều điều.
- Xinh đẹp như vậy mà vẫn độc thân à? Hãy tìm người ấy đi chứ!
Lần thứ hai yêu xa, mặc dù chúng tôi chủ động hơn nhưng lại đối mặt với những căng thẳng khiến chúng tôi suýt nữa là chia tay, nhưng từ đó, chúng tôi học được cách nhìn lại và tự chữa lành bản thân, học cách đặt ra ranh giới, học cách bình tâm để lắng nghe những điều cần thiết trong mối quan hệ. Yêu đương không chỉ là cảm xúc mà còn là một lựa chọn có tính toán. Đột nhiên, chúng tôi nhận ra rằng: duy trì một mối quan hệ, trái tim cần được kết hợp với trí óc.
Lần này, mối quan hệ yêu xa có phần khác biệt hơn. Chúng tôi đã trải qua những khó khăn nên bây giờ chỉ còn quan tâm đến những điều thú vị của việc yêu xa (bao gồm cả tôi và hai bạn khách hàng có cùng trải nghiệm, đôi khi chia sẻ). Chúng tôi nói về cách duy trì kết nối trong mối quan hệ, cách quản lý quan hệ tình dục, cách sử dụng thời gian khi có cơ hội gặp nhau, cách vượt qua những cảm xúc ghen tỵ hoặc hiểu lầm hàng ngày. Dù vượt qua khó khăn, nhưng trong tình yêu, sẽ luôn có những thử thách để thêm màu sắc vào cuộc sống.
Nhớ
Nhớ yêu xa là trạng thái đầy nhớ nhung. Thỉnh thoảng nhớ vào ban ngày, đêm đến lại rộn ràng một cõi niềm nhớ. Công nghệ hiện đại chưa phát triển đến mức tạo ra màn hình khiến ta cảm thấy như ở bên nhau chỉ qua một cử chỉ chạm. Khi nghe tiếng bố, Na béo vội vã lao ra, nhưng nhanh chóng quay lại khi nhận ra chỉ là chiếc điện thoại. So với các bé gen Z có chồng 2D là idol, chúng tôi, yêu xa, cũng không kém cạnh, dẫu cho tôi chỉ có một chồng 2D, là chú chim cu, trong khi các bé có thể thay đổi theo sở thích từ Song Joong Ki đến Yook Sung-jae, rồi đôi khi là Dịch Dương Thiên Tỉ. Trong những cuộc gọi video, chúng tôi còn phàn nàn về việc tại sao không có tính năng hẹn giờ để cuộc gọi tự tắt khi hai đứa đang nhìn nhau trước khi đi ngủ.
Đôi khi, đang gọi video, chim cu bỗng nói:
- Anh nhớ em lắm, hôm nay Hà Nội mưa suốt, mưa rất to. Anh đi qua Thái Hà, chúng nó còn phát nhạc buồn, khiến anh tưởng mình thật sự đang buồn.
Có những lúc tôi nhắn: 'Hôm nay em đã nấu được sốt dầu trứng, còn anh thì thế nào?' thì người yêu tôi lại trả lời một cách không liên quan: 'Nhớ em thật đấy! :<'
Cả hai đều thoải mái thể hiện tình cảm với nhau, nhưng nếu tôi nói rằng không buồn khi nghe những lời như vậy, thì đó chỉ là dối lòng. Thực ra, anh đang phát triển ở Hà Nội, nhưng Hà Nội đang ảnh hưởng xấu tới sức khỏe của tôi.
Khi yêu xa lần thứ hai, tôi tức giận với anh vì mỗi ngày anh không chủ động liên lạc. Khi ấy, tôi còn nghĩ: Người đàn ông chủ động mới thực sự yêu mình, còn người không chủ động thì chỉ khiến mình thêm buồn. Nhưng cuối cùng, tôi cũng hiểu được điều anh nói:
- Anh nhớ em rất nhiều, mỗi khi gọi cho em, anh chỉ muốn được ôm em thôi nhưng không thể. Anh cảm thấy rất khó chịu với điều đó!
Bây giờ, tôi cũng giống như vậy! Ghét việc phải tắt máy, ghét việc muốn ôm em nhưng không thể, và cảm thấy khó chịu khi tự nhận ra: mình đã tự lựa chọn điều này!
Khi chia xa trong lúc tức giận, thì việc nhớ nhau ít hơn so với khi chia xa trong tình yêu. Khi chia xa trong lúc cãi nhau, thì cảm giác hơi bất ngờ vì phải tạm xa điều quen thuộc. Nhưng cũng phải thừa nhận rằng, khi còn yêu đương mà phải chia xa, hai đứa tôi cũng trải qua những ngày khó khăn trong lòng.