Bạn cảm thấy thế nào về sứ mạng cao cả của nghề Y - trong bối cảnh làn sóng hiểu lầm đang lan tràn trên mạng xã hội và họ đang cô đơn trong việc bảo vệ an toàn cho nhân viên?
Bạn nghĩ gì về những người y sư - những người mang sứ mệnh từ mẫu trong khi tin tức về việc bạo hành nhân viên y tế ngày càng nhiều?
Bạn thực sự đang trải qua cuộc sống một cách đầy đủ? Cuốn sách nhỏ Vô thường của tác giả Nguyễn Bảo Trung mà bạn đang cầm trên tay có thể sẽ mở ra cho bạn những câu trả lời đầy thú vị!
Mỗi cuộc đời là “vô thường”
Vô thường - một triết lý của Phật “Mọi thứ trong thế giới này đều thay đổi, tan biến, đều là vô thường” . Vậy vô thường là sự biến đổi không ngừng của hình dạng, trạng thái từ việc sinh ra, tồn tại, suy tàn, tan biến. Tất cả mọi vật trên thế giới này đều đang thay đổi. Triết lý Vô Thường giúp loại bỏ sự mê muội và ngăn chặn con người khỏi việc theo đuổi dục vọng mù quáng.
Tác phẩm Vô thường
Cuốn sách này được viết bởi một bác sĩ, người cũng là tác giả, ghi lại những câu chuyện có thật từ phòng cấp cứu, qua góc nhìn đầy nhân văn của một người thầy thuốc hàng ngày, người chứng kiến những mảnh đời đối mặt với sự sống và cái chết. Đúng như tên gọi của nó, tác giả Bảo Trung viết về quy luật vô thường của cuộc sống, mỗi con người đều trải qua: sinh, già, bị ốm, chết. Con người được sinh ra giữa những thách thức của cuộc sống, làm việc cật lực trong một đời nhưng khi 'nhắm mắt xuôi tay', không còn gì có thể mang đi được. Khi nhận thức được rằng mọi thứ trên thế giới này đều phù phiếm, con người sẽ tự lập trình bản thân tránh xa những sự thèm muốn tạm bợ, tránh xa khỏi 'Tham - Sân - Si, Mạn, Nghi' để tìm ra giá trị thực sự, hạnh phúc đơn giản từ những điều nhỏ nhặt xung quanh mình.
Cuốn sách này là sự kết hợp của những câu chuyện thực tế từ tác giả, một bác sĩ, kể từ cuộc sống hàng ngày của mình và sự suy ngẫm của mình. Mỗi câu chuyện, mỗi mảnh đời trong Vô thường được kể một cách đơn giản nhưng ẩn chứa những ý nghĩa sâu sắc. Hầu hết những câu chuyện này đều buồn, đọc xong, lòng người thường nặng trĩu. Nhưng sau những khoảnh khắc đó là sự hiểu biết, khi nhận ra cuộc sống của con người thật quá mong manh, sự sống đầy rẫy những biến động, tình cảm thường lạc lõng, gặp nhau rồi lại chia xa, tất cả đều là số phận duyên nợ.
Sự hi sinh vì người khác luôn lan tỏa mùi hương ngọt ngào ngược chiều gió. Gánh nặng của tình yêu luôn đi kèm với sức mạnh vô song. Bất kỳ vật liệu nào chạm vào tình yêu cũng trở nên dẻo dai và bao dung.
Điểm nổi bật của tác phẩm này là cách tác giả sử dụng những bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong văn bản, cũng như việc áp dụng triết lý Phật giáo vào từng dòng chữ. Điều này yêu cầu một tâm hồn sâu lắng, một trái tim biết yêu thương con người và đời sống để có thể viết ra những dòng văn sâu lắng, làm xúc động độc giả đến vậy. Có thể, việc làm của một bác sĩ cấp cứu, hàng ngày đối mặt trực tiếp với sự thống khổ của cuộc sống, bệnh tật, đói nghèo, cái chết... khiến anh ta luôn ý thức về sự đau đớn và thân phận của con người. Mỗi câu chuyện trong 'Vô thường' khiến nhiều độc giả rơi nước mắt, nhưng sau những cảm xúc đó là sự tỉnh táo, khiến mọi người tự nhận thức và tự nguyện cải thiện bản thân. Đó là thành công lớn của tác giả Bs. Bảo Trung - 'Vô thường' mà không phải ai cũng làm được.
Những người mạnh mẽ, những người mà tôi từng kính trọng, bỗng dưng tôi nhận thấy họ bình thường. Họ cố gắng thể hiện bản thân, khoe khoang, nhưng những gì họ có chỉ là vật chất trần tục. Họ không có bình an trong tâm hồn. Họ mặc đồ sang trọng, đeo kim cương, sử dụng nước hoa đắt tiền, nhưng không bao giờ tỏa ra mùi hương thanh tao, dịu dàng, lan tỏa trên không gian.
Trước bệnh tật, con người mới thấy cuộc sống mong manh, ngắn ngủi và mỗi cá nhân chúng ta đều nhỏ bé giữa biển đời. Lúc đó, chúng ta mới nhận ra còn nhiều điều muốn làm, nhiều nơi muốn đến để trải nghiệm, nhiều lời muốn nói với những người thân yêu nhất, nhưng chúng ta luôn lo lắng về ngày mai. Tại sao chúng ta không sống trọn vẹn ngày hôm nay?
Một ví dụ sâu sắc mà bác sĩ Nguyễn Bảo Trung đưa ra là tình huống của những người con - những người bị cuốn theo vòng quay cuộc sống, khi sự quan tâm của họ chủ yếu là về tiền bạc, đến khi hỏi cha mẹ bị ốm gì, đã điều trị ở đâu, họ chỉ có thể trả lời mơ hồ. Chỉ khi cha mẹ rơi vào tình trạng nguy kịch, họ mới nhận ra rằng mỗi người chỉ có một, mỗi sinh mạng chỉ có một. Sau khi đọc câu chuyện này, những ai đang ở xa quê hương có thể muốn trở về nhà, để 'Cảm ơn cha mẹ đã là cha mẹ của con' và ăn bữa cơm gia đình cùng những người đã sinh thành mình. Vì cuộc đời vô thường, không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra.
Câu chuyện về một chàng trai ít học cũng là một điểm nhấn đáng nhớ trong tác phẩm. Khi được hỏi về người cha thường xuyên say rượu, hung dữ với gia đình, khiến anh và em không được đi học, anh đã trả lời: “Dù tốt xấu gì, họ vẫn là cha mình.” Câu chuyện này đã truyền đạt bài học quan trọng: “Quan trọng không phải số lượng học vấn mà là biết quan tâm đến cha mẹ già, sống có tình thương.”
Có những bàn tay vụng về chỉ biết làm hỏng mọi thứ khi chạm vào. Có những bàn tay cho đi. Có những bàn tay giữ lại. Nhưng khi trở về với đất, bất kể loại bàn tay nào, đều rỗng. Rỗng hoàn toàn. Vậy tại sao không làm thơm hương cho đôi bàn tay của chúng ta, tôi tự hỏi. Có hàng ngàn cách làm thơm hương, từ những cử chỉ nhỏ nhẹ, âm thầm, khiêm tốn, bé nhỏ, nhưng mùi thơm lại tràn ngập không gian.
Cuộc đời là vô thường, con người sinh ra và tan vỡ như bụi cát. Những thứ như tiền bạc, danh vọng, giàu có, địa vị xã hội mà chúng ta theo đuổi suốt đời, có vẻ như sẽ mang lại hạnh phúc. Nhưng khi bệnh tật ập đến, khi thời gian trôi đi, ta mới nhận ra rằng chỉ có sống bằng trái tim nhân từ, biết yêu thương chia sẻ mới thực sự là hạnh phúc. 'Vô thường' mang lại sự bình tĩnh, an lòng trước cuộc sống rối ren, đầy mưu tính. Những dòng chữ sâu lắng kêu gọi con người biết yêu thương, trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời, quan tâm đến bạn bè, người thân, những người xung quanh.
Đời người là vô thường, nhưng sống phải mang trách nhiệm.
Nếu cuộc đời là vô thường, và sự sống có giới hạn, liệu chúng ta có nên sống ý nghĩa hơn một chút không? Bạn mong muốn điều gì? Bạn muốn làm gì? Bạn cần phải làm gì? Bạn yêu thích điều gì? Bạn không nên làm điều gì? Bạn có ý thức về điều mình mong muốn không? Nếu cuộc đời chỉ trôi qua vô nghĩa, thì điều gì sẽ khiến ta hối tiếc sau này? Chúng ta có ân hận về những điều chưa làm khi già lão không?Dù cuộc đời vô thường như thế nào (kiếm tiền cũng không mang được khi chết, tức giận cũng không làm cho mọi thứ trở nên tươi sáng hơn), dù không có gì tồn tại mãi mãi và cuộc sống diễn ra theo cách của nó, nhưng đó không phải lý do để chúng ta từ bỏ. Chúng ta không thể sống một cách vô tư dù cuộc sống cuối cùng cũng chỉ là cát bụi. Không thể sống một cách tự cho là tất cả và lo lắng về ngày mai. Nếu sống như vậy, liệu đó có phải là lãng phí một đời người không? Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi chúng ta để lại dấu ấn cho thế giới. Mỗi người chúng ta được sinh ra với một sứ mệnh riêng, vậy nên chúng ta cần phải cố gắng mỗi ngày để hoàn thành nhiệm vụ của mình.Cuộc sống thay đổi liên tục, nhưng vẫn cần phải làm cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ.
Trên đời chỉ có hai điều mà chúng ta không thể lựa chọn: cha mẹ và hoàn cảnh mà chúng ta sinh ra. Quyền sống có ích là quyền của tất cả mọi người. Chúng ta không chỉ sống để có ích mà còn để trải nghiệm niềm vui và hạnh phúc. Cách sống, cách đối diện với thất bại, cách nhìn nhận vấn đề đều do quyết định của bản thân mỗi người. Chúng ta không nên đổ lỗi cho hoàn cảnh, số phận nếu mọi thứ không diễn ra như ý muốn. Mỗi người có cách khác nhau để đối mặt với những khó khăn và thử thách trong cuộc sống.Một ngày, không ai biết trước được, chúng ta sẽ cố gắng để sống qua từng khoảnh khắc với hi vọng được giữ lại. Chúng ta sẽ cố gắng hít thở, từng hơi thở một, và sẽ cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với cái chết. Đó là một ngày mà không ai biết trước được...
Tiền có thể mua được nhiều thứ trong cuộc sống, nhưng không bao giờ mua được sinh mạng của con người. Vì vậy, có được cuộc sống, có sức khỏe, có bình an dưới mái nhà là một điều hạnh phúc lớn lao.
Tạm biệt
Tác giả: Thủy Vy - MyBook