Bạn Thân Mến! Tuổi Thanh Xuân Là Khoảnh Khắc Rực Rỡ Nhất, Như Những Tia Nắng Mùa Hạ. Thế Rồi, Thời Gian Trôi Đi Không Bao Giờ Quay Lại. Tuổi Thanh Xuân Đã Trôi Qua Và Ta Đánh Mất Nhau Mãi Mãi, Đánh Mất Tia Nắng Hạ Đẹp Nhất. Ta Sử Dụng Sự Trưởng Thành Để Đối Xử Với Nhau. Tất Cả Những Điều Đẹp Đẽ Đều Trở Thành Kỷ Niệm. Trong Chương Trình Radio Tình Yêu Của Tuần Này, Mời Bạn Lắng Nghe Lá Thư Tâm Sự Được Gửi Từ Tra Tra.
Tôi Sẽ Không Thay Đổi Vì Cậu, Và Tôi Cũng Sẽ Không Đánh Cược Tương Lai Vì Cậu
Âm Thầm Quan Tâm, Lại Âm Thầm Phân Rõ Giới Hạn. Giống Như Đắm Chìm, Lại Giống Như Chưa Từng Có Gì Xảy Ra.
Mùa Hạ Ấy, Chúng Ta Đã Có Nhau, Cũng Tại Mùa Hạ Ấy, Chúng Ta Đã Cùng Lúc Buông Bỏ.
Cậu Là Tuổi Thanh Xuân Của Tôi.
Tôi Cũng Là Mùa Hạ Của Cậu.
Tiết Trời Ngày Hạ Dần Trở Nên Nóng Bức, Ngôi Trường Cấp Ba Thoáng Chốc Chỉ Còn Lại Bóng Dáng Của Những Cô Cậu Học Trò Lớp 12, Bên Cạnh Những Ước Mơ Và Khát Vọng Cũng Chỉ Còn Đọng Lại Những Lưu Luyến Xen Lẫn Tiếc Nuối Mơ Hồ.
Thời Gian Trôi Đi Từng Ngày, Câu Chuyện Của Chúng Ta Cũng Dần Đi Đến Hồi Kết.
Đứng Trước Ngưỡng Cửa Bắt Đầu Cho Một Tương Lai, Trong Lòng Ai Lại Không Khoẻ Bàng Hoàng. Đến Mùa Hoa Phượng Thứ Mười Bảy, Chúng Ta Lại Trở Về Dáng Vẻ Của Những Đứa Trẻ. Giống Như Ngày Đầu Tiên Chúng Ta Đến Đây Vậy, Là Những Đứa Trẻ Khuyết Thiếu Mọi Kí Ức Về Thế Giới Xung Quanh.
Có Lẽ Điều Duy Nhất Còn Khác Biệt Chính Là Chúng Ta Có Thanh Xuân. Một Thanh Xuân Đầy Nước Mắt, Một Thanh Xuân Tràn Ngập Tiếng Cười, Một Thanh Xuân Nhiệt Huyết Với Muôn Nghìn Những Ước Mơ.
Tồn Tại Trong Ký Ức Của Tôi, Một Thanh Xuân Vì Chính Mình, Và Một Thanh Xuân Có Cậu.
Dưới Ánh Nắng Hạ Chan Chát, Trong Lớp Học Yên Bình Với Tiếng Ngòi Bút Sôi Nổi Trên Giấy. Vô Thức Sẽ Vang Lên Một Tiếng Cười, Rồi Sẽ Là Vô Số Những Tiếng Cười Khác. Không Có Một Lý Do Gì Hết, Chỉ Đơn Giản Là Muốn Cười, Đơn Giản Muốn Lưu Giữ Khoảng Thời Gian Đẹp Nhất Này Cho Nhau.
Trong Những Niềm Vui Vu Vơ Ấy, Tôi Bắt Gặp Tiếng Cười Của Cậu, Tiếng Cười Rất Nhẹ, Gần Giống Như Hoà Tan Vào Giữa Không Khí, Thế Nhưng Tôi Vẫn Có Thể Thấy Rõ Ràng Sự Phức Tạp Ở Trong Đó. Một Chút Không Nở, Một Chút Bồi Hồi, Cùng Một Chút Tiếc Nuối.
Rốt Cuộc Là Cậu Nuôi Tiếc Cho Thời Áo Trắng Này, Hay Đang Nuôi Tiếc Cho Câu Chuyện Của Hai Chúng Ta?
Đổ Vỡ Ngay Từ Khi Bắt Đầu, Tình Cảm Thuở Học Trò Mỏng Manh Đến Mức Đứng Trước Áp Lực Liền Giữ Không Được, Cùng Lựa Chọn Im Lặng Rời Đi. Nhưng Cũng Lại Lựa Chọn Âm Thầm Dây Dưa Không Dứt.
Đôi Khi Chính Tôi Đã Không Nhịn Được Mà Hỏi Chính Mình, Mối Quan Hệ Của Chúng Ta Rốt Cuộc Là Gì?
Tôi dành cho bạn một sự quan tâm đặc biệt, bạn cũng sẽ đối với tôi bằng một cách thức không giống như những người khác.