Những Lời Kinh Của Bố Cho Tôi Hiểu Hơn Về Một Phần Con Người Tôi Hiện Tại. Sự Lo Lắng, Nếp Suy Nghĩ Thấu Đáo, Thói Quen Chăm Lo Mọi Thứ, Tất Cả Đều Là Di Sản Của Bố Tôi.
Vào Một Buổi Tối Nọ Trước Khi Đi Ngủ, Hồi Tôi Mới Bốn, Năm Tuổi, Bỗng Bố Kêu Tôi Lại Ngồi Xuống Cạnh Ông. Ông Bảo Tôi Làm Dấu Thánh Giá, Rồi Đọc Theo Những Gì Ông Đọc. Khi Đó, Dù Không Hiểu Chuyện Gì Đang Xảy Ra, Tôi Cũng Mau Mắn Làm Theo: 'Con Xin Đức Bà... Chuyển Lời Cầu Bầu Của Con Đến Chúa Giêsu...'
Về Sau Tôi Mới Biết Đó Là Cầu Nguyện. Khi Tôi Nhớ Lại Những Lời Xưa, Trong Cơn Khủng Hoảng Vì Không Biết Mình Là Ai Trên Cõi Đời Này, Tôi Dần Hiểu Ra Được Những Gì Đã Tạo Nên Tôi Ngày Hôm Nay.
Tôi Là Bình, Con Trai Của Một Người Con Cả, Tức Cháu Đích Tôn Của Dòng Họ. Tôi Có Cái Vẻ Chững Chạc, Biết Lo Lắng, Suy Nghĩ Thấu Đáo Từ Sớm. Bố Tôi Luôn Căn Dặn Những Điều Như Hãy Biết Thương Và Nhường Nhịn Em, Hãy Biết Lo Học Hành, Biết Ngoan Ngoãn Vì Cha Mẹ Đã Vất Vả Kiếm Tiền Nuôi Hai Anh Em Ăn Học.
Gia Đình Tôi Theo Đạo Công Giáo. Bố Tôi Là Một Con Chiên Ngoan Đạo. Ông Hay Cầu Nguyện Nhiều Lần Trong Ngày: Lúc Sớm Thức Dậy, Lúc Chuẩn Bị Đi Làm, Trước Khi Đi Ngủ, Lúc Gặp Khó Khăn,… Ông Cũng Thường Xuyên Hướng Dẫn Anh Em Tôi Cầu Nguyện Cùng Với Ông Trước Khi Đi Ngủ. Tôi Vẫn Còn Thuộc Những Lời Đó Đến Giờ:
'Con xin Đức Bà...'
Chuyển lời cầu nguyện của con với Chúa Giêsu...
Xin cho ông bà con, cha mẹ con, hai anh em con được dồi dào sức khoẻ...
Xin cho ông bà con, cha mẹ con, hai anh em chúng con cất bỏ bệnh tật...