Khi Ngựa Hướng Tâm Trí Về Phía Trước
Con Người - Bầy Đàn Định Mệnh
Bến Đỗ Của Tâm Hồn
Sợi Dây Kết Nối Và Quyết Định Ra Đi
Đúng vậy, bạn không sai. Tôi khẳng định điều này không chỉ một lần.
Tôi mãi nhớ hình ảnh con ngựa. Ngựa bịt hai bên mắt, chỉ tập trung về phía trước. Nếu nhìn mọi thứ, tâm trí sẽ bị phân tán. Ngựa hoang mang, sợ rằng mình đã đi sai đâu đó. Con người cũng thế. Sẽ có lúc muốn rời đi, nhưng cảm giác rối bời cứ bủa vây. Nhưng đừng trách tình cảm yếu đuối hay phiền phức. Tình cảm không bao giờ sai: nó tạo sự gắn bó và sự an yên.
Chuyện này làm tôi nghĩ bạn cần một chút lạnh lùng. Nơi này không còn phù hợp cho bạn nữa, dù có tốt đẹp ra sao đi nữa. Cần phải mạnh mẽ loại bỏ và tiến về phía trước. Tôi không thể ở lại nơi không trân trọng nỗ lực của mình, dù có yêu thương họ đến đâu.
Tôi hy vọng bạn có thêm một chút ích kỷ. Mọi người đều xứng đáng được giải thích, nhưng đó là khi còn có cơ hội. Thời gian quý báu, không ai muốn lãng phí nó.
Thực ra, thái độ của bạn từ đầu đã là câu trả lời. Cảm xúc thường nhanh hơn lý trí, và khi bạn lưỡng lự, con tim đang lên tiếng.
Ta nên cho cơ hội lưỡng lự một cơ hội để sửa chữa. Mỗi quyết định đều do chính ta chịu trách nhiệm. Quyết định rời đi có lợi ích ích kỷ, nhưng tương lai không thể dự đoán.
Một tuần sau, tôi nói lời tạm biệt. Tôi cảm thấy như mình đã thành công trong việc bỏ tấm bịt mắt hai bên của mình. Tôi thoát khỏi ràng buộc.
Tôi muốn nhìn thẳng về phía trước.