Tổng hợp trên 20 bài văn Suy nghĩ về ý kiến Để hiểu đúng nhân vật Huấn Cao, có nhất thiết phải biết tường tận về Cao Bá Quát hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Tóm tắt 20 quan điểm về cách hiểu nhân vật Huấn Cao: Để hiểu đúng về nhân vật Huấn Cao, việc nắm bắt thông tin chi tiết về Cao Bá Quát là điều cần thiết.
Đề bài: Trình bày suy nghĩ của em về ý kiến: “Để hiểu đúng nhân vật Huấn Cao, có nhất thiết phải biết tường tận về Cao Bá Quát – một nhân vật lịch sử được Nguyễn Tuân chọn làm nguyên mẫu?”
Suy nghĩ về ý kiến Để hiểu đúng nhân vật Huấn Cao, có nhất thiết phải biết tường tận về Cao Bá Quát - mẫu 1
Trước một tác phẩm truyện, mỗi người đọc có thể có những cảm nhận, quan điểm riêng biệt, những đánh giá khác nhau về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm đó, hoặc những cách lý giải khác nhau về một nhân vật, tình tiết truyện. Đến với bài nói ngày hôm nay tôi xin chia sẻ quan điểm của tôi trước ý kiến: Để hiểu đúng nhân vật Huấn Cao, có nhất thiết phải biết tường tận về Cao Bá Quát - một nhân vật lịch sử được Nguyễn Tuân chọn làm nguyên mẫu không?.
Trước hết tôi sẽ trình bày lí do vì sao tôi lựa chọn vấn đề này. Thứ nhất, vấn đề mối quan hệ giữa nguyên mẫu và nhân vật trong tác phẩm là một trong nhiều yếu tố cần phải quan tâm khi người đọc tiếp nhận tác phẩm. Liệu có nên đồng nhất nhân vật trong tác phẩm và nguyên mẫu ngoài đời không? Thứ hai, Nguyễn Tuân lựa chọn Cao Bá Quát làm nguyên mẫu xây dựng nhân vật Huấn Cao, vậy sự tương đồng và khác biệt khi hư cấu một nhân vật văn học nằm ở đâu? Liệu có cần phải biết tường tận về một nhân vật lịch sử để lý giải một nhân vật văn học không? Để trả lời các câu hỏi trên, tôi xin phép trình bày một số quan điểm của cá nhân tôi.
Giới thiệu vấn đề cần thảo luận.
2. Thân bài: Đưa ra quan điểm để thảo luận.
+ Đề xuất ý kiến 1 (với lý lẽ và bằng chứng).
+ Đề xuất ý kiến 2 (với lý lẽ và bằng chứng).
+ Đề xuất ý kiến 3 (với lý lẽ và bằng chứng).
+...
3. Kết bài: Tóm tắt và khẳng định lại quan điểm của bản thân.
Để hiểu rõ về nhân vật Huấn Cao, cần phải hiểu đầy đủ về Cao Bá Quát - mẫu 2
Truyện ngắn Chữ người tử tù là một tác phẩm lãng mạn xuất sắc, thể hiện lý tưởng về thẩm mỹ và phong cách nghệ thuật của tác giả.
Chữ người tử tù là một câu chuyện ngắn nhưng rất súc tích. Mặc dù thế giới của các nhân vật không phong phú, nhưng mỗi nhân vật trong câu chuyện lại được tạo hình sống động, với số phận và vẻ đẹp riêng của họ. Nguyễn Tuân đã tôn trọng và mê đắm khi xây dựng hình tượng của người tử tù Huấn Cao, người có bản tính phóng túng và tài năng, và không ngần ngại chống lại xã hội thối nát.
Trong quá trình tạo hình nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã lấy cảm hứng từ nhân vật lịch sử đã từng tỏa sáng. Ông đã tìm thấy trong Cao Bá Quát - người mẫu của Huấn Cao - những gì? Cao Bá Quát được biết đến với tài viết xuất sắc và lý tưởng cao đẹp, và không ngần ngại chống lại quyền lực. Trong lịch sử dân tộc, ít có anh hùng nào như Cao Bá Quát, một nhà nho uyên bác, một lãnh tụ nông dân nổi tiếng, và một cá nhân tài năng với lòng dũng cảm. Nguyễn Tuân đã tập trung vào những phẩm chất cao quý của Cao Bá Quát để tạo ra hình ảnh rực rỡ, hoàn hảo nhất của Huấn Cao.
Huấn Cao không chỉ là một nhà văn tài năng, mà còn là một con người có lòng tự trọng cao. Nguyễn Tuân đã giới thiệu sự tài năng của Huấn Cao thông qua cuộc trò chuyện giữa ông và quản ngục. Chữ của Huấn Cao được ca ngợi như một tài sản quý giá, một biểu hiện của thẩm mỹ truyền thống. Quản ngục cố gắng một cách kiên nhẫn và dũng cảm để có được những dòng chữ của Huấn Cao, mặc cho nguy cơ và khó khăn.
Chữ viết của Huấn Cao phải thực sự đẹp và quý giá, mới khiến quản ngục dám mạo hiểm và nhún nhường để mong được Huấn Cao viết. Nhưng đối với Huấn Cao, không chỉ cần đẹp và quý giá, mà còn cần phải dũng cảm. Việc biệt đãi một tù nhân như vậy là một hành động nguy hiểm, và sẽ có giá phải trả nếu bị phát hiện.
Huấn Cao không chỉ là một nhà văn tài năng, mà còn là một con người có tấm lòng lương thiện. Người ta đã từng nói: 'Chữ của Huấn Cao đẹp như vàng, quý như ngọc.' Ông không để ai dễ dàng sở hữu tài năng của mình, và càng không để bị ép buộc bởi quyền lực. Tâm hồn cao quý của một người có tài được thể hiện qua sự tự trọng, sự biết trân trọng và sử dụng tài năng một cách đúng đắn, đúng lúc.
Sự tự trọng của Huấn Cao được thể hiện rõ nhất qua việc giữ trọn vẹn lòng thiên lương, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào. Khi quản ngục đề nghị giảm nhẹ án phạt cho ông miễn là ông giữ bí mật, Huấn Cao không hiểu lòng tốt của viên quản ngục này, vẫn nghĩ rằng ông ta không giống như những viên quản ngục khác, tham lam và tàn nhẫn. Ông không muốn nhận ơn từ người khác, đặc biệt là từ một người đang đối đầu với mình. Cho đến khi ông chia sẻ những lời khuyên cuối cùng với quản ngục, Huấn Cao vẫn mong muốn ông giữ cho lòng thiên lương của mình vững vàng, không để mất đi trong cuộc đời.
Lãnh đạo nông dân tỉnh Sơn trong cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, Huấn Cao đã dẫn đầu và bị kết án tử hình. Tuy nhiên, ông vẫn tỏ ra kiêu hãnh, dũng cảm, coi thường cái chết từ khi bước vào trại giam. Ông không quan tâm đến lời đe dọa của lính, mà ngay lập tức làm rụng cái gông nặng bằng thang gỗ lim và đạp mạnh vào đất, khiến mưa rơi ngay lập tức. Ông vẫn thản nhiên, thậm chí còn khinh bạc viên quản ngục, và khi biết mình sẽ bị hành quyết vào ngày mai, ông chỉ mỉm cười. Thay vì lo sợ cho cái chết, Huấn Cao chỉ quan tâm đến việc báo đáp lòng tốt của viên quản ngục.
Từ sự thay đổi trong lòng nhân vật đến cảnh chữ cuối cùng trong nhà giam, Nguyễn Tuân đã tạo ra một bức tranh về lòng trung hiếu, sự cao quý, và tinh thần văn hóa. Những anh hùng thời xưa luôn coi trọng đạo đức. Huấn Cao ban đầu lạnh lùng và cứng rắn, nhưng khi nhận ra lòng tốt của viên quản ngục, ông đã tìm cách đền đáp. Ông thậm chí đã quyết định cho chữ trong những phút cuối cùng của cuộc đời, tạo điều kiện cho quản ngục thể hiện sự thiết tha của mình. Trong bức tranh này, cái đẹp và cái cao quý được tạo ra trong môi trường bẩn thỉu và tàn bạo của nhà giam, và Huấn Cao trở thành người truyền giáo, tạo ra một cảnh tượng bất tử.
Nguyễn Tuân đã tạo ra một hình tượng sâu sắc và thơ mộng trong cảnh chữ cuối cùng. Sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sức mạnh tinh thần và hoàn cảnh vật chất, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và cảm xúc. Buồng giam đầy bóng tối, ẩm ướt và đầy bụi bẩn được tô điểm bởi ánh đỏ rực của ngọn đuốc. Huấn Cao, mặc dù đeo gông và xiềng, vẫn tỏ ra ung dung và cao quý, trong khi viên quản ngục thể hiện sự cẩn trọng và thiết tha. Trong cảnh này, sức mạnh của tâm hồn và cái đẹp vượt qua mọi khó khăn và tạo nên một không gian văn hóa bất tử.
Tất cả những gì được mô tả trong cảnh chữ cuối cùng đều phản ánh sự đẹp đẽ của tinh thần và cái đẹp trong bản tính con người. Sự gặp gỡ giữa ba tấm lòng tốt này tạo ra một nguồn sáng trong chốn tối tăm của nhà giam, thể hiện sức mạnh của lòng nhân ái, tài hoa và văn hóa. Với cảnh này, Huấn Cao trở thành một biểu tượng bất tử, một người truyền giáo cho thế hệ sau.
Từ những phân tích trên, có thể khẳng định rằng Huấn Cao là một trong những nhân vật đặc biệt nhất trong văn học của Nguyễn Tuân, thể hiện rõ sự tinh tế và phong cách nghệ thuật của tác giả.