Hơn 100 năm đã trôi qua kể từ khi Bram Stoker cho xuất bản cuốn tiểu thuyết về ma cà rồng của ông và Bá tước Dracula vẫn tiếp tục gây ấn tượng mạnh mẽ với độc giả bằng những yếu tố kinh dị đầy cuốn hút. Tên Dracula trong tiếng Rumani được dịch sang có nghĩa là “Quỷ sứ”
“Thưa ông,
Chào mừng ông đến với vùng núi Karpat. Tôi rất háo hức chờ đợi ông. Chúc ông có một đêm ngủ ngon. Chuyến xe ngựa tới Bukovina sẽ khởi hành lúc 3 giờ chiều mai, chỗ của ông đã được đặt trước. Xe của tôi sẽ đợi ông trên đèo Borgo để đưa ông đến đây. Hy vọng rằng hành trình từ Luân Đôn của ông đã diễn ra suôn sẻ, và ông sẽ cảm thấy thật thoải mái trong những ngày ở đất nước tươi đẹp của chúng tôi.
Trân trọng mời,
DRACULA. “
Bắt đầu bằng một lời mời cho chuyến thăm của Bá Tước Dracula, thật không gì có thể sánh kịp với lòng chân thành mà Bá Tước dành cho người khách đặc biệt sắp đến thăm vùng đất Bukovina, nơi có nhiều giá trị và ý nghĩa lịch sử về địa lý, văn hoá với 4 chủng tộc chính sống ở Transilvania : người Saxon sống chung với người Vlachs phía Nam, phía Tây là người Magyar; phía Đông và phía Bắc là người Székely. Cuộc viếng thăm mở ra một cuộc hành trình với nhiều điều bí ẩn và những câu chuyện kỳ lạ về thiên nhiên và con người mang tông màu u buồn và cô đơn.
“ CÁI CHẾT THƯỜNG ĐẾN NHANH
Mọi thứ đều toát lên sự kỳ quái và bí ẩn đến nỗi làm tôi suýt ngất xỉu. Tối bắt đầu hối tiếc vì đã không lắng nghe lời cảnh báo của Johann. Một ý nghĩ ghê sợ bất ngờ trỗi dậy trong tôi. Đó là đêm Walpurgis! Walpurgis Nacht!
Vâng, đêm Walpurgis là đêm mà hàng nghìn, hàng nghìn người tin rằng quỷ dữ hiện hình giữa chúng ta, rằng các thây ma mọc mạch từ trong mộ trở lại, và rằng tất cả quỷ sứ hung ác của đất, nước và không khí tụ họp náo loạn. Không chỉ có người Đức tin vào điều này, mà đến tôi lúc này cũng muốn cố gắng mọi cách rời khỏi ngôi làng bỏ hoang đã tồn tại hàng thế kỷ. Nơi đây, người ta đã chôn vùi những kẻ tự tử, và tôi đang đứng trước mộ của kẻ bất hạnh đó - bất lực, run rẩy vì lạnh giá dưới lớp tuyết trắng phủ mình, trước cơn dông điên cuồng sắp quay trở lại! Tôi phải dùng hết can đảm và lý trí của mình, cũng như niềm tin vào Chúa Trời mà tôi đã được dạy bấy lâu để không bị khuất phục bởi sự kinh hoàng.
Thực sự, chỉ trong một thoáng chốc, tôi đã bị cuốn vào một vũng lốc thật sự. Mặt đất rung chuyển như bị hàng nghìn ngựa hoang giày xéo, nhưng lần này không phải là tuyết mà là mưa đá với sức mạnh kinh hoàng, cuốn trôi lá cây, gẫy đổ vô số cành cây, đến mức chỉ trong khoảnh khắc, những cây thông đỏ không còn là nơi trú ẩn cho tôi nữa.
“ Một lần nữa tôi rơi vào trạng thái mê man bất tỉnh trong một thời gian dài. Cuối cùng, tiếng gầm rền đầy sức mạnh kéo theo những tiếng rít ăng ẳng đột ngột làm tôi tỉnh dậy. Tiếp đó, tôi nghe thấy một tràng âm thanh như tiếng gọi từ rất xa: “Nào! Nào!” Tôi cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía tiếng kêu, nhưng tầm nhìn của tôi bị che mờ bởi bóng đêm.
Trong nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ một cách tài tình nhất vẫn là cách miêu tả âm thanh của thiên nhiên hoặc sử dụng từ ngữ tượng thanh để tạo nên hình ảnh và tình tiết kịch tính sống động trong rừng già hoang vắng.
“ Ngày 16 tháng Năm, buổi sáng
Chúa ơi, hiện tại, giữ được sự cân bằng tinh thần là tất cả những gì tôi còn. An toàn, hoặc ít nhất là sự cảm giác của an toàn, đã thuộc về quá khứ. Trong những tuần còn lại ở đây, tôi chỉ còn hy vọng rằng tôi sẽ không mất trí nếu tôi chưa mất nó. Và nếu tôi vẫn giữ được sự tỉnh táo, thì nỗi kinh hoàng của tôi sẽ không chỉ dừng lại ở sự xuất hiện của bá tước! Chúa ơi! Xin hãy giúp tôi giữ vững tĩnh lặng, vì nếu sự bình tĩnh rời xa tôi, sự điên cuồng sẽ thay thế!
Oh! Kệ viết ơi! Kệ viết ơi!
Đã đến lúc cần phải ghi lại rồi đây…
Với phong cách văn chương đậm chất cá nhân, thể hiện sự lo âu và nỗi sợ hãi trong từng chi tiết, cùng với nghi ngờ về số phận và tâm hồn bị lạc lối. Việc chia sẻ những cảm xúc trong nhật ký giúp việc mô tả tâm trạng trở nên gần gũi và chân thực hơn trong cuộc sống hàng ngày. Các nhân vật tiết lộ bản thân và tính cách của họ thông qua những lá thư và nhật ký, khiến cho tác phẩm trở nên gần gũi và đầy hấp dẫn với độc giả.
“ Ngày 19 tháng Năm
Chắc chắn tôi đã bị lôi vào lưới của lão bá tước, và hi vọng trốn thoát chỉ là một giấc mơ xa xôi. Đêm qua, bằng giọng điệu ma thuật, lão buộc tôi phải viết thêm ba lá thư khác, một thông báo tôi sẽ sớm rời khỏi địa điểm này và trở về chỉ trong vài ngày tới, một lá thông báo tôi sẽ rời đi ngay vào ngày hôm sau, và một lá cuối cùng cho biết tôi đã rời khỏi lâu đài và trên đường trở về Bistritz. Mặc dù muốn phản kháng, nhưng tôi nhận ra rằng phản đối chỉ khiến tôi trở thành mối đe dọa.
Lá thứ nhất ghi ngày 12 tháng Sáu, lá thứ hai ghi ngày 19, và lá thứ ba ghi ngày 29.
Bây giờ tôi đã biết mình sẽ sống được bao lâu. Xin Chúa che chở cho con!
Hầu hết tác phẩm về Bá Tước Dracula được công chúng đón nhận nồng nhiệt, đặc biệt đối với những người đam mê tiểu thuyết lãng mạn, Dracula là biểu tượng của cuồng si trong tình yêu. Trong văn học hiện đại, Dracula được hiểu dưới góc độ một chứng bệnh liên quan đến máu và tâm lý con người. Câu chuyện sáng tác cách đây 100 năm, nêu rõ ám ảnh về giới quý tộc và sự thao túng tâm lý con người từ trước khi tâm lý học phát triển. Sức mạnh siêu nhiên của Dracula khiến cho tác phẩm trở thành kiệt tác kinh điển, đầy bí ẩn và rùng rợn.
“ Tôi không dám mở to mắt, nhưng vẫn nhìn qua hàng mi, đủ để thấy người phụ nữ quỳ gối, cúi thấp hơn gần tôi, khuôn mặt hạnh phúc nhưng đầy kinh hãi. Vẻ mặt ấy thể hiện niềm vui đầy đáng sợ, như một con vật đang chờ đợi thời cơ săn mồi. Tôi cảm nhận được hơi nóng từ đôi môi ấy và làn da tôi như đang bị vuốt ve. Khi những cảm xúc kỳ lạ lan tỏa, tôi nhắm mắt lại, chờ đợi, mặc dù tim tôi đập rất nhanh.
Nhưng đột nhiên, lão bá tước đứng trước mặt tôi như một cơn gió đột ngột. Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy bàn tay lão giữ chặt cổ người phụ nữ và giật mạnh đi như một cơn lốc.
Trái lại, ánh mắt xanh của người phụ nữ phát ra những tia giận dữ, đôi hàm răng của bà nghiến ken két, hai má đỏ rực vì tức giận. Còn ông bá tước? Chưa bao giờ tôi tưởng tượng rằng ông ta có thể trở nên dữ dội như thế.
Ánh mắt của ông sáng lên như những tia lửa thật sự, thậm chí tôi có cảm giác rằng chúng bắt nguồn từ địa ngục! Khuôn mặt ông trở nên xám xịt như một thây ma, hai má giật giật liên tục, đôi lông mày dày của ông giao nhau trên mũi như một thanh sắt gỉ méo mó. Ông vung tay đẩy người phụ nữ ra khỏi phòng một cách lạnh lùng và ra hiệu cho hai người còn lại rút lui ngay lập tức. Đó chính là cử động tôi đã nhìn thấy ông thực hiện trước bầy sói. Bằng giọng nói trầm ổn, đủ để làm rung chuyển không khí trong phòng, ông nói với đám phụ nữ:
Tại sao chúng dám đến gần ông ta một cách mặt dạn?
Ai cho phép chúng đến gần và quấy rầy ông ta khi ông ta đang dưới sự bảo vệ của tôi? Biến đi, tôi bảo biến hết đi! Người đàn ông này thuộc về tôi! Đừng để tôi thấy chúng đến gần nữa, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm!
Người phụ nữ tóc vàng quay lại đáp lời ông bá tước với một nụ cười chế nhạo: - Nhưng ông không dám yêu đúng không? Ông không dám yêu đâu!
Hai phụ nữ còn lại nhìn nhau và cười, tiếng cười đầy niềm vui nhưng cũng đầy ác ý, khiến tôi sợ đến mức hầu như ngất đi. Đúng là tiếng cười của họ không khác gì tiếng cười của ác quỷ.
Sau khi quan sát tôi một lúc, lão bá tước quay lại và đáp:
Có chứ, ta cũng có thể yêu. Vào lúc đó, chúng sẽ thấy. Nhớ lấy điều đó! Ta hứa với chúng rằng khi kết thúc công việc với ông ta, ta sẽ để chúng tự do hành động. Nhưng bây giờ, hãy để chúng yên. Ta cần đánh thức ông ta dậy, vẫn còn nhiều việc đang chờ đợi kia.
Vậy tối nay chúng ta sẽ không có gì à? một người phụ nữ cười hỏi, tay chỉ vào chiếc túi lão bá tước vừa vứt xuống sàn nhà: túi đang di chuyển như có một sinh vật bên trong.
Lão bá tước gật đầu làm đáp lại. Một phụ nữ ngay lập tức chạy tới mở túi ra. Tôi chắc rằng tôi đã nghe thấy một tiếng rên yếu như tiếng của một đứa trẻ sắp chết đuối. Phụ nữ xô đến túi, còn tôi thì đứng như bị đông đặc bởi sự kinh hoàng. Nhưng điều khiến tôi kinh hãi hơn cả là không hiểu được cách mà họ đã ra đi. Họ dường như biến mất với ánh trăng qua cửa sổ, bởi sau một lát, tôi nhận ra họ đang ở ngoài kia. Vài giây sau, họ biến mất hẳn.
Tôi kinh hãi đến mức mất ý thức.
Rõ ràng, chúng ta thấy mọi thứ xảy ra trước mắt, nhưng trái tim không tin được. Loài người tiến bộ về tri thức nhưng trái tim lại dần trở nên yếu đuối. Bá tước Dracula là biểu tượng của sự tiến hoá cảm xúc của con người, mãnh liệt như một kẻ khát máu hấp dẫn những người yếu đuối. Có lẽ bản chất của loài người chính là sức mạnh ẩn chứa bên trong những kẻ khát máu, mong muốn sự tái sinh không ngừng...
“ - Tôi nghĩ mọi người đã hiểu toàn bộ những gì đã ghi trong nhật ký và thư từ cá nhân, phải không?
Chờ chúng tôi gật đầu xác nhận, ông tiếp tục:
Nói rõ hơn về kẻ thù mà chúng ta đang đối đầu cũng rất quan trọng. Hãy lắng nghe tôi giải thích một số điểm liên quan đến gã đàn ông mà bây giờ tôi chắc chắn. Sau đó, chúng ta sẽ thảo luận và tìm cách hành động thích hợp nhất. Đầu tiên, ma cà rồng thực sự tồn tại, vì một số trong chúng ta đã có bằng chứng! Ngay cả khi chúng ta chưa trải qua sự thật đau đớn vừa qua, quá khứ vẫn cung cấp đủ bằng chứng. Ban đầu, tôi không tin. Nhưng mở rộng tầm nhìn, tôi thấy sự tồn tại của chúng. Nếu chúng ta biết từ đầu, có lẽ Lucy đã được cứu. Nhưng chúng ta đã mất cô ấy. Bây giờ, mục tiêu của chúng ta là cứu những linh hồn khác. Nosferatu không chết sau khi cắn, chúng trở nên mạnh mẽ hơn và nguy hiểm hơn. Chúng ta phải làm thế nào để tìm và tiêu diệt chúng? Đó là nhiệm vụ khó khăn và đáng sợ. Vì nếu thất bại, họ sẽ chiếm thế trên chúng ta. Chúng ta sẽ trở thành những con quỷ không trái tim, và người thân của chúng ta sẽ trở thành con mồi của chúng. Cánh cửa thiên đường sẽ đóng lại, không ai mở cho chúng ta. Chúng ta phải tiếp tục nhiệm vụ, không thể lùi bước. Tôi không sợ cái chết. Nhưng nếu thất bại, chúng ta sẽ trở thành kẻ không trái tim, như Dracula. Câu hỏi là, chúng ta có thể làm được không?
Trước ánh sáng và bóng tối, con người cảm thấy nhỏ bé, yếu đuối, và cô đơn.
Quỷ dữ sẽ áp đảo tâm trí và chi phối bạn như một lời nguyền được tạo ra từ máu và tóc của những người bị quỷ giam giữ. Nỗi đau và nỗi sợ hãi sẽ làm bạn mất kiểm soát và hành động thiếu suy nghĩ. Nỗi đau này có thể lan tỏa đến người thân và những người quen biết, chỉ cần một cơ hội là đủ để gieo rắc nỗi ám ảnh về quá khứ, nỗi đau và sự đối đầu giữa thiện và ác trong cuộc sống.
Tóm tắt bởi: Souries - Bookademy