'Gửi người không tên.
Bản đồ là tờ giấy trắng thì chắc chắn sẽ lạc lối. Ai cũng sẽ thấy mất phương hướng.
Nhưng hãy thử thay đổi cách nhìn. Vì nó vẫn là giấy trắng, bạn có thể vẽ bất kỳ bản đồ nào. Tất cả đều phụ thuộc vào bạn. Mọi thứ đều có thể, khả năng là vô hạn. Điều này thật tuyệt vời. Tôi hy vọng bạn sẽ tin vào bản thân và sống trọn vẹn với cuộc đời.
Tiệm tạp hóa Namiya.
Các thời điểm rời rạc, vô số nhân vật dường như không liên quan, những đoạn kịch cuộc sống lộn xộn xen kẽ trong tác phẩm - mỗi đoạn kịch đều “đượm hương thảo mộc” vì chúng chứa đựng những bài học đáng suy ngẫm. Higashino Keigo, ô
Hoàng tử trinh thám của văn học Nhật Bản hiện nay trở thành nhà phù thủy của thời gian, kết nối tất cả bằng một sợi dây vô hình, logic và chặt chẽ, khiến độc giả bất ngờ liên tiếp. Trong Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya, chúng ta chứng kiến vô số tình huống khó khăn đẩy nhân vật vào tình cảnh trớ trêu, bất quyết về lựa chọn. Họ cố gắng tìm ra câu trả lời, nhưng liệu trong lòng họ đã biết đáp án từ lâu chưa? Mọi thứ bắt nguồn từ tiệm tạp hóa Namiya…
Giới thiệu về tác giả
Higashino Keigo, sinh năm 1958 tại Osaka, là một trong những nhà văn trinh thám hàng đầu ở Nhật Bản hiện nay, cũng như được biết đến rộng rãi ở nhiều quốc gia khác, trong đó có Việt Nam. Ông nổi tiếng với khả năng sáng tạo tài tình qua một loạt tác phẩm ly kỳ, hấp dẫn và để lại ấn tượng sâu sắc. Với hơn 50 tác phẩm chuyển thể thành phim và nhiều giải thưởng văn học, ông là một trong những tác giả hàng đầu trong thể loại này.
Sau khi tốt nghiệp Đại học Osaka với bằng kỹ sư điện, Higashino Keigo bắt đầu sự nghiệp sáng tác song song với công việc tại Nippon Denso Co. (hiện là DENSO) từ năm 1981. Ông đã giành giải Edogawa Rampo năm 1985 với tiểu thuyết Hōkago ở tuổi 27, sau đó quyết định dành trọn thời gian cho việc viết tác phẩm ở Tokyo.
Các tác phẩm ban đầu của Higashino Keigo thường xoay quanh đề tài trinh thám truyền thống, thường liên quan đến giáo dục. Từ kinh nghiệm làm kỹ sư, ông thường đề cập đến các yếu tố khoa học như năng lượng hạt nhân hoặc cấy ghép não. Tuy nhiên, với thời gian, ông chuyển sang viết về trinh thám xã hội, với một phong cách mới mẻ và phức tạp. Ông luôn đặt ra những câu hỏi khó khăn về tâm lí con người, để lại cho độc giả nhiều điều để suy ngẫm.
Higashino Keigo trở nên nổi tiếng từ năm 1985, khi giành giải Edogawa Rampo lần thứ 31 với tiểu thuyết 'Giờ Tan Học'. Tài năng của ông đã đem về nhiều đề cử và giải thưởng văn học danh giá. Năm 1999, ông đoạt giải Mystery Writers of Japan Inc với tiểu thuyết 'Bí Mật Của Naoko'. Năm 2006, 'Phía Sau Nghi Can X' mang về giải Naoki lần thứ 134 cho ông, cùng với nhiều giải thưởng khác.
Về tác phẩm
Cuốn tiểu thuyết Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya của Higashino Keigo đã tạo ra cơn sốt với hơn 1 triệu bản bán ra tại Nhật Bản và khoảng 1,6 triệu bản tại Trung Quốc, cũng đã được chuyển thể thành phim hai lần vào năm 2013 và 2016.
Ngoài việc viết tiểu thuyết trinh thám, Keigo còn viết cả các luận văn về văn học và tác phẩm dành cho trẻ em. Mỗi tác phẩm của ông đều mang một phong cách riêng, nhưng nhìn chung, ông thường không đưa quá nhiều nhân vật vào một câu chuyện mà thường tập trung sâu vào tâm lí của họ. Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya có thể xem là một tác phẩm đặc biệt trong sự nghiệp văn chương của Keigo, khi ông rời xa thể loại trinh thám phổ biến của mình để dẫn độc giả vào một thế giới nhẹ nhàng, chữa lành nhưng vẫn rất hấp dẫn và thú vị.
Thư được bỏ trong hộp nhận sữa - Dấn thân hết mình vì giấc mơ
Câu chuyện bắt đầu vào năm 2012, khi ba chàng trai Atsuya, Shota và Kouhei, trốn chạy khỏi sự truy lùng, tình cờ lạc vào một cửa hàng tạp hóa bỏ hoang. Họ khám phá ra nhiều điều kỳ bí trong căn nhà và bắt đầu một hành trình đầy kỳ diệu.
“Ba người mở cánh cửa và bước vào. Trong nhà, mùi bụi bặm vẫn còn, nhưng không gây khó chịu. Trên sàn nhà, có một chiếc máy giặt hoen rỉ trông như đã hỏng.”
Khi Atsuya đang lục lọi tìm bạt nilon, anh nghe thấy tiếng động phía sau, một vật gì đó rơi vào thùng nhận sữa, và anh tìm thấy một chiếc phong bì. Đó là một lá thư từ người gửi tên là Thỏ Ngọc cung trăng, nhưng anh không biết rằng lá thư đã được gửi từ hàng chục năm trước.
Vào năm 1980, tiệm tạp hóa Namiya bắt đầu cung cấp dịch vụ tư vấn miễn phí cho mọi người. Khi cửa hàng đóng cửa, mọi người có thể đưa thư về các vấn đề mà họ cần tư vấn qua một khe cửa của tiệm. Và vào sáng hôm sau, họ sẽ nhận được thư trả lời để đặt trong thùng sữa bên ngoài tiệm tạp hóa Namiya. Sự phi lý này là chìa khóa và dấu ấn của Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya. Đáng chú ý khi ba chàng trai - những kẻ trộm cắp vào năm 2012 - tỉ mẩn trả lời thư tư vấn từ quá khứ. Người đọc chắc chắn sẽ cười với tình huống cả ba bàn bạc cách để trả lời thư một cách chỉn chu và trang trọng.
'Cảm ơn tiệm đã phản hồi.
Thực ra, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ nhận được câu trả lời trực tiếp như vậy. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nhận được câu trả lời mơ hồ hơn, lủng lẳng hơn, và cuối cùng phải tự tìm con đường của mình. Nhưng tiệm Namiya đã không làm việc không chuyên nghiệp như vậy.
Có lẽ vì vậy mà 'Tiệm tạp hóa Namiya chuyên giải quyết rắc rối' đã được mọi người yêu mến và tin tưởng như vậy nhỉ.
'Nếu yêu anh ấy, hãy ở bên cạnh anh ấy đến phút cuối cùng.'
Câu này thực sự đâm vào lòng tôi một cách mạnh mẽ. Tiệm nói đúng. Tôi không còn lý do để nghi ngờ nữa.”
“Tiệm Namiya, tôi thật sự biết ơn tiệm. Nếu không có sự trao đổi với tiệm, tôi đã mất đi một thứ quý giá và sẽ hối tiếc suốt đời. Từ đáy lòng, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn và sự ngưỡng mộ trước khả năng nhìn xa trông rộng của tiệm.
Dù có thể tiệm đã không còn ở đây nữa, nhưng tôi vẫn hy vọng lá thư này sẽ đến được với tiệm.
Thỏ Ngọc dưới ánh trăng.'
Thổi kèn Harmonica giữa đêm muộn - Sự tái sinh
Người gửi thư tư vấn lần này là một nghệ sĩ vô danh đang phân vân giữa việc tiếp quản cửa hàng gia đình hoặc theo đuổi ước mơ âm nhạc mà anh đã từng bỏ học để theo đuổi.
'Việc bạn theo đuổi đam mê âm nhạc không bao giờ là vô ích.
Tôi tin rằng có người sẽ được cứu rỗi bởi âm nhạc của bạn. Những tác phẩm âm nhạc mà bạn tạo ra sẽ được ghi lại mãi mãi. Nếu bạn hỏi tại sao tôi có thể khẳng định điều này, thì tôi không biết phải nói sao, nhưng điều đó là chắc chắn.
Về vấn đề này, hãy tin tôi. Tin đến phút cuối cùng.
Atsuya, Shota và Kouhei đến từ năm 2012, và có rất nhiều sự kiện từ năm 1980 đã được báo chí ghi lại. Ba người ngoài cuộc đóng vai người tư vấn - biết rõ lựa chọn của người nhờ tư vấn sẽ dẫn họ đến kết quả như thế nào, nhưng điều khó khăn nhất là làm thế nào để thuyết phục họ tin tưởng?
Chương 2 của tác phẩm mang màu sắc buồn nhưng cũng phản ánh ánh sáng của hy vọng, khi tài năng của một nghệ sĩ trẻ bị đốt cháy, nó sẽ được “tái sinh” dưới một hình thức khác, của tình yêu, lòng dũng cảm và sự hi sinh…
Trong chiếc xe Civic đến tận sáng - Niềm tin
'Những bức thư khác cũng thế. Hầu hết đều là lời cảm ơn về câu trả lời của bố. Dù rất biết ơn nhưng khi đọc thư, bố nhận ra, hiệu quả của câu trả lời của bố đến từ ý chí của chính họ chứ không phải từ bất kỳ điều gì khác. Nếu họ không muốn sống tốt, sống hết mình, thì dù có nhận được câu trả lời nào đi nữa cũng vậy thôi.'
Trong số những người gửi thư tư vấn, có Green River, một bà mẹ mang thai đang tìm lời khuyên về việc giữ lại đứa con trong bụng. Sau một thời gian, truyền thông đưa tin một phụ nữ cùng đứa con mình tự tử bằng cách lao xe vào sông, nhưng đứa con đã sống sót một cách kỳ diệu. Đứa con này mãi ám ảnh với việc mình được sinh ra liệu có phải là một gánh nặng…
Ông Yuji bị chẩn đoán ung thư gan giai đoạn cuối và phải điều trị tại bệnh viện trong những năm tháng cuối cùng. Trong giấc mơ, ông thấy những lá thư cảm ơn từ những người trước đây nhờ ông tư vấn rơi từ khe hộp thư, nhưng đó là những lá thư của 32 năm sau. Hóa ra đó chính là thời gian của đêm mà 3 chàng trai đột nhập vào tiệm tạp hóa.
'Những người đang cho thư vào khe nhận thư ở cửa cuốn là những người đã từng gửi thư cho bố và nhận được câu trả lời. Họ đến báo cho bố biết cuộc sống của họ đã thay đổi ra sao sau khi nhờ bố tư vấn.'
Một thông báo được đăng lên mạng (32 năm sau), tiệm Namiya mở cửa một đêm duy nhất. Ông được đưa về tiệm trong đêm đó. Phép màu đã xảy ra, những lá thư thực sự rơi từ khe cửa của hộp thư tư vấn. Trong đó có bức thư cảm ơn của con gái của Green River, hiểu nhầm về cái chết của mẹ mình, không phải là từ bỏ cô mà thực sự là tình yêu thương vô bờ bến.
“Kính thưa tiệm tạp hóa Namiya,
Tôi thật lòng biết ơn tiệm đã khuyên mẹ tôi. Tôi muốn nói điều này với tiệm. Cảm ơn tiệm. Bây giờ, tôi có thể tự tin nói: Tôi rất may mắn khi có mặt trên thế giới này.
Ký tên: Con gái của Green River”
Mặc niệm bằng âm nhạc của Beatles - Gia đình
“Chừng nào gia đình còn ở cùng một con thuyền, vẫn còn hy vọng gia đình sẽ quay về đúng hướng.”
“Hãy tin đi. Dù bây giờ cháu không thể làm gì được nhưng hãy tin vào ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay.”
Chương bốn kể về một cậu bé đam mê nhạc của Beatles gặp khó khăn khi gia đình phá sản, và gia đình quyết định chạy trốn khỏi chủ nợ trong đêm. Nhưng do một hiểu lầm, trên đường chạy trốn, cậu bé đã rời bỏ cha mẹ và đi theo một chiếc xe tải, sau đó sống trong trại trẻ mồ côi.
Vào đêm định mệnh 32 năm sau, tôi muốn gửi bức thư cho tiệm để thể hiện sự xem trọng lời tư vấn của tiệm.
“Thật may là tôi không đi theo bố mẹ. Đêm hôm đó, tôi đã sai khi khinh thường bố mẹ. Nếu tôi nghe theo lời khuyên của ông già 'Tiệm tạp hóa Namiya' thì không biết giờ này ra sao.”
Nhưng sau cùng, khi biết sự thật về cái chết của bố mẹ, tôi mới nhận ra cha mẹ đã yêu thương và chăm sóc tôi như thế nào. Cuối cùng, tôi đã gửi thư cho tiệm Namiya với lòng biết ơn chân thành sâu sắc.
Cầu nguyện từ trên cao
Chương cuối cùng, trớ trêu là khi một người nhờ tư vấn sau khi được ba chàng trai Atsuya, Shota và Kouhei cho lời khuyên và dần trở nên thành công lại chính là chủ nhân của ngôi nhà mà ba cậu đột nhập hòng ăn trộm lúc ban tối.
“Đọc xong bức thư, Atsuya ôm đầu. Nó cảm giác như não bị tê liệt.
Anh ta muốn diễn đạt suy nghĩ trong đầu nhưng không thể tìm từ ngữ phù hợp. Hai đứa kia cũng có vẻ như thế, cả hai đều ôm đầu gối. Ánh mắt của Shota trông như đang nhìn vào vô thường.
Có chuyện gì đang xảy ra? Bọn họ đã đầy tâm huyết thuyết phục một cô gái không nên trở thành tiếp viên và tiết lộ về tương lai cho cô ấy mới chỉ diễn ra ít lâu trước đó. Có vẻ như họ đã thành công. Nhưng ba mươi hai năm sau đó, lại chính bọn họ đã xâm nhập vào nhà của cô ấy...
Tất cả các nhân vật đều được tác giả sắp xếp và kết hợp một cách tài tình để truyền đạt những bài học quý giá.
Ngẫu nhiên, ba chàng trai Atsuya, Shota và Kouhei đã làm rơi một tờ giấy trắng vào thùng nhận sữa, và tờ giấy đã trở về quá khứ, đến tay của chủ tiệm Namiya. Và cũng chính lúc nhận được thư hồi âm, cả ba như tìm thấy ánh sáng ở cuối con đường...
'Dành cho người vô danh.Ông già này đã suy nghĩ rất kỹ về lý do bạn gửi một tờ giấy trắng đến. Điều này chắc chắn là một chuyện lớn, tôi không thể đơn giản trả lời. Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi hiểu rằng bức thư này mang ý nghĩa 'không có chỉ dẫn'.
Nếu những người tìm đến tôi để được tư vấn được xem như những người lạc đường, thì hầu hết trong số họ đã có bản đồ nhưng không muốn nhìn hoặc không biết vị trí hiện tại của mình.
Nhưng có lẽ bạn không rơi vào bất kỳ trong hai trường hợp đó. Bản đồ của bạn vẫn chỉ là một tờ giấy trắng. Bạn đang đối diện với tình trạng muốn quyết định điểm đến nhưng không biết con đường nào dẫn tới đó.
Nếu bản đồ chỉ là một tờ giấy trắng, chắc chắn sẽ gặp khó khăn. Ai cũng sẽ cảm thấy bị lạc lối.
Nhưng hãy cố gắng thay đổi góc nhìn. Vì nó vẫn còn là tờ giấy trắng, bạn có thể vẽ bất kỳ bản đồ nào. Tất cả đều phụ thuộc vào bạn. Tất cả đều có thể, không gì là không thể. Điều này thực sự tuyệt vời. Tôi hy vọng bạn sẽ tin vào chính mình và dấn thân vào cuộc sống một cách tận hưởng nhất.
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ không tiếp tục viết thư trả lời tư vấn nữa. Cảm ơn bạn đã đặt cho tôi một câu hỏi khó khăn nhưng ý nghĩa vào thời điểm cuối cùng này.
Cửa hàng tạp hóa Namiya.
“Atsuya nhìn lên. Anh ta bắt gặp ánh mắt của hai người kia. Ánh mắt của cả hai đều tỏa sáng. Nó nghĩ, có lẽ ánh mắt của mình cũng giống như vậy.”
Phần kết
Sự phi thường của cửa hàng tạp hóa NamiyaTóm tắt bởi: Jasmine - MyBook
Hình ảnh: Jasmine