'Cha từng nói rằng, vì người mình yêu thương thì phải biết chịu đựng cả những điều mà mình không thích.'
Bố và con cá gai mỗi khi đọc, lòng mình đều cảm thấy xúc động. Yêu thương Daum, yêu thương hơn cả, là cha đã hi sinh cuộc sống của mình để bảo vệ, che chở cho cậu con trai nhỏ bé.
Nhà văn Cho Chang-In sinh ra và lớn lên tại Hàn Quốc (thủ đô Seoul). Cho Chang-In tốt nghiệp cử nhân, sau đó tiếp tục học cao học tại Đại Học Chung-ang có uy tín có trụ sở tại Seoul. Có thể nói, tất cả các tác phẩm ông sáng tác đều thể hiện tình yêu sâu sắc, lòng nhân ái sâu kín. Một số chủ đề nổi bật trong tác phẩm của ông bao gồm về tình yêu thật sự và tình thương gia đình.
Truyện có một tựa đề khá độc đáo Bố con cá gai, đọc giả tự hỏi về ý nghĩa của hình tượng cá gai ở đây. Tuy nhiên khi khám phá sâu hơn về nội dung tác phẩm, chúng ta hoàn toàn hiểu được ý nghĩa sâu xa của hình tượng này và mối liên kết đặc biệt trong suốt tác phẩm.
“Cá gai là một loài cá rất đặc biệt. Cá mẹ sau khi đẻ trứng thì biến mất. Cứ như thể những quả trứng có ra sao cũng không liên quan gì đến nó vậy. Rốt cuộc chỉ còn lại cá bố chăm sóc trứng. Cá bố sẵn lòng chiến đấu với các loài cá khác nếu chúng muốn ăn mất trứng. Và cuối cùng, khi cá con ra đi, cá bố cá gai lại cô đơn, bơ vơ, rồi nằm xuống giữa kẽ đá mà chết.
Con cá gai luôn khiến tôi nhớ đến bố.
Ôi, bố cá gai của tôi.”
Hình ảnh bố cá gai chính là biểu tượng cho người cha trong tác phẩm – người cha sẵn sàng đánh đổi tính mạng để bảo vệ con của mình.
“Ông bố ấy thực sự là bố cá gai - một người cha rất đặc biệt - tất cả sinh mạng của ông chỉ xoay quanh việc chăm sóc cá con bé nhỏ. Như một người cha ngốc.”
Nội dung câu chuyện Bố con cá gai xoay quanh nhân vật Jeong Ho Yeon, anh từng là một nhà thơ trẻ tràn đầy tiềm năng. Nhưng vì vấn đề về kinh tế và để làm vợ hài lòng, Jeong Ho Yeon đã phải từ bỏ niềm đam mê với văn chương để tìm một công việc khác có thu nhập ổn định hơn.
Trái với những gì anh ước mơ, anh đã tưởng rằng việc anh hi sinh sẽ khiến cho người vợ hạnh phúc hơn. Thế nhưng, nửa kia của anh, người từng yêu thương Jeong Ho Yeon vì tài năng của anh, cũng đã rời bỏ anh và đứa con nhỏ để theo đuổi ước mơ riêng của mình.
Chưa kịp vực dậy từ nỗi đau đó, người cha đơn thân lại phải đối mặt với một nỗi đau mới. Cùng lúc này, đứa con trai nhỏ bé của anh được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư máu cực kỳ nguy hiểm.
Daum, một cậu bé nhỏ tuổi mang trong mình căn bệnh quái ác - bệnh bạch cầu cấp tính. Thật đáng buồn khi mẹ của em, vì giấc mơ về hội họa, đã để lại Daum cho bố. Từ khi còn bé, em đã phải sống xa mẹ, nhưng Daum lại là một cậu bé rất dũng cảm và thông minh, hiếm khi em tự mình hỏi về mẹ.
Mỗi khi phải chịu tiêm thuốc, dù đau đớn, em vẫn không khóc, thậm chí cả khi phải chọc dò tủy sống, phải xuyên qua da thịt. “Một sự tra tấn tàn nhẫn và tàn bạo khiến cho đứa trẻ kêu lên những tiếng kinh hoàng, ngay cả người thân chứng kiến cảnh tượng đó cũng không kìm nổi nước mắt. Sau khi ra viện, đứa trẻ đã phải trải qua màn tra tấn đó tới bốn lần.” Tuy vậy chỉ có “dấu hiện của sự tuyệt vọng hiện ra trên gương mặt'. Daum quả thật là một đứa trẻ kiên cường đến mức khiến người đọc cảm thấy xót xa.
“Thưa Đức Cha, xin Ngài cứu lấy đứa trẻ. Tôi sẵn lòng đổi chính mình với đứa trẻ này. Đứa trẻ này là niềm hy vọng duy nhất của tôi.”
Daum là đứa trẻ đáng thương, nhưng cũng là đứa trẻ may mắn vì có một người bố tuyệt vời, người cha vĩ đại nhất. Từ khi Daum ra đời, em chính là “điểm tựa tinh thần” của bố. Mọi lý do để bố tồn tại, nỗ lực và chiến đấu đều vì Daum.
Trong hành trình tìm lại sự sống cho con, bố Daum đã làm mọi cách có thể cho em. Anh từng là một nhà thơ tài năng, nhưng để kiếm sống cho Daum, anh sẵn lòng từ bỏ niềm đam mê của mình. Theo lời của Daum, mỗi khi tỉnh giấc giữa đêm, em thấy bố ngồi viết bàn phím mệt mỏi. Trong hai năm liền, chạy theo căn bệnh của con trai, anh đã bán tất cả: nhà cửa, xe hơi, tập thơ quý, máy tính. Những thứ như danh dự, tự trọng, tình yêu đời thường so với mạng sống của con trai đều không còn ý nghĩa. Anh đã làm tất cả để mượn tiền cho viện phí, điều trị.
Trong những ngày khó khăn đó, anh luôn ủng hộ, khích lệ Daum cố gắng. Tình yêu to lớn đó chính là liều thuốc tinh thần mạnh mẽ nhất giúp Daum vượt qua mọi nỗi đau.
Nhưng nếu có ai đó nói rằng chỉ cần một tia hy vọng, anh sẵn lòng chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng vì Daum. Nhưng mọi thứ dường như đã vào đường cùng. Không muốn để Daum chịu đựng những ngày cuối đời trong nỗi đau, anh đã dẫn Daum vào rừng. Đó là những ngày hạnh phúc nhất của Daum. Anh mong muốn Daum có thể ra đi trong những ngày cuối cùng đó.
Nhưng không, khi con trai ốm, với tình yêu bền chặt và bản năng cha, anh đã ôm con vào bệnh viện...Khi biết có người hiến tủy, bố Daum rất hạnh phúc. Nhưng một lần nữa, số phận lại muốn làm tan nát anh khi muốn tách rời hai cha con bằng căn bệnh quái ác.
Khi Daum chạm tới sự sống, cũng là lúc bố Daum nhận được tin từ “thần chết”. Anh mắc ung thư gan giai đoạn cuối – chỉ còn sống được 6 tháng. Điều duy nhất anh có thể làm cho con là bán giác mạc để trả tiền hiến tủy cho con. Rồi từ từ, anh rời bỏ thế gian vào một ngày đầu Đông, để lại Daum đơn độc giữa cuộc sống này.
Bố con cá gai không chỉ giới thiệu về Daum, một cậu bé kiên cường đấu tranh với căn bệnh. Đây cũng là câu chuyện về hành trình của người cha tìm lại sự sống cho đứa con mình yêu thương. Một hành trình đau thương nhưng cũng là một hành trình thiêng liêng, đẹp đẽ của tình cha con - một tình cảm sâu lắng, tràn đầy sức sống...
Tác phẩm là câu chuyện đầy xúc động về hành trình của hai bố con Daum. Daum là kết quả của một tình yêu kết thúc của bố mẹ. Hình ảnh người mẹ bỏ rơi bố con để sang Pháp thực hiện ước mơ họa sĩ là một vết sẹo sâu trong lòng Daum. Nhưng câu chuyện không kết thúc ở đó, mọi khổ đau trên cuộc đời ập đến khi bác sĩ “tuyên bố” em mắc phải căn bệnh máu trắng quái ác.
“Bác sĩ ơi, phải đau thêm bao lâu nữa thì mới chết được ạ?” – Ai mà có lòng chịu đựng khi nghe câu nói đó từ một đứa trẻ. Phải chịu đựng đến bao giờ thì một Daum đầy tình yêu và ước mơ mới đặt ra câu hỏi đau lòng như thế chứ?
Trải qua hai năm dài, Daum như cỏ lay lắt trước trời bão. Em chịu đựng xạ trị, truyền thuốc, chọc tủy, đến mức không còn sức để gào khóc. Trong thời gian đó, hy vọng về cuộc sống của em gần như biến mất. Bố chỉ mong Daum sống đến đông năm nay thôi.
Dù đau đớn tận xanh trời, nhưng Daum chưa từng từ bỏ. Em hiểu mình cần chiến đấu, không chỉ vì Daum mà còn vì bố. Daum là đứa trẻ thông minh và hiểu biết đến mức khiến người ta xót xa. Em không muốn làm bố buồn.
Daum không muốn bố sống cô đơn, và suy nghĩ đó làm em cảm thấy đau lòng hơn cả căn bệnh. Mỗi khi tình hình sáng sủa hơn, em muốn chia sẻ với bố để thấy niềm vui trên gương mặt ấy. Chỉ cần bố cười là em hạnh phúc.
Ở bên ngoài, cũng có rất nhiều em nhỏ như Daum, phải chịu đựng nỗi đau mà không hiểu lý do. Nếu có một cơ thể khỏe mạnh, họ sẽ cảm thấy như thế nào?
Mỗi người phải trải qua nỗi đau riêng, nhưng quan trọng là nhìn thấy nỗi đau của người khác để hiểu mình không phải là người duy nhất chịu đựng. Thấy nỗi đau của những người khác, nỗi đau của chính mình dần nhỏ lại, và ta hiểu rằng chỉ có cái chết là không thể vượt qua.
“Con người kia... Khi đã để lại đứa con trong cuộc sống này, dù có ra đi, cũng không phải là cái chết.”
Cha đã sẵn sàng hi sinh cả thân xác lẫn tinh thần để chữa trị cho Daum, không e ngại gian khổ, thậm chí cả việc đi rừng vào những mùa đông giá buốt, dẫn con điều trị, bắt rắn mang về nấu thuốc cho con.. Nhưng cha chưa từng kể con nghe về vất vả của mình. Để có tiền chữa bệnh cho con, cha bán bỏ sở thích thơ, từ bỏ sự nghiệp mà cha đã luôn tin là đúng đắn, không hối tiếc.
Quá khứ của cha cũng từng bị cha mình đầu độc chết vì hoàn cảnh khốn khó, quãng thời gian trưởng thành và sinh con, trước cả khi anh làm cha, cha cũng không chắc liệu mình đã sẵn sàng cho việc có con không.
Nhưng rồi cha trở thành người cha tuyệt vời nhất, tình yêu của cha lan tỏa và truyền cảm hứng cho mọi người xung quanh.
Một cuộc đời nhỏ bé và hữu hạn không đủ để Ho Yeon yêu con hết lòng, làm sao khi cuộc đời ngắn ngủi và tình thương lại nhiều như vậy? Tác phẩm trở thành điển hình của nghệ thuật, mà nghệ thuật ấy lại được tạo nên từ tình cha con thiêng liêng. Xen giữa những nỗi đau đớn cùng những niềm hạnh phúc đơn giản đến bất ngờ. Hai cha con họ đã dựa vào nhau để sống qua những năm tháng của họ. Dù cuối cùng cha ra đi, nhưng người đọc tin chắc chắn rằng tình thương của cha thì không, như mặt trời không bao giờ tắt, tình yêu của Ho Yeon sẽ mãi mãi sống trong trang sách. Trên hết, bất kể khốn khổ hay ý chí, tình yêu giữa hai cha con vẫn tồn tại mãi.
Di chuyển liên tục giữa hai thế giới, giữa nỗi đau cùng niềm vui, Bố con cá gai là tác phẩm có thể khiến bất kỳ ai đọc nó đều rơi nước mắt. Sự đồng cảm trước số phận bi thương, xúc động trước tình cha con cao quý và thiêng liêng đến độ đẹp đẽ là những trạng thái cảm xúc mà người đọc sẽ trải qua khi đọc tác phẩm này, một cuốn sách có khả năng làm tan chảy những trái tim lạnh lùng nhất.
“Dù bố có ra đi cũng không phải là mất đi. Tình cha luôn sống trong lòng con. Bố có thể không thấy, không nghe, không chạm, nhưng luôn ở bên con trên con đường đời. Khi con gặp khó khăn, khi con muốn từ bỏ, khi con mệt mỏi, hãy nhớ, bố luôn ở đó, mãi mãi...”
Đọc xong Bố con cá gai, mình hiểu tại sao trong cuộc sống sách lại quan trọng như vậy. Sách giúp ta nuôi dưỡng và khai phá tâm hồn, giúp chúng ta trải nghiệm cuộc sống của những nhân vật khác nhau, hiểu được niềm vui, nỗi khổ của họ. Từ đó, ta có thể phát triển lòng trắc ẩn và cảm thông với mọi người xung quanh.
Mong rằng bạn sẽ biết đến cuốn sách và đọc ít nhất một lần, không phải để rút ra bài học cao siêu mà để cảm nhận sâu sắc về tình cha con. Câu chuyện của Daum và bố có thể sẽ nuôi dưỡng tâm hồn bạn, giúp bạn cảm nhận về sự hiểu biết, hy sinh và tình thương.
Không phải ai trong số chúng ta cũng có một người cha là nhà thơ, không phải ai cũng có một người cha đủ dịu dàng với con cái và nắm vững lời hay ý đẹp.
Nhưng dù cha là người như thế nào, có thể qua quãng đường lớn lên, chúng ta chưa từng biết đến sự hy sinh, lòng trắc ẩn to lớn mà cha đã và đang dành cho chúng ta.
Chúng ta mong rằng khoảng cách giữa cha và con trên thế gian sẽ được thu hẹp lại. Chúng ta mong mọi người cha sẽ được nhận lấy lời yêu thương ngọt ngào và sự biết ơn chân thành từ những người họ thật lòng yêu thương và chọn hy sinh.
Chúng ta mong rằng mọi người con có thể đến gần cha hơn. Và chúng ta cũng mong vậy, cha cũng có thể đến gần con của mình nhiều hơn.
'Nhưng con trai à, con là tất cả của cha
Dù cha có ra đi nhưng không phải là mất đi đâu.
Người cha đã rời bỏ con trên cõi đời này, sẽ mãi mãi sống trong tâm hồn con.”
Tóm tắt bởi: Thảo Nguyên - MyBook
Ảnh: Thảo Nguyên