Trong chúng ta, có lẽ ai cũng đã từng trải qua cảm giác cô đơn, dù có bao nhiêu người xung quanh. Trang sách trong cuốn “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành” của tác giả Thanh Vân được viết với tấm lòng, làm dịu đi nỗi cô đơn trong lòng người đọc. Hãy cùng đi qua những trang sách ý nghĩa này.
“Ngày 171: Tôi muốn chia sẻ với ai đó…
Lúc trước, tôi từng tin rằng tình yêu là tất cả, là một điều cần thiết và không thể thiếu. Khi mất đi tình yêu, tôi cảm thấy như cả thế giới này sụp đổ. Nhưng sau vài năm, tôi nhận ra rằng thế giới không sụp đổ khi mất đi người yêu thương. Bạn cần phải xây dựng lại cuộc sống của mình. Vì người yêu thương bạn muốn bạn hạnh phúc, và vì bạn có sức mạnh để làm điều đó, đừng bỏ cuộc.
“Ngày 149: Tôi muốn chia sẻ với ai đó
Mình thích những ngày đông nắng ấm, ánh nắng vào mùa đông luôn êm đềm, như là mẹ ôm mình vào lòng. Không khí luôn lạnh cóng, khiến mũi cảm thấy se lạnh mỗi khi hít thở sâu, chân cảm thấy lạnh lẽo mỗi khi gió thổi, và mỗi cơn mưa đều như dao cắt mỗi khi lái xe trong mưa dầm. Mọi thứ trong mùa đông đều lạnh buốt, nhưng kỳ lạ là vẫn có nhiều người yêu thích mùa này, với vô số lý do, nhưng cuối cùng vẫn là cảm giác khó diễn tả thành lời. Giống như khi bạn yêu một ai đó, dù họ có nhiều điểm yếu, bạn vẫn tìm ra lí do để yêu họ, bằng những cảm xúc khó nói thành lời.”
“Ngày 141: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Chúng ta phải vượt qua giới hạn từng ngày, phấn đấu cho những ước mơ của mình, kiên nhẫn với lý tưởng của bản thân. Luôn cố gắng không bao giờ là đủ” thực sự khác biệt so với “tham lam”. Bạn sẽ không biết mình mạnh mẽ đến đâu cho đến khi vượt qua được ranh giới của chính mình.”
“Ngày 34: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Con người thường cố gắng suốt cuộc đời, nhưng cuối cùng không hẳn là như mong muốn. Bạn có thể hối tiếc vì ước mơ không thành hiện thực, nhưng không nên hối tiếc vì đã cố gắng hết mình.”
“Ngày 19: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Xưa kia, mình thường hay tức giận, khi áp lực đè nặng, mình trở nên nóng nảy hơn. Nhưng lớn lên, trải qua những cú sốc, mình trở nên dịu dàng hơn với mọi người, vì mình biết rằng thế giới đã đủ khắc nghiệt với họ, và mỗi người đều có nỗi đau của riêng mình. Đôi khi, việc cần làm chỉ là một viên kẹo ngọt, không phải một trái khổ qua.”
“Ngày 54: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Sau này, bạn sẽ nhận ra không phải ai cũng tốt bụng. Người nói lời ngọt ngào có thể đầy căm hận, người giận dữ với bạn có thể giấu giếm sự xấu xa, nhưng cũng có thể thật sự ác ý. Sau này, bạn sẽ không hiểu được suy nghĩ của người khác, và không thể biết họ là ai, mỗi người đều đeo mặt nạ để che giấu bản chất thật của mình. Nhưng chỉ cần sống đúng, không phụ lòng, là đủ rồi. Sau này, nhiều người sẽ đến vì tính cách đó của bạn, và vì bạn mà trả lời lại tình cảm.”
Hồi đó, mình từng nghĩ tình yêu quan trọng tới thế, nếu mất đi tình yêu, mình không thể sống nổi. Khi người mình yêu rời đi, mình cảm thấy như thế giới sụp đổ. Nhưng sau vài năm, mình nhận ra rằng, khi mất đi những người thân yêu, thế giới mới sụp đổ. Và sau đó, tất nhiên bạn phải xây dựng lại. Vì người yêu thương bạn muốn bạn hạnh phúc, và vì bạn có sức mạnh để làm điều đó, đừng bỏ cuộc.”
“Ngày
149: Mình muốn chia sẻ với ai đó
Mình thích những ngày đông nắng ấm, ánh nắng mùa đông luôn êm đềm, như là được mẹ ôm vào lòng. Không khí lúc nào cũng se lạnh, khiến mũi cảm thấy sương đông mỗi khi hít thở sâu, chân luôn run rẩy mỗi khi có gió thổi, và mỗi cơn mưa như nhát dao cắt mỗi khi lái xe trong cơn mưa dầm. Mọi thứ trong mùa đông đều lạnh lẽo, nhưng kỳ lạ là vẫn có nhiều người thích mùa này, với vô số lý do, nhưng cuối cùng vẫn là cảm giác khó diễn tả thành lời. Giống như khi bạn yêu một ai đó, dù họ có nhiều điểm yếu, bạn vẫn tìm ra lý do để yêu họ, bằng những cảm xúc khó nói thành lời.”
“Ngày 141: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Chúng ta phải vượt qua giới hạn từng ngày, phấn đấu cho những gì mình muốn, kiên nhẫn với lý tưởng của bản thân. Luôn cảm thấy cố gắng không bao giờ là đủ” thực sự khác biệt so với “tham lam” rất nhiều. Bạn sẽ không biết được bản thân mạnh mẽ đến đâu cho đến khi vượt qua được ranh giới của chính mình.”
“Ngày 34: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Con người thường phải cố gắng suốt đời, nhưng cuối cùng không phải lúc nào cũng thành công như ý muốn. Bạn có thể hối tiếc vì ước mơ không trở thành hiện thực, nhưng không nên hối tiếc vì đã cố gắng hết mình.”
“Ngày 19: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Xưa kia, mình thường hay nổi giận, khi áp lực đè nặng, mình trở nên nóng nảy hơn. Nhưng lớn lên, trải qua vài cú sốc, mình trở nên dịu dàng hơn với mọi người, vì mình biết rằng thế giới đã đủ khắc nghiệt với họ, và mỗi người đều có nỗi đau của riêng mình. Đôi khi, điều cần làm chỉ là một viên kẹo ngọt, không phải một trái khổ qua.”
“Ngày 54: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Sau này, bạn sẽ nhận ra không phải ai cũng là người tốt. Người nói lời ngọt ngào có thể giấu giếm sự căm ghét, người nói nhẹ nhàng với bạn có thể có lòng dối trá, nhưng cũng có thể thực sự độc ác. Sau này, bạn sẽ không thể hiểu được suy nghĩ của người khác, và không thể biết họ là ai, mỗi người đều che giấu bản chất thật của mình. Nhưng chỉ cần sống đúng, không phụ lòng là quá đủ rồi. Sau này, chắc chắn sẽ có nhiều người vì tính cách đó mà ở bên bạn, vì bạn mà đáp lại tình cảm.”
“Ngày 36: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Nỗi sợ là điều gì đó rất đáng sợ, nó có thể khiến bạn hoang mang, bất an và tự ti. Nhưng thực ra nỗi sợ không phải là điều tồi tệ, nó giúp ta tránh xa những nguy hiểm, nhưng cũng có những nỗi sợ không cần thiết, hoặc đơn giản chỉ là để dạy bạn biết cách mạnh mẽ mà thôi.”
“Ngày 38: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Sự dịu dàng của những người mà bạn ngưỡng mộ được tạo nên từ những tổn thương, sự thành công của những người mà bạn kính trọng được xây dựng từ những nỗ lực, và sự đẹp của những người mà bạn yêu thích là kết quả của những ngày tháng vất vả. Không ai dễ dàng, chỉ mong rằng bạn sẽ kiên trì với con đường mình đã chọn.”
“Ngày 40: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Người thường nói: “Khi già rồi, thấy gì cũng muốn rơi nước mắt”. Thực ra khi lớn lên, mọi thứ mà ta thấy đều là ký ức và nuối tiếc.”
“Ngày 49: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Thay vì dựa vào người khác, hãy dựa vào chính bản thân. Nếu phải giao phó hạnh phúc và an toàn cho người khác, thì hãy tự tạo ra hạnh phúc và trở thành người tựa vào chính mình. Đừng để dựa vào người khác trở thành thói quen, vì khi mất điểm tựa, bạn sẽ không biết làm thế nào để đứng lên.'
“Ngày 66: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Ở bên ngoài, bạn có thể là anh hùng, có thể mạnh mẽ, có thể là người mưu mẹo. Nhưng trước mặt cha mẹ, chúng ta vẫn là đứa trẻ mãi không lớn. Có lẽ vì vậy mà đôi khi chúng ta cư xử như trẻ con, tỏ ra ngốc nghếch trước cha mẹ, trong khi ở bên ngoài thì khôn ngoan và dịu dàng biết bao.'
“Ngày 139: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Hôm nay trời mưa to, bỗng nhớ đến những cơn mưa mùa hè cách đây vài năm. Lúc ấy, tôi còn trong thời kỳ ôn thi, bao cả lớp đua với thời gian, những ngày mưa luôn ở phía trước lớp gây ra nhiều cảm xúc, những ngày nắng lại đi loanh quanh trong trường. Mỗi ngày đến trường, câu chuyện đều có, viết bài mệt mỏi nhưng vẫn rõ ràng người kể là ai, sau lưng vang lên tiếng nói biết muốn nói gì. Kỷ niệm thời ấy thật tuyệt vời, mọi thứ đều tuyệt vời đến tuyệt vời.”
Kết luận: Những dòng chữ nhẹ nhàng đã đi sâu vào lòng người. Mỗi tờ giấy là một bài học, một bức tranh vẽ lên hình ảnh của ta. Hãy là chính mình, tận hưởng những gì tuổi trẻ mang lại, và hãy bước đi để tỏa sáng.
Sau này, bạn sẽ nhận ra không phải ai cũng là người tốt. Kẻ miệng cười hoặc nói lời ngọt ngào có thể ẩn sau đó là sự căm ghét, người cay đắng với bạn có thể là kẻ có tâm hồn xấu, nhưng cũng có thể là người thật sự tốt bụng. Sau này, bạn sẽ không hiểu hết suy nghĩ của người khác, càng không biết họ là ai, vì mỗi người đều đeo mặt nạ để che giấu bản thân. Nhưng chỉ cần bạn sống đúng và lương thiện, không phải ngượng ngùng trước lòng tốt, thì đã quá đủ. Sau này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người ở bên, đáp lại sự thật về tính cách của bạn.'
“Ngày 36: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Nỗi lo sợ là một thứ khủng khiếp, nó có thể khiến bạn rơi vào tình trạng khóc lóc, chùn chân và tự ti. Nhưng thực ra, nỗi lo sợ không phải là điều tồi tệ, nó giúp chúng ta tránh xa khỏi những nguy hiểm, nhưng cũng có những nỗi lo sợ không cần thiết, hoặc đơn giản chỉ là để dạy cho chúng ta biết cách dũng cảm mà thôi.
“Ngày 38: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Sự dịu dàng của người mà bạn ngưỡng mộ thường được đổi lấy từ những vết thương, sự thành công của người mà bạn ngưỡng mộ thường được đổi lấy từ những nỗ lực, và sự đẹp đẽ của người mà bạn yêu thích thường được đổi lấy từ những ngày tháng gian khổ. Không ai dễ dàng cả, nhưng hy vọng rằng bạn sẽ kiên trì vì con đường mà bạn đã chọn.
“Ngày 40: Mình muốn chia sẻ với ai đó…
Người thường nói rằng: “Khi già đi, mỗi thứ cảm động đều khiến bạn muốn khóc”. Nhưng thực ra, khi già đi, mỗi thứ bạn nhìn thấy đều gợi lên những kí ức và hối tiếc.
“Ngày 49: Tôi muốn chia sẻ với ai đó…
Thay vì phụ thuộc vào người khác, hãy dựa vào chính mình. Nếu phải giao phó hạnh phúc và an lành của bản thân cho người khác, thì tốt hơn hết là tự mình tạo ra hạnh phúc và trở thành nơi tựa của chính mình. Đừng để việc phụ thuộc vào người khác trở thành thói quen, bởi khi mất điểm tựa, bạn sẽ không biết phải làm sao để tự đứng lên.
“Ngày 66: Tôi muốn chia sẻ với ai đó…
Dù ở bên ngoài bạn có thể là người dũng cảm, là anh hùng, là người có vẻ ngoài mạnh mẽ. Nhưng trước mặt cha mẹ, chúng ta vẫn là những đứa trẻ mãi mãi. Có lẽ vì vậy mà đôi khi chúng ta lại cư xử như trẻ con, dễ dàng làm phiền cha mẹ, trong khi ở ngoài thì biết cách diễn đạt, biết cách dịu dàng hơn.
“Ngày 139: Tôi muốn chia sẻ với ai đó…
Hôm nay, trong cơn mưa to, tôi bất ngờ nhớ về những ngày mưa mùa hè cách đây vài năm. Lúc ấy, tôi đang tập trung ôn thi, cùng bạn bè đua với thời gian. Những cơn mưa luôn ướt át trước cửa lớp, còn những ngày nắng thì rong ruổi khắp trường. Mỗi buổi học đều đầy những câu chuyện, dù cần mày mò để nhận biết ai đang nói, nhưng sau cùng, tiếng nói vẫn lan tỏa rõ ràng. Thật tuyệt vời, mọi thứ đều tuyệt vời và đẹp đẽ như thế.
Kết luận: Những dòng văn nhẹ nhàng ấy đã thấm vào tâm hồn ta một cách sâu sắc. Mỗi trang sách là một bài học, là một bức tranh về bản thân mình. Hãy là chính mình, hãy tận hưởng những điều tuyệt vời mà cuộc sống mang lại cho tuổi trẻ. Hãy bước đi và tỏa sáng.
Đánh giá chi tiết bởi: Thanh Ngân - Bookademy
Thiết kế ảnh bởi: Thanh Ngân - Bookademy