
Đời người là một cuộc hành trình dài, có người đến thì sẽ có người đi, có hợp sẽ có tan, đó là lẽ thường tình. Cuộc sống thực tại không phải lúc nào cũng như trong truyện, và đôi khi chúng ta gặp người sẵn lòng đi cùng chúng ta hết quãng đời còn lại. Trong những ngày tuổi trẻ, chúng ta trải qua nhiều cảm xúc, từ niềm vui đến đau buồn, từ hạnh phúc đến day dứt khôn nguôi...
Hãy nghĩ xem, điều duy nhất còn lại trong chúng ta sau mỗi lần gặp gỡ chia ly là gì?
Cuốn sách 'Điều Duy Nhất Còn Sót Lại' của Zelda đưa ta đến với những giây phút nhớ về những cuộc chia ly. Nhịp sống hiện đại vội vã, đôi khi chúng ta quên rằng mình cần sống chậm lại, suy nghĩ về những gì đã qua vì đó cũng là phần trong cuộc hành trình của ta. Cuốn sách khơi dậy những kỷ niệm tuổi trẻ, những niềm vui hay nỗi đau, day dứt để ta tự hỏi sau những lần chia ly, điều duy nhất còn lại trong ta là gì? Hy vọng sau khi đọc, bạn sẽ có câu trả lời cho mình.
Đôi nét về tác giả

Tác giả Zelda sinh năm 1990, tên thật Nguyễn Vũ Tú Hằng, là cây bút quen thuộc với độc giả teen Việt Nam. Cô được biết đến là một người ít ồn ào, yêu nghệ thuật, được gọi là nữ tác giả bí ẩn nhất đồng bằng sông Hồng.
Zelda đã trải qua nhiều nơi và trải nghiệm văn hóa, từng làm việc ở Nhật Bản, học tại Hàn Quốc, nên câu chuyện của cô có nhiều bối cảnh và tâm lý nhân vật đa dạng. Về truyện của Zelda, cô có xu hướng xây dựng nhân vật theo phong cách Nhật Bản, giàu tự sự và bản sắc.
Đọc tác phẩm của Zelda, bạn sẽ hiểu được gu sống và viết của cô. Có hai tình huống xảy ra: bạn không cảm nhận được hoặc bạn cảm nhận được và sẽ bị ám ảnh mãi.
Đôi nét về cuốn sách

Cuốn sách 'Điều Duy Nhất Còn Sót Lại' đánh dấu sự trở lại của Zelda. Dành cho những ai yêu thích chất thơ và những nỗi buồn trong tác phẩm của cô.
Cuốn sách này mang đậm hơi thở buồn bã, vừa lạ vừa quen thuộc. Những câu chuyện nhỏ bé trong cuốn sách chỉ dày đặc 184 trang kể về tình yêu thanh xuân. Tình yêu ấy đẹp đẽ, tự nhiên nhưng cũng đầy chóng vánh, day dứt. Cuốn sách chỉ còn lại 12 câu chuyện ngắn với ngôn từ chọn lọc, thản nhiên nhưng đầy dị và lạ, mang phong cách riêng của tác giả Zelda:
- Những câu chuyện gồm có: Phần duy nhất còn sót lại, Cô gái đến từ cơn mưa, Ngày đẹp trời đi đạp vịt, Hai đoàn tàu giao nhau, rồi sao nữa, Sputnik, Do you believe in love, Lời nói dối của tuổi 17, Chuyến tàu 15 tiếng, Siết tay, Ở yên một chỗ, Vô ý tìm nhau, Chiếc tàu ngầm màu vàng.
Điều duy nhất còn lại là một nốt nhạc đệm dịu dàng, kỳ lạ cho câu chuyện của tuổi thanh xuân. Nốt nhạc đệm khiến độc giả như sống cùng tác phẩm, xúc cảm và hòa mình vào câu chuyện. Chúng tôi mong bạn sẽ có trải nghiệm tuyệt vời khi đọc cuốn sách này và nó sẽ làm đẹp tâm hồn bạn.
Cảm nhận cá nhân về cuốn sách
Tôi đọc cuốn sách này vào một ngày mưa mùa thu. Đó là buổi chiều mưa, thời tiết khiến con người cảm thấy buồn bã. Cuốn sách này tôi được tặng, lúc đọc tôi không biết nó viết về cái gì, nội dung ra sao. Ấn tượng đầu tiên là ở cái tên của cuốn sách - một cái tên viết thường, không viết hoa chữ cái đầu giống như những quyển sách khác.
Ban đầu, tôi không để lại nhiều ấn tượng với cuốn sách này, vì nói chung đó là những câu chuyện rất bình thường, đơn giản và tự nhiên. Nhưng sau khi đọc hết cuốn sách, tôi nhận ra mình đã có những khoảnh khắc suy tư rất lâu trong lúc đọc. Có lẽ cũng do buổi chiều mưa khiến con người trở nên đa sầu đa cảm. Cuốn sách này thực sự đã mang đến cho tôi những suy ngẫm rất ý nghĩa.
- Về những gì đã qua
Cuốn sách chỉ còn lại một tập hợp các mẩu chuyện ngắn kể về những cuộc gặp gỡ với những cảm xúc yêu thương dịu dàng, lặng lẽ của các nhân vật. Những cuộc gặp gỡ trong trang sách của Zelda vừa lạ mà lại đẹp đẽ. Đó là câu chuyện của những người trẻ đầy nhiệt huyết, nông nổi nhưng cũng rất tinh tế và dè dặt trong tình yêu của mình. Giống như lứa tuổi trẻ chúng ta - những cô cậu thiếu niên đầy nhiệt huyết với cuộc sống nhưng đôi khi không dám đối diện với tình cảm, thậm chí rơi vào yêu thương mà đối phương không nhận ra.
Có những cuộc gặp gỡ mà ta không ngờ đó là lần cuối cùng gặp họ. Có những lúc chia ly mà chúng ta không thể nào nghĩ đó sẽ là lần chia ly cuối cùng. Với vô vàn lời hứa, liệu bạn có chắc chắn rằng bạn sẽ giữ được liên lạc với họ mãi mãi?
“Ngày đưa Trà ra sân bay, tôi ngồi cạnh để cô nắm lấy tay tôi một cách dịu dàng. Hãy giữ gìn, viết cho tôi đôi lời. Được, tôi hứa. Đừng hứa. Vì sao? Quá nhiều thủy tinh. Tôi nhẹ nhàng siết chặt tay Trà. Lo lắng đứt gãy? Trà gật đầu, xin nhẹ tay.”
Con người thường day dứt, buồn bã, hay lo lắng về quá khứ, về những điều đã bỏ lỡ. Nhưng dù muốn hay không, chúng ta phải học cách chấp nhận rằng đã qua rồi, không thể quay lại, đã qua rồi thì không thể nào lấy lại được, đã qua rồi thì chẳng thể nào quay lại… Những gì đã qua sẽ ở trong ký ức của chúng ta, có thể phai nhạt theo thời gian, hoặc có thể in sâu khiến ta không thể nào quên đi. Nhưng mọi chuyện sẽ ổn thôi, theo cách này hoặc cách khác, đó là đặc quyền của tuổi trẻ chúng ta.
Điều duy nhất còn lại là một cuốn sách nhẹ nhàng nhưng khi đọc xong lại thấy lòng buồn… Mỗi câu chuyện trong cuốn sách này khiến tôi cảm thấy day dứt. Có những nhân vật đã sai, đã bỏ lỡ, đã để lỡ bao cơ hội nhưng sau cùng họ cũng nhận ra tình cảm của mình và dũng cảm đối diện để không hối tiếc. Tuổi trẻ thế đấy, chưa bao giờ là quá muộn để nhận ra. Và, chưa bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại.
“Khi cô nói không nên gặp nhau nữa, tôi vẫn tự hỏi Đan có thích tôi không. Câu trả lời đã ở trước mắt. Trái đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Kim đều giống nhau, chỉ là Đan đã muốn đi cùng tôi. Nhưng tôi không nhận ra điều đó.”
Và rồi…
“- Cậu còn muốn đi sao Hỏa không Đan?
- Còn cơ hội khác không?
…..
- Tôi xin lỗi, nhưng tôi vẫn muốn làm sputnik của bạn.
Lần này im lặng kéo dài. Nhưng Đan không tắt máy, tôi biết tôi vẫn có cơ hội chạm tới cô một lần nữa. Sau một thời gian im lặng, giọng ấm áp lại vọng lên:
- Vậy thì tôi muốn đi nhiều nơi. Cả sao Mộc. Ngắm nhiều mặt trăng.
- Và tôi sẽ đi cùng.
- Ừ.
Tất cả những điều đã qua đều góp phần tạo nên chúng ta ở hiện tại. Có lẽ một trong những điều quan trọng sau mỗi cuộc gặp gỡ chia ly là những xúc cảm duy nhất tại thời điểm đó mà tương lai không thể thay thế, hoặc là sự trưởng thành trên hành trình cuộc đời. Mỗi cuộc gặp gỡ, mỗi cuộc chia ly đều mang ý nghĩa riêng.
- Về điều duy nhất còn sót lại
Lá thư của Patrick cho Sara ở cuối quyển sách này đã khiến tôi cảm động. Tôi không biết đó là sự day dứt, tiếc nuối vì họ bỏ lỡ nhau, hay là niềm vui vì họ cuối cùng cũng tìm thấy hạnh phúc. Nhưng tôi biết tình cảm của Patrick sẽ vẫn trọn vẹn trong những dòng thư gửi đến Sara - người có lẽ sẽ không đọc được điều này đúng lúc.
“Tôi chỉ muốn bạn tìm thấy người bạn cần, làm những việc bạn cần làm, yêu người bạn yêu và yêu bạn. Tôi chỉ muốn sau khi hoàn thành tất cả, bạn sẽ quay lại đây tìm tôi.
Bạn sẽ quay lại đây với tôi.”
Những truyện ngắn của Zelda trong cuốn sách này đa chơi xổ sốu có kết thúc mở. Họ có thể quay về, hoặc tiếp tục đi, chẳng ai biết được vì đó là tuổi trẻ của họ. Chúng ta chỉ là người đứng bên lề cuộc sống họ, nghe một phần câu chuyện và suy nghĩ, điều duy nhất còn sót lại là gì?
“Bạn phải đi nhiều, nhìn nhiều, tham gia xã hội, mất nhiều thứ, thì bạn mới biết cái gì còn sót lại trong bạn. Đó là điều không tuổi…”
Càng trải nghiệm, càng nhìn, ta gặp nhiều và cũng chia ly nhiều hơn trong cuộc đời. Những điều còn sót lại sau những cuộc gặp gỡ chia ly là gì, chỉ bản thân chúng ta mới biết, hay thậm chí chúng ta cũng không biết.
Cuộc sống luôn diễn ra như thế. Không gì hoàn hảo cả. Quan trọng là chúng ta làm thế nào để đối diện và chấp nhận những gì đến với cuộc đời mình. Những nhân vật trẻ trong câu chuyện của Zelda không hẳn là những người mơ mộng lớn lao, họ cũng đơn giản như chúng ta. Họ gặp nhau, xa nhau, và lại gặp nhau. Vòng tròn ấy chỉ trọn vẹn khi chúng ta biết thay đổi sau mỗi lần gặp gỡ. Trưởng thành hơn, hiểu biết hơn, hoặc chỉ đơn giản là để nhận ra chúng ta vẫn thế, vẫn đang đợi ai đó, hoặc nhận ra rằng luôn có người đợi chờ chúng ta.
Những câu chuyện ngắn trong cuốn sách nhỏ này có thể không sâu sắc vì tác giả không kể quá nhiều, nhưng đủ để ta bị cuốn hút, đủ để suy ngẫm. Bất ngờ có thể đến khi bạn nhận ra điều gì đó, và tôi hy vọng đó không phải là quá muộn.
Tuổi trẻ thật đẹp và quý giá, chúng ta vẫn có cơ hội nhận ra và khởi đầu lại. Những trải nghiệm đã qua đều là bài học quý giá giúp ta trưởng thành, chín chắn hơn. Mỗi người đến và đi trong cuộc đời đều mang ý nghĩa riêng, để lại bài học riêng cho ta. Những cuộc gặp gỡ và chia ly luôn để lại trong ta những cảm xúc khác nhau. Hãy trân trọng mọi gặp gỡ, mọi chia ly và mọi trải nghiệm, vì chúng làm nên con người ta ngày hôm nay.
Kết thúc
Sau khi đọc xong cuốn sách nhỏ này, tôi vẫn cảm thấy bồi hồi, cảm thấy chưa hài lòng... Vẫn còn rất nhiều suy tư về điều duy nhất còn lại trong chúng ta. Có lẽ chúng ta vẫn đang lo lắng và suy nghĩ về nhiều điều đã từng xảy ra trong quá khứ. Nhưng cuộc đời mỗi người không giống nhau, và có thể tôi vẫn chưa thật sự nhận ra điều duy nhất còn lại mà tác giả muốn truyền đạt. Nhưng tôi tin rằng, sau mỗi cuộc gặp gỡ và chia ly, tôi đã nhận ra nhiều hơn về bản thân mình. Hy vọng mỗi người đều có những trải nghiệm tuyệt vời để khám phá trong cuộc hành trình của mình. Cuốn sách này thực sự là một tác phẩm đáng đọc và suy ngẫm, xứng đáng được biết đến nhiều hơn.
Chỉ còn lại cuốn sách mang đến những cảm xúc khó tả trong tôi. Hy vọng những người đọc bài viết này sẽ tìm đến sách của Zelda, đặc biệt là cuốn sách này. Mong rằng, trong một buổi chiều mưa nào đó, bạn có thể rút cuốn sách này ra và lặng lẽ đắm chìm trong đó. Có thể bạn sẽ bắt đầu yêu thích sự thơ mộng và những nỗi buồn trong tác phẩm của Zelda.
Tóm tắt bởi: Thu Hương - Bookademy
Hình ảnh: Thanh Trúc