Tự Do là một trong những giá trị cốt lõi của cuộc sống, một điều mà tất cả chúng ta đều mong muốn. Tuy nhiên, Sự Tự Do thực sự là gì và làm thế nào để đạt được nó hoàn toàn không phải là những câu hỏi dễ trả lời. Ngày này, với sự ảnh hưởng của rất nhiều các yếu tố chi phối khác nhau, chúng ta đang dần bị kìm nén sự phát triển và sáng tạo về mặt tâm trí. Trong cuốn sách 'Tự Do: Từ Đầu Đến Cuối', tác giả Jiddu Krishnamurti đã đưa ra những suy nghĩ sâu sắc về Sự Tự Do và những rào cản trong việc đạt được Sự Tự Do thực sự. Ông đã khám phá và phân tích những giới hạn bên trong chính bản thân mỗi người, cũng như sự ảnh hưởng của xã hội và tư tưởng trong việc hạn chế Sự Tự Do của chúng ta. Bằng cách cung cấp những gợi ý và suy ngẫm sâu sắc, Krishnamurti giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của việc phát triển tinh thần và trở thành một người Tự Do. Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách để giúp bạn khám phá và đạt được Sự Tự Do thực sự trong cuộc sống, thì 'Tự Do: Từ Đầu Đến Cuối' là một cuốn sách không thể không quan tâm
- Krishnamurti (1895-1986) là một nhà tư tưởng và giáo viên người Ấn Độ, được biết đến với các tác phẩm về tâm linh, triết học và giáo dục. Ông sinh ra ở Madanapalle, Ấn Độ và được nuôi dưỡng bởi Hiệp Hội Theosophy, một tổ chức tôn giáo được thành lập bởi Helena Blavatsky vào cuối thế kỷ 19.
- Krishnamurti được coi là một trong những nhân vật tư tưởng lớn nhất của thế kỷ 20 và đã truyền bá thông điệp của mình trên khắp thế giới. Ông đã viết nhiều sách, bao gồm cả những tác phẩm như 'Giải Thoát Từ Những Điều Đã Biết', 'Sự Tự Do Đầu Tiên Và Cuối Cùng', và 'Sự Thức Tỉnh Của Trí Tuệ'.
- Tuy nhiên, Krishnamurti không muốn được coi là một nhà tư tưởng, mà hơn là một người giúp đỡ con người hiểu rõ bản chất của chính mình và thế giới xung quanh. Ông đã thể hiện sự phản đối với việc tạo ra các tôn giáo và các tư tưởng định sẵn, và thay vào đó khuyến khích mọi người tự tìm hiểu và khám phá sự thật bên trong mình.
- Krishnamurti cũng là người sáng lập Trường Brockwood Park, một trường trung học theo phương pháp giáo dục phi tôn giáo, tập trung vào sự phát triển toàn diện của con người. Trường này được thành lập vào năm 1969 tại Hampshire, Anh Quốc và vẫn hoạt động cho đến ngày nay.
- Với đóng góp của mình trong triết học, tâm linh và giáo dục, Krishnamurti để lại di sản lớn cho loài người. Các tác phẩm của ông vẫn được đọc và nghiên cứu rộng rãi trên toàn thế giới, ông được coi là một trong những nhân vật quan trọng nhất của thế kỷ 20.
II. Tác Phẩm Của Ông
Giao Tiếp Và Giao Cảm:
“Trao đổi giao cảm với nhau rất khó khăn, ngay cả khi chúng ta quá quen biết nhau. Tôi có thể sử dụng từ ngữ, lời nói, chữ viết mà có ý nghĩa khác hoàn toàn với người nghe. Sự giao cảm chỉ xảy ra khi chúng ta gặp gỡ trên cùng một cấp độ, có tình lưu luyến giữa con người, giữa vợ chồng, giữa bạn bè. Đó mới là giao cảm thực sự. Sự cảm thông đột ngột chỉ xảy ra khi chúng ta gặp nhau cùng trình độ, đồng một thời điểm.”.
Krishnamurti tập trung vào việc giao tiếp và giao cảm với nhau. Ông nhấn mạnh rằng sự cảm thông đột ngột chỉ xảy ra khi chúng ta gặp nhau cùng trình độ. Điều này cho thấy sự quan trọng của việc hiểu và cảm nhận đối phương khi giao tiếp, và cần phải có tình cảm lưu luyến giữa các bên để đạt được sự giao cảm thực sự. Nếu không, các từ ngữ và cách diễn đạt có thể bị hiểu sai hoặc có ý nghĩa khác, dẫn đến sự hiểu lầm và không đạt được sự giao tiếp và giao cảm. Tóm lại, ý tưởng của Krishnamurti nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hiểu biết và đồng cảm trong giao tiếp và giao cảm.
CHÚNG TA ĐANG TÌM GÌ?
“Hầu hết chúng ta đang tìm gì? Mỗi người muốn điều gì? Đặc biệt trong thời đại này, mỗi người đều muốn tìm một chút an bình, một ít hạnh phúc, một nơi trú ẩn. Vì vậy, việc biết mình đang tìm kiếm điều gì là vô cùng quan trọng, phải không? Chúng ta cần phải biết mình muốn gì, đang cố gắng khám phá điều gì. Có lẽ hầu hết chúng ta đều tìm kiếm một chút hạnh phúc, một chút bình yên”.
Krishnamurti đã đề cập đến việc tìm kiếm ý nghĩa và hạnh phúc trong cuộc sống. Ông cho rằng hầu hết mọi người đều mong muốn tìm kiếm một ít hạnh phúc, một ít bình yên trong cuộc sống, đặc biệt là trong một thế giới đầy rẫy loạn lạc và chiến tranh. Ông cho rằng việc này là vô cùng quan trọng và chúng ta cần phải biết rõ mình đang tìm kiếm điều gì để có thể đạt được mục tiêu của mình. Tìm kiếm này giúp chúng ta tìm ra một chốn trú ẩn để có thể tìm được chút bình yên trong cuộc sống. Điều này đặc biệt quan trọng trong thời đại hiện nay, khi thế giới đầy rẫy khó khăn và không ổn định.
Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh rằng việc này không phải là dễ dàng. Đôi khi, chúng ta có thể bị lạc lối hoặc mất phương hướng trong quá trình tìm kiếm này. Để tìm ra điều mình đang tìm kiếm, chúng ta cần phải tỉnh táo và đặt mục tiêu rõ ràng. Chúng ta cần phải tìm kiếm những giá trị thực sự quan trọng đối với bản thân mình, không chỉ là theo những trào lưu hay xu hướng xã hội.
“Trải qua những sự hỗn loạn, chúng ta có thể đang tìm kiếm điều gì đó vững chãi, tồn tại, một thứ gọi là thực tại như Thượng Đế, chân lý, hoặc bất kỳ cái gì mà chúng ta gọi là thực tại. Đừng để bị lôi cuốn vào lời nói, chúng ta hãy để điều đó cho những giảng viên chuyên nghiệp.”
Tác giả cho rằng chúng ta có thể gọi thứ mà chúng ta đang tìm kiếm là 'thực tại', một điều hiển nhiên và có ý nghĩa, nhưng không phải là một sự vật cụ thể. Ông nhấn mạnh rằng chúng ta không nên bị trói buộc bởi các từ ngữ hay khái niệm, và chúng ta không nên để bản thân bị lôi cuốn vào những lời nói của giảng viên hay chuyên gia. Ông cũng cho rằng nhu cầu tìm kiếm điều gì đó vững chãi trong tâm hồn của con người là do chúng ta cảm thấy bất an và không hiểu rõ về bản thân mình. Chúng ta có thể biết rất nhiều về thế giới bên ngoài, nhưng lại không biết rõ về bản thân mình. Tác giả cho rằng chúng ta cần tìm kiếm một cái gì đó mang lại sự bảo đảm, một miền hy vọng, một sự tin tưởng và sự cố định.
“Có phải chúng ta đang tìm kiếm một thứ gì đó vững chãi trong tâm hồn, một điểm tựa, một miền hy vọng, một niềm tin, một sự ổn định. Bởi vì chúng ta cảm thấy không an tâm, không tự hiểu mình. Chúng ta biết rất nhiều về thế giới bên ngoài, nhưng không hiểu rõ về bản thân. Điều chúng ta gọi là ổn định là gì? Đó là điều gì mà chúng ta đang tìm kiếm”
Tuy nhiên, điểm nhấn thực sự của tác phẩm là câu nói sau: “Vậy đã đến lúc chúng ta phải tự hỏi một cách nghiêm túc rằng sự bình yên, hạnh phúc, thực tế, Thượng đế hoặc một khái niệm khác có thể đến với chúng ta thông qua trung gian của người khác không? Liệu sự tìm kiếm không ngừng này, niềm khao khát không ngừng này có mang lại cho chúng ta trải nghiệm về một thực tại tuyệt vời, trạng thái sáng tạo của tâm hồn mà những cảm xúc ấy chỉ có thể hiện lên khi chúng ta thực sự hiểu rõ bản thân mình không? Có phải việc tự hiểu biết bản thân chỉ qua sự tìm kiếm, bằng cách đi theo gót một người khác, tham gia vào một nhóm, đọc sách, và nhiều hơn nữa? Tóm lại, đó có phải là vấn đề chính: khi tôi chưa hiểu rõ bản thân, tôi không thể suy nghĩ và tất cả những gì tôi tìm kiếm chỉ là hão huyền”
Krishnamurti đã mở ra cho chúng ta một cánh cửa mới, một khái niệm mới mà xã hội vẫn đang bị mắc kẹt. Việc không hiểu biết về bản thân chính là nguyên nhân thực sự khiến chúng ta phải theo đuổi người khác. Tác giả nhấn mạnh rằng việc hiểu rõ bản thân là quan trọng trong hành trình tìm kiếm bình yên và hạnh phúc. Chúng ta không thể phụ thuộc vào người khác hoặc trung gian để đạt được điều này, mà phải tự tìm hiểu và đối mặt với những khó khăn của bản thân. Chỉ khi hiểu rõ bản thân, chúng ta mới có thể suy nghĩ và hành động trong cuộc sống
MÂU THUẪN
Ở đây, chúng ta bắt đầu hiểu được những khía cạnh của cuộc sống mà chúng ta thường coi là bình thường, hiển nhiên nhưng lại khác biệt từ góc nhìn của Krishnamurti. Ông mở ra cho chúng ta một cánh cửa mới, một tư duy mới và điều này thật sự đáng được học hỏi. Và phần tiếp theo, phần mà tôi rất thích, đó là sự mâu thuẫn bên trong bản thân, điều mà chúng ta phải đối mặt hàng ngày
“Vậy đối với chúng ta, mâu thuẫn nghĩa là gì? Tại sao mâu thuẫn hiện ra trong tâm hồn tôi? Như sự quằn quại thường muốn trở thành một cái gì đó khác biệt hẳn so với bản tinh thực sự của tôi. Tôi là như thế này, nhưng tôi muốn là như thế kia. Nỗi mâu thuẫn nội tại này là một sự kiện, không phải là một lời giải thuyết siêu hình học”
Krishnamurti đã đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của mâu thuẫn và xung đột, và tác giả cũng tự hỏi tại sao mâu thuẫn lại hiện hữu trong tâm hồn của mình. Tác giả cảm thấy như một phần của bản tính thực sự của mình đang mâu thuẫn với mong muốn muốn trở thành một cái gì khác. Lúc này, tác giả muốn khẳng định rằng mâu thuẫn và xung đột là một phần không thể thiếu của cuộc sống và tâm trí con người, và tác giả cần phải hiểu rõ hơn để có thể đối mặt và giải quyết chúng.
'Đối với chúng ta, mâu thuẫn có nghĩa là gì? Có phải mâu thuẫn ẩn chứa một trạng thái không ổn định trong một trạng thái không ổn định khác không?
'Nói rõ hơn, nỗi thèm muốn này thường phủ nhận nỗi thèm muốn kia, sự tìm kiếm này cạnh tranh với sự tìm kiếm kia. Vậy có gì có thể coi là lòng thèm muốn vô thường vĩnh cửu, không biến đổi? Chắc chắn là tất cả lòng thèm muốn đều không vĩnh cửu, không ổn định, không nên hiểu theo nghĩa siêu hình mà phải hiểu một cách hiện thực nhất. Tôi muốn có một công việc. Nói rõ hơn, tôi coi một công việc là phương tiện dẫn đến hạnh phúc; nhưng khi tôi đã có công việc, lại cảm thấy không mãn nguyện. Tôi muốn trở thành người quản lý, nhưng sau đó lại muốn trở thành ông chủ, và cứ thế. Khát vọng không chỉ xảy ra trong thế giới vật lý mà còn trong 'thế giới tâm linh': giáo viên muốn trở thành hiệu trưởng, linh mục muốn trở thành giám mục, học sinh muốn trở thành giáo viên.'
Hiểu rõ hơn chú ý của tác giả rồi phải không? Tác giả nói về lòng thèm muốn của con người trong cuộc sống thông qua những ví dụ đời thường, như mong muốn có một công việc để đạt được hạnh phúc, nhưng khi có công việc, lại muốn thăng tiến cao hơn, nhấn mạnh rằng tất cả nỗi thèm muốn đều không vĩnh cửu và không nên hiểu theo nghĩa siêu hình mà phải nhìn nhận một cách hiện thực nhất. Krishnamurti cảm thấy nỗi thèm muốn này là bất diệt và tồn tại mãi mãi, và không có gì có thể coi là lòng thèm muốn vĩnh cửu.
Tuy nhiên, tác giả cũng cho rằng điều này không nên là lý do để từ bỏ thèm muốn và sự tìm kiếm, mà cần nhìn nhận và đối diện với chúng một cách chân thật và cởi mở:
'Muốn thoát khỏi mâu thuẫn, ta cần phải nhận thức về hiện tại mà không phán đoán gì. Làm thế nào có thể phán đoán khi ta đối mặt với một sự kiện?'
'Khi tư tưởng vẫn tạo ra mẫu mực, vẫn áp đặt khuôn mẫu, thì mâu thuẫn vẫn tiếp tục tồn tại. Nếu chúng ta có thể ý thức mỗi tư tưởng, mỗi cảm giác trong từng khoảnh khắc, lúc đó chúng ta sẽ nhận ra hành động của bản thân trong sự tương giao. Chỉ khi đó, tâm trí sẽ yên lặng và trong tĩnh lặng đó, thực tại cao quý mới hiện diện.'
Tác giả cho rằng mẫu mực tư tưởng là một nguyên nhân gây ra mâu thuẫn, bởi vì chúng tạo ra các khuôn mẫu, chuẩn mực mà con người phải tuân theo. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể ý thức được từng tư tưởng, cảm giác trong mỗi khoảnh khắc và hiểu được hành động của bản thân trong sự tương giao, chúng ta sẽ không còn phụ thuộc vào mẫu mực tư tưởng và có thể tìm ra cách giải quyết mâu thuẫn một cách độc lập và sáng tạo. Nói một cách khác, chỉ khi tâm trí của chúng ta trong trạng thái yên lặng, thì thực tại cao quý mới có thể hiện diện. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tập trung và tịnh tâm, để hiểu rõ bản thân và thấu hiểu sâu sắc về thực tại.
III. Cảm nhận cá nhân:
'Tự do đầu tiên và cuối cùng' là một tác phẩm vô cùng sâu sắc và ý nghĩa về chủ đề tự do của Jiddu Krishnamurti. Tác giả đã đề xuất nhiều suy nghĩ và quan điểm về tự do, đặc biệt là về tự do tinh thần và tác động của xã hội đối với tự do của con người. Đối với tôi, tác phẩm này giúp tôi hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tự do và cách tự do tinh thần của mỗi người ảnh hưởng lớn đến cuộc sống cá nhân và xã hội. Tác giả nhấn mạnh rằng để đạt được sự tự do thực sự, con người cần phải hiểu và đối mặt với bản thân mình, giải thoát khỏi những ràng buộc của tư tưởng, định kiến và quan niệm. Chỉ khi con người thực sự tự do tinh thần, mới có thể đưa ra những quyết định chính xác và đóng góp tích cực cho xã hội. Tôi cảm nhận rằng tác phẩm này chứa đựng thông điệp sâu sắc và ý nghĩa về sự tự do và độc lập tinh thần, và khuyến khích sự suy nghĩ và tìm kiếm của mỗi người về chủ đề này.'