Cuộc sống là nguồn cảm hứng cho những cuộc phiêu lưu của chúng ta, như những nhà thám hiểm với tâm hồn tò mò. Chúng ta luôn tìm kiếm và khám phá vẻ đẹp trong mọi vật thể xung quanh, và cuộc sống luôn đưa ta qua những chuyến hành trình đầy màu sắc. Trong những hành trình này, chúng ta trải qua biết bao nhiêu cảm xúc và học được những bài học quý giá về cuộc sống.
Đông Quan Dã Khách, tác giả của cuốn sách 'Một Chén Rượu, Dung Nạp Tình Thương', đã thông qua mười ba câu chuyện cảm động, mô tả một hành trình đầy triển vọng, gửi đi những lời chúc tốt đẹp nhất đến độc giả:
“Chúc cho bạn có thể đối diện với quá khứ, gặp lại những người đã từng đi qua cuộc đời bạn, thậm chí khi cuộc đời đang chao đảo, nhưng bạn vẫn giữ vững bình tĩnh. Vẻ ngoài bình yên của bạn mới là điều tuyệt vời nhất.
Chúc cho bạn có đủ can đảm để trải qua mọi gian khổ, mọi nỗi đau, để yêu và ghét một cách tự do, để khóc và cười thoải mái như những kỷ niệm tuổi trẻ đã từng trải.
Đông Quan Dã Khách - Người sưởi ấm tâm hồn hay người làm tan nát trái tim?
Đông Quan Dã Khách giới thiệu bản thân là một nhà văn, nhà biên kịch và người kể chuyện sinh ra dưới cung Ma Kết. Một số thông tin cho biết ông có nguồn gốc từ vùng Đông Bắc, bởi vì trong các câu chuyện của mình, ông thường miêu tả những địa điểm và món ăn đặc trưng của vùng này.
Trong các tác phẩm của Đông Quan Dã Khách, ông thường kể những mẩu chuyện nhỏ với nhiều kết thúc khác nhau, chứa đựng nhiều bài học về cuộc sống. Ngoài cuốn sách “Tôi có một câu chuyện, bạn có rượu không?” và “Sáng hoan ca chiều thưởng rượu”, vị tác giả này còn có một tác phẩm khác mang tên “Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần”.
Khi đọc sách của Đông Quan Dã Khách, mặc dù câu chuyện không có nhiều cảnh “đại chiến”, nhưng sau khi đọc xong, bạn có thể bất ngờ khám phá ra những cảm xúc sâu sắc trong lòng mình. Có lẽ đó là tài năng đặc biệt của vị tác giả cung Ma Kết này, khi viết ra những câu chuyện với tâm hồn như thế:
Giới thiệu và đánh giá những quan điểm độc đáo từ nhà văn cung Ma Kết
Mỗi tác giả đều có cá tính, suy nghĩ và quan điểm riêng. Vì vậy, khi đọc sách của bất kỳ tác giả nào, việc hiểu thêm về họ sẽ giúp bạn có cái nhìn toàn diện và chân thực về những câu chuyện. Dưới đây là một số quan điểm đặc biệt từ Đông Quan Dã Khách, được trích từ lời tựa của cuốn sách “Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần”:
“Không cần phải trở thành cây lớn, một đóa hoa bé nhỏ cũng mang lại điều tốt lành, khi vui thì tự bung nở, tự tận hưởng, khi buồn thì lặng lẽ đóng cánh lại”
Ở đây, tác giả nhấn mạnh rằng dù bạn nhỏ bé nhưng không phải lúc nào cũng tồi tệ. Đôi khi, việc sống một cuộc sống tốt và tỏa sáng là điều quan trọng nhất. Vì vậy, hãy là chính mình - một bông hoa nhỏ bé nhưng đầy sức sống.
“Khi trẻ, ta thường nghĩ rằng tình yêu là tất cả, nhưng khi trưởng thành, ta biết rằng mọi thứ có thể buông bỏ, kể cả tình yêu”
Tình yêu là điều tốt đẹp nhưng cũng có rủi ro. Đông Quan Dã Khách cho rằng không có gì không thể buông bỏ, trong đó có cả tình yêu. Người ta thường cảm thấy bất lực và không thể vượt qua khi liên quan đến cảm xúc. Tuy nhiên, khi trưởng thành, bạn sẽ nhận ra rằng mọi thứ đều có thể buông bỏ, kể cả tình yêu.
“Cuộc sống là một điều tốt đẹp, dù gặp khó khăn cũng giúp ta trưởng thành. Tình yêu và tình bạn đều không tránh khỏi những khó khăn, nhưng nếu không trải qua những đêm khóc, những bước đi trong mưa, những đêm say một mình, bạn sẽ không thực sự là một đóa hoa hướng dương và cũng không hiểu được cuộc sống là gì”
Với tác giả này, nhận thức về những việc đã xảy ra đến khá bình thường. Nhưng sự bình thản ở đây không phải là vô tâm mà là sự chấp nhận và buông bỏ. Khi bạn trải qua khó khăn, bạn mới hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.
Qua một số suy tư đã được đề cập trước đó, ta có thể nhận thấy rằng Đông Quan Dã Khách đã phát biểu một cách nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần thực tế. Ông cho rằng mọi người đều sẽ trải qua những sự kiện trong cuộc sống, hãy học cách chấp nhận và vượt qua chúng, để trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân. Vì “Thực ra, những trải nghiệm trong cuộc sống, cuối cùng cũng chỉ có trong vài chữ ‘hội ngộ biệt ly’ mà thôi”.
Cảm nhận về mười ba ly rượu làm dịu hồng trần
Tôi đã tiếp cận cuốn sách Tôi Có Một Ly Rượu, làm dịu lòng trần hai lần. Một lần là khi tôi còn học trung học và một lần là khi tôi đã tốt nghiệp đại học. Hai giai đoạn, cùng một cuốn sách nhưng khi đọc lại lần thứ hai, tôi nhận ra những điều mà tôi đã bỏ qua khi đọc nó trong những năm tháng học trung học. Và có lẽ khi đọc lại mười ba câu chuyện này gần đây, đó cũng là lúc tôi nhận ra mình đã trưởng thành thế nào khi có thể chấp nhận những kết cục đầy ý nghĩa của các nhân vật. Qua mười ba ly rượu từ “quán rượu” của nhà văn Đông Quan Dã Khách, dưới đây là những bài học mà tôi đã học được.
Đừng để tình yêu làm mất đi bản thân
Cuộc sống luôn ẩn chứa những điều bất ngờ mà con người không thể dự đoán trước. Vì vậy, tôi tin rằng chúng ta sẽ gặp những người mà chúng ta cần gặp và học những bài học mà chúng ta cần học. Dù đó là trải nghiệm tốt hay xấu, nhưng cuối cùng chúng ta sẽ luôn học được một sự thật hoặc một bài học cho riêng mình. Điều này được thể hiện rõ nhất qua ly rượu thứ ba “Yêu nhau nhưng vượt qua khó khăn” về mối quan hệ giữa Tô Hoan, Xuân Nhi và Tiêu Tình.
Mối quan hệ giữa Tô Hoan và Xuân Nhi có phần đáng tiếc khi họ không thể ở bên nhau do sự can thiệp của gia đình. Tuy nhiên sau khi Xuân Nhi gặp Tiêu Tình, tôi nghĩ đó mới là lúc cô ấy thực sự hiểu về tình yêu. Khi ở bên Tô Hoan, cô ấy đã mất đi bản thân khi phải hy sinh tất cả. Do đó khi đến với Tiêu Tình, Xuân Nhi mới nhận ra rằng một mối quan hệ phải là hai chiều. Không phải khi yêu phải hy sinh tất cả cho đối phương, vì đôi khi điều đó khiến cho họ cảm thấy những gì họ làm là đương nhiên. Dần dần, họ đã không còn trân trọng tình cảm mà đối tác dành cho họ nữa.
Dưới cái nhìn của Xuân Nhi, đây có thể là câu nói mà tôi nhớ nhất về bài học từ mối quan hệ của ba người họ:
“Đột nhiên tôi cảm thấy có lẽ đây chính là kết cục tốt nhất, Tô Hoan dạy cho Xuân Nhi biết về hy sinh, Xuân Nhi lại dạy cho cô ấy biết về đền đáp, còn Tiêu Tình dạy cho Xuân Nhi biết thế nào mới là tình yêu thật sự.”
Ngoài câu chuyện về mối quan hệ của ba người họ, ly rượu thứ hai về Xuân Thụ và Mục Vân cũng truyền đạt thông điệp tương tự, chỉ khác về nội dung và cốt truyện.
Học cách chấp nhận và từ bỏ
Vì cuộc sống là không thể đoán trước được nên có người đến và có kẻ đi. Điều tôi nghĩ chúng ta cần làm khi ai đó không còn trong cuộc sống của chúng ta nữa, cho dù vì lý do gì đi nữa là học cách chấp nhận và từ bỏ.
Đây có thể là một trong những bài học khó khăn nhất mà tôi từng trải qua, vì việc nói lời tạm biệt với một ai đó là thử thách. Bởi khi đó, chúng ta dễ rơi vào những cảm xúc sâu thẳm về quá khứ. Chúng ta bắt đầu suy nghĩ về những gì đã xảy ra, những lời hứa cho tương lai, và dần dần tự hỏi về những điều 'nếu' hay 'giá như'.
Nhưng có thể, vì cuộc sống này không bao giờ đi theo ý muốn của chúng ta, vì vậy hãy học cách đứng dậy và tiếp tục. Dù đó là lời tạm biệt tạm thời hay mãi mãi, nhớ rằng miễn là bạn không hối tiếc về mối quan hệ đó, thì bạn không cần phải lo lắng về điều gì nữa. Vì nếu bạn đã dốc hết tâm huyết vào một mối quan hệ và không hối tiếc, thì cuối cùng bạn cũng sẽ buông bỏ được nó. Đó là bài học mà tôi đã học được khi sống trong các nhân vật của nhiều câu chuyện trong Tôi Có Một Ly Rượu, làm dịu lòng trần.
Và đừng quên rằng: “Một số người có thể mang lại cho bạn một giấc mơ tươi đẹp, giấc mơ có thể kéo dài hoặc ngắn, kéo dài một vài năm hoặc chỉ qua một mùa. Bất kể khi tỉnh giấc, đừng buồn, bởi giấc mơ đó đã tặng bạn những năm tháng vĩnh viễn là duy nhất.”
“Chỉ khi trong lòng còn yêu, chúng ta mới có thể gặp lại nhau”
“Trước đây tôi nghĩ rằng ‘nếu có duyên sẽ trùng phùng’, sau này tôi mới hiểu được ‘chỉ khi trong lòng còn yêu, chúng ta mới có thể gặp lại nhau’ “.
Khi đọc dòng này lần đầu tiên, tôi vẫn chưa hoàn toàn hiểu ý nghĩa của nó, bởi vì có lẽ khi ấy tôi còn quá trẻ. Thế nhưng khi đọc lại câu này sau rất nhiều năm, tôi đã thực sự hiểu rằng nếu cả hai đều yêu nhau và cố gắng để ở bên nhau, thì mới có cơ hội gặp lại nhau. Vì đôi khi, không chỉ có duyên mới khiến chúng ta gặp lại nhau.
Đây cũng là câu chuyện của Giang Phong và Dư Hoả, cùng câu chuyện của Ổ Khoá và Nhất Nam. Đến với Giang Phong và Dư Hoả là một câu chuyện mang đậm hơi thở tuổi trẻ. Đôi khi chỉ vì trẻ trung, chúng ta có thể mất nhau vì nhiều lý do, trong đó có lòng tự tôn của tuổi trẻ. Có lẽ khi đọc câu chuyện đầu tiên này, tôi đã nghĩ rằng nếu không phải Dư Hoả nhượng bộ, bớt cố chấp và theo đuổi theo những gì cô ấy nói thì có lẽ họ không thể ở bên nhau như hiện tại. Nhưng trên đời không có hai từ “nếu như”.
Dư Hoả cần sự dũng cảm, vượt qua bản thân để đến với tình yêu. Còn có thể, Giang Phong cần phải trải qua nhiều khó khăn để kiên định với tình yêu dành cho Dư Hoả. Và may mắn là Giang Phong đã đủ kiên nhẫn và nỗ lực, để cuối cùng không từ bỏ mối tình này, dù đã bị lạnh nhạt từ Dư Hoả. Còn Dư Hoả, cuối cùng cũng vượt qua bản thân để thật sự với lòng mình và quay về với Giang Phong. Vậy nên chỉ một chữ duyên là chưa đủ. Vì có duyên gặp gỡ nhưng không chắc chắn có đủ “duyên” để ở bên nhau.
Liên quan đến chủ đề này, câu chuyện của Ổ Khoá và Nhất Nam cũng mang một ý nghĩa tương tự. Mối tình của Ổ Khoá và Nhất Nam đầy sóng gió hơn Giang Phong và Dư Hoả, vì họ đều mang trong mình nhiều trọng trách và kỳ vọng từ gia đình. Nhưng dù khó khăn đến như vậy, hiểu lầm đến như vậy, cuối cùng họ cũng quay về với nhau. Bởi Ổ Khoá và Nhất Nam không chỉ yêu nhau, mà còn luôn hy sinh vì nhau. Một mối quan hệ hướng về nhau như vậy bất kể sóng gió, đều là “chỉ khi trong lòng còn yêu thì mới gặp lại”.
Hãy biết tự đứng dậy bằng chính đôi chân của mình
Trong cuộc sống này, chúng ta sẽ gặp phải nhiều khó khăn, trải qua nhiều ngày mưa gió. Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, hãy tin vào bản thân và đứng dậy bằng sức mạnh của chính mình. Vì mọi chuyện đã diễn ra, không thể quay ngược thời gian để thay đổi tất cả.
Chính vì vậy, nếu bạn cần phải đau buồn, hãy đau buồn. Cần thời gian để lành các vết thương, đừng ngần ngại tìm kiếm khoảnh khắc yên bình cho riêng mình. Và quan trọng hơn, sau những tổn thương đó, hãy trân trọng cuộc sống và những người xung quanh nhiều hơn. Vì bạn không bao giờ biết được lần cuối cùng bạn có thể gặp và nói chuyện cùng ai là khi nào.
Hi vọng dù có điều gì xảy ra, dù cho “những chuyện trong cuộc đời có nhiều điều đáng hối tiếc, tôi mong bạn có thể trải qua mọi thăng trầm…”
Kết thúc
Các câu chuyện của Quan Đông Dã Khách, từ những mẩu chuyện vui vẻ như hơi xuân về, đến những câu chuyện nuối tiếc vì chưa có cái kết hoàn hảo cho từng nhân vật. Cũng có những câu chuyện đau lòng khiến người đọc xót xa. Đi qua những câu chuyện như thế, bạn sẽ hiểu rằng:
“Không phải tất cả câu chuyện đều ấm lòng người đọc, nhưng chắc chắn chúng sẽ làm cho tâm hồn bạn phong phú hơn, […], chúng sẽ giúp bạn hiểu được giá trị của sự trân trọng, và có thể, chúng sẽ giúp bạn hiểu được ý nghĩa thực sự của tình yêu”
Vậy nên vào những ngày đầu thu khi trời bắt đầu se lạnh, hãy đến với tâm hồn của Đông Phong Dã Khách. Ai biết được, lúc đó, tâm trí bạn sẽ càng trở nên sâu sắc và yên bình hơn bao giờ hết.
Tóm tắt & Đánh giá bởi: Phan Hồng Hạnh - MyBook
Hình ảnh: Phan Hồng Hạnh