Đoạt tuổi thanh xuân là một tác phẩm đầy hỗn loạn và những mê cung như chính cuộc sống của tuổi trẻ. Ban đầu có thể gây rối loạn cho người đọc, nhưng qua từng trang sách, tất cả những khía cạnh của tuổi trẻ sẽ được bộc lộ một cách chân thực và sáng tỏ.
Về tác giả:
Đoạt tuổi thanh xuânSalinger sinh ra ở Thành phố New York vào năm 1919. Ông bắt đầu sự nghiệp viết văn từ khi còn là học sinh trung học và đã có một số truyện được xuất bản vào những năm 1940, trước khi tham gia Thế chiến II. Sau chiến tranh, Salinger đã đăng tải một số truyện ngắn trên các tạp chí như The New Yorker và Esquire. Năm 1951, ông ra mắt Đoạt tuổi thanh xuân, một cuốn sách nhanh chóng trở thành hiện tượng bán chạy.
Tiểu thuyết Đoạt tuổi thanh xuân kể về cuộc sống của Holden Caulfield, một thiếu niên 16 tuổi bị đuổi học khỏi trường trung học Pencey Prep ở Pennsylvania. Holden sau đó lãng mạn lang thang khắp thành phố New York, suy ngẫm về cuộc sống và trải nghiệm của mình. Cậu là một nhân vật phức tạp và đáng trải lòng, và câu chuyện của cậu đã thu hút sự đồng cảm của hàng triệu độc giả trên khắp thế giới.
Salinger đã công bố một số tác phẩm khác sau Đoạt tuổi thanh xuân, nhưng không có tác phẩm nào đạt được thành công tương tự. Ông cũng trở nên ít giao tiếp hơn trong những năm sau này, và cuối cùng đã ngừng viết vào những năm 1960. Ông qua đời vào năm 2010 ở tuổi 91.
Tác phẩm của Salinger nổi tiếng với sự chân thành và sâu sắc trong việc mô tả tuổi thanh xuân và cảm giác cô đơn. Ông cũng là một bậc thầy của ngôn ngữ, với văn phong trữ tình và đầy cảm xúc. Các tác phẩm nổi bật khác của Salinger bao gồm các truyện ngắn như Một ngày hoàn hảo cho những chú cá chuối và Dành cho Esmé - với tình yêu và ô uế, cùng tiểu thuyết Franny và Zooey.
Tác phẩm của Salinger đã để lại ấn tượng sâu sắc trong văn học Mỹ. Ông đã được ca ngợi vì sự chân thực, sâu sắc và vẻ đẹp của tác phẩm. Salinger thật sự là một thiên tài văn học, và tác phẩm của ông sẽ tiếp tục là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ.
Dưới đây là một số điểm nổi bật về tác phẩm của Salinger:
Tuổi thanh xuân: Các tác phẩm của Salinger thường tập trung vào những trải nghiệm và khó khăn của tuổi thanh xuân. Holden Caulfield trong 'Đoạt tuổi thanh xuân' là một ví dụ điển hình. Cậu ta là một nhân vật phức tạp và đáng đồng cảm, và câu chuyện của cậu ta đã thu hút sự đồng cảm của hàng triệu độc giả trên khắp thế giới.
Cảm giác cô đơn: Nhiều nhân vật trong tác phẩm của Salinger cảm thấy bị cô đơn và xa lánh khỏi thế giới xung quanh. Holden Caulfield là một ví dụ điển hình. Cậu ta cảm thấy lạc lõng ở trường, ở nhà và thậm chí ở New York.
Ngôn ngữ: Salinger là một bậc thầy của ngôn ngữ. Văn phong của ông vừa trữ tình vừa đầy cảm xúc. Ông sử dụng ngôn ngữ một cách sáng tạo và hiệu quả để tạo ra những nhân vật và tình huống sống động.
Tác phẩm của Salinger đã có ảnh hưởng sâu sắc đến văn học Mỹ. Ông là một trong những nhà văn có ảnh hưởng nhất trong thế kỷ 20, và tác phẩm của ông sẽ tiếp tục là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ.
Tác phẩm:
Nắm Bắt Tuổi Thanh Xuân là một tác phẩm văn học nổi tiếng, có số phận đầy bi kịch so với các tác phẩm khác. Ngay từ khi ra mắt, tác phẩm đã gây ra nhiều tranh cãi vì nội dung nhạy cảm và cách diễn đạt thẳng thắn. Cuốn sách chứa đựng ngôn từ lố bịch, thể hiện tâm trạng tiêu cực, chán chường và bất mãn xã hội của một thanh niên lạc lối.
Nắm Bắt Tuổi Thanh Xuân đã minh họa chân thực tâm trạng hỗn loạn và nhạy cảm của thanh niên, khám phá những góc tối nhất của tuổi trẻ. Mọi người đều trải qua thời kỳ thanh xuân, đầy năng lượng và khát khao làm nên, nhưng cũng dễ rơi vào tâm trạng bi quan, tuyệt vọng, cảm giác bị bỏ rơi. Nhân vật Holden Caulfield trong tác phẩm là một ví dụ điển hình, đại diện cho thanh niên nổi loạn, bất cần, đầy mâu thuẫn và thù địch, nhưng vẫn chứa đựng một trái tim nhân ái, dễ tổn thương.
Đọc Nắm Bắt Tuổi Thanh Xuân khiến độc giả nghĩ ngay đến những Joe, Britta, Monica, Cato, Yigal và Gretchen trong 'Sáu Người Đi Khắp Thế Gian'. Mặc dù cả hai tác phẩm đều mô tả cuộc sống và tâm trạng phức tạp của thanh niên, nhưng 'Sáu Người Đi Khắp Thế Gian' đã được đón nhận nồng hậu hơn, trở thành biểu tượng và nguồn cảm hứng cho một thế hệ trong khi Mắt Bắt Tuổi Thanh Xuân thì không được ưa chuộng bằng vì bối cảnh của nó. Cuốn sách đã vẽ lên bức tranh xã hội Mỹ phồn thịnh, hào nhoáng nhưng vẫn thực tế, chỉ ưu ái đến những người giàu có, và thậm chí cả trường học, nơi phát triển tri thức, cũng trở thành một cuộc đấu giá lớn, như Holden Caulfield đã nhận xét: 'Trường đó, tất cả mọi người đều biết rồi. Chắc chắn các bạn còn nhớ cả ảnh chụp trên các tạp chí. Thậm chí còn đăng trên hàng ngàn tạp chí, chụp một thằng đại gia, mặt mày vênh váo, cưỡi lưng con ngựa ngựa đang chạy,... và dưới thằng đại gia đó, họ còn viết thêm câu này: 'Từ năm 1888, trường của chúng tôi đã tạo ra bao nhiêu chàng trai dũng cảm và cao quý!'. Lắm chuyện! Trường ấy chưa từng tạo ra bất cứ ai. Và các trường khác cũng vậy...'
Việc khắc họa chân thực xã hội Mỹ cũng như tâm trạng bất cần của tuổi vị thành niên đã khiến Nắm Bắt Tuổi Thanh Xuân luôn bị chỉ trích, cho đến khi giá trị vượt thời gian của nó được khẳng định.
Triết lý nhân sinh sâu sắc ẩn sau vẻ ngoài xù xì:Nếu chỉ tập trung vào việc lên án và chỉ trích nội dung của tác phẩm, độc giả có thể chỉ cảm thấy rằng đây là một cuốn truyện 'dở hơi', 'chán ngắt' về cuộc sống của một cậu bé đang ở tuổi ẩm ương. Để hiểu và cảm nhận được thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm, người đọc nên nhìn nhận Holden Caulfield như một đứa con vị thành niên của mình. Dù có người không ưa thích việc sách đầy những từ ngữ thô tục trong 'Bắt trẻ đồng xanh', nhưng nếu loại bỏ những phần đó đi thì cuốn sách sẽ không thu hút sự chú ý của giới phê bình như vậy. Tác giả đã ẩn chứa nhiều triết lý sâu sắc về cuộc sống dưới lớp vỏ của từ ngữ xù xì và xấu xí.
Holden Caulfield là một cậu bé tự ti, có tâm hồn đặc biệt nhạy cảm, luôn mang theo nỗi ám ảnh về cái chết của người anh trai đã qua đời. Để tránh sự đau đớn, cậu tự biến mình thành một người lạc lõng, một con mọt sách hay bị bắt nạt trong trường học. Holden thích đọc sách, giúp cho thế giới quan của cậu mang nét độc đáo riêng và rất tinh tế, nhưng cũng làm tăng cảm giác cô đơn và đau khổ của cậu trước một xã hội xa hoa và dối trá. Suy nghĩ của Holden là lời chỉ trích mạnh mẽ về xã hội 'làm bộ' và coi trọng vật chất, lối sống hưởng thụ, cũng như xem thường giá trị đạo đức.
Một khía cạnh nhân văn khác của tác phẩm là góc nhìn nghiêm khắc, phê phán cách người lớn đối xử với tuổi vị thành niên. Sự tương đồng trong cách xử sự này ở xã hội hiện nay dễ dàng nhận ra. Trong gia đình, bố mẹ của Holden thể hiện sự quan tâm bằng cách chi tiền để 'đẩy' cậu vào một ngôi trường được xem là tốt nhất. Tuy nhiên, theo Holden, ngôi trường đó chỉ là một lớp vải mỏng che đậy những thứ tầm thường, và nó coi trọng những người giàu có hơn.
Ngay cả ông giáo sư già Spencer, người mà Holden kính trọng, nơi cậu hy vọng sẽ tìm được sự động viên, lại ném cho cậu một lời khuyên phũ phàng, trần trụi: 'Cuộc đời như một ván bài, em phải chơi theo đúng luật lệ'. Khi nghe những lời đó, Holden cảm thấy chua xót trong lòng: 'Hừm, đời như một trò chơi, nếu ở phía bên có những quân tốt thì đời cũng không sao, nhưng nếu không có một quân nào ra hồn thì chơi điếc có ý nghĩa gì nữa'.
Đối với Holden, chỉ còn cô em gái nhỏ Phoebe trong trắng và ngây thơ là nơi cậu có thể dựa dẫm cuối cùng, cô bé như một dòng suối mát trong lành giúp rửa sạch tâm hồn của cậu, nơi cậu có thể tâm sự và tìm đến trong những lúc tuyệt vọng.
Nếu sau khi đọc hết tác phẩm mà độc giả vẫn không cảm nhận được ý nghĩa của câu chuyện, hãy đọc lại một lần nữa. Nếu đã đọc lại nhiều lần mà vẫn chưa hiểu, độc giả nên thử mày mò nguyên tác. Với một quyển sách được viết bằng trái tim như 'Bắt trẻ đồng xanh', độc giả nên đọc bằng ngôn ngữ gốc để cảm nhận trọn vẹn nội dung ẩn sau mỗi câu chữ.
Dù gặp phải những thách thức nào, mọi người vẫn phải chiến đấu để hoàn thiện bản thân và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Giai đoạn trưởng thành luôn đầy gian truân và khó khăn, đặc biệt là khi phải thích ứng với cuộc sống độc lập để đối mặt với thế giới bên ngoài rộng lớn.
Nhân vật Holden Caulfield đang phải đối mặt với sự thay đổi nhanh chóng của tâm lý tuổi teen cũng như sự xa lạ của xã hội người lớn. Một môi trường không còn là nơi an toàn chỉ để học hành mà còn đầy những mối quan hệ phức tạp khiến Holden luôn cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Cậu giống như một con tằm đang cố gắng phá vỡ tổ kén chật chội để tìm tự do trong không gian bao la của mơ ước cá nhân.Như nhiều thiếu niên khác, Holden Caulfield phản kháng trước cuộc sống đầy khó khăn và không như ý muốn bằng cách nổi loạn và sử dụng ngôn từ thô tục để thể hiện sự phản đối của mình. Dù bề ngoài cậu có vẻ lạnh lùng và cay nghiệt, nhưng đằng sau đó là một tâm hồn trong sáng và đầy lòng yêu thương, cảm thấy bất bình trước những điều xấu xa trong thế giới xung quanh.
Sau cuộc hành trình 'rời khỏi trường đi lang thang', trải qua những thử thách và khó khăn của tuổi trẻ, Holden Caulfield cuối cùng cũng quay lại với cuộc sống hàng ngày. Mặc dù khởi đầu với những thử thách quyết liệt, nhưng điều cuối cùng mà độc giả nhớ đến là niềm vui nhẹ nhàng, sự đỗi mới, đó chính là điều tốt đẹp nhất của tuổi trẻ, nơi mà mọi người có thể bắt đầu lại từ đầu bất cứ lúc nào.
Bắt trẻ đồng xanh không chỉ là về tuổi trẻ hồn nhiên, mà còn là một bức tranh hiện thực để người lớn suy ngẫm về cách họ đối xử với trẻ em, từ đó, họ có thể có cái nhìn tôn trọng hơn đối với thế hệ trẻ.
Cảm nhận: Đây thực sự là một cuốn sách vui nhộn và đậm chất hài hước, cùng với nhiều lời lẽ thô tục mà tôi từng đọc. 'Bắt trẻ đồng xanh' của J.D. Salinger, một nhà văn đã ra đi vào năm 2010, vẫn khiến tôi cảm thấy như đang đọc tác phẩm của một thiếu niên phóng túng nhưng lại hấp dẫn đến lạ thường.
Tôi đã bị cuốn hút bởi phong cách viết của ông ấy, và tôi xem đó là một ưu điểm. Bìa sách không gây ấn tượng nhiều với tôi, chỉ là chữ 'Bắt trẻ đồng xanh'. Nếu sử dụng font chữ Arial, tôi tin rằng tôi sẽ không chú ý nhiều đến nó. Khi mở đầu, không có những chi tiết rườm rà như 'cuốn sách này được viết như thế nào, tác giả là ai?' mà chỉ là một dòng đơn giản: 'Dành tặng mẹ.' Rồi câu chuyện bắt đầu, và tôi thấy bất ngờ, nhưng khi đọc tiếp, tôi nhận ra phong cách viết của ông ấy thực sự rất hóm hỉnh. Tôi nghĩ rằng phần giới thiệu thông tin không cần thiết và ông ấy không muốn trở nên quá nổi tiếng nên phần đó được viết khá đơn giản.
Chính xác, cuốn sách tóm gọn những câu chuyện về tác giả, về cuộc sống và những ngày sau khi ông ta bị đuổi học. Có đoạn tôi cảm thấy nhìn nhận bản thân mình.
Khi nói về nhân vật chính, đó là một cậu bé mới bị đuổi học, là loại người ghét hờn tất cả mọi người trên thế giới này và tin rằng mọi thứ đều giả dối, ngoại trừ em gái của anh ta. Sự giả dối đó, trong cách viết của tác giả, được gọi là 'bộ tịch.' Nhóm bộ tịch ở trường khiến cậu ta cảm thấy chán đời đến mức cậu ta tự mình quyết định bị đuổi học. Sau đó, cậu ta kể về những ngày lang thang khắp thành phố, uống rượu và hẹn hò với cô bạn gái, nói về ước mơ của mình nhưng lại bị đa số chê cười và họ còn chẳng thèm quan tâm đến câu chuyện hão huyền của anh ta.
Một số người đã quan tâm và khuyên bảo anh ta nên theo đuổi học vấn, tìm kiếm sở thích và phát triển tài năng. Tuy nhiên, cậu ta không muốn theo đuổi bất kỳ nghề nghiệp nào giống như kỹ sư, luật sư, v.v. Anh ta cho rằng tất cả những nghề đó đều chỉ để kiếm tiền, sống trong xe sang, ăn ở những nhà hàng sang trọng và kể những câu chuyện phô trương của 'bộ tịch.'
Trước khi đọc cuốn sách này, tôi cũng hoang mang về việc tại sao mình không thể xác định được sở thích nghề nghiệp của mình? Nhưng sau khi đọc, tôi mới nhận ra rằng không chỉ mình mới đối mặt với vấn đề này, mà còn có những người khác giống tôi, chỉ khác là tôi không thích chơi đuổi bắt với những đứa trẻ cả ngày ngoài đồng xanh. Các bạn có cùng cảm xúc không?
Nhiều người thường chỉ trách móc cuốn sách vì việc sử dụng quá nhiều từ ngữ tục tĩu, đề cập đến các vấn đề tình dục một cách thô tục và mô tả tâm lý chán ghét thế giới, điều này tạo ra ấn tượng tiêu cực đối với độc giả. Tuy nhiên, đối với quan điểm cá nhân của tôi, tôi không mấy quan tâm đến những vấn đề đó. Điều tôi quan tâm là tâm lý đặc biệt của con người, khao khát làm những điều khác biệt. Tôi tin rằng trong xã hội, mỗi người đều sở hữu những yếu tố nổi loạn riêng, những ước mơ điên rồ, nhưng không phải ai cũng có đủ điều kiện và lòng can đảm để thực hiện điều đó. Kết quả là họ trở thành bản sao của chính mình mà họ chẳng mong muốn trở thành.
Theo tôi, mức độ hay của một cuốn sách phụ thuộc 70% vào người dịch. Bản dịch của Phùng Khánh mang đến những từ ngữ mới mẻ đối với tôi, như 'pê đê,' 'đánh đĩ ngòi bút,' 'khởi sự,' 'bộ tịch,' v.v... Holden Caulfield, cậu ta không chỉ ghét thế giới, mà còn sợ hãi sự thanh lọc của con người về danh vọng và tiền bạc.