
Công bằng là khái niệm được nhắc đến hàng ngày ở mọi lĩnh vực trên thế giới. Từ điển tiếng Việt giải thích: công bằng nghĩa là theo đúng lẽ phải, không thiên vị; trái nghĩa với công bằng là bất công. Nhưng định nghĩa chỉ là bề nổi của tảng băng đang trôi, trong khi phần chìm bên dưới không phải ai cũng nhận ra - công bằng chỉ dành cho những người thực sự nỗ lực.
Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng của Bạn Học Hoài Tả như một nguồn động lực giúp người đọc dám sống là chính mình và không thỏa hiệp trước khó khăn trong cuộc sống. Hơn 300 trang sách, tác giả không chỉ kể về quá khứ từng mắc sai lầm của mình, mà còn thuật lại quá trình vực dậy bản thân thay vì chôn vùi tuổi trẻ cùng với đam mê của mình.
Tác giả Bạn Học Hoài Tả tên thật là Lý Hoài Đông, một gương mặt nổi tiếng trên trang Jianshu.com (nơi giao lưu của cộng đồng sáng tạo nội dung chất lượng cao). Với sự miệt mài không ngừng nghỉ, Bạn Học Hoài Tả trong bốn năm đại học đã đọc được hơn ngàn đầu sách, xem hơn ngàn bộ phim và đi quá nửa đất nước Trung Quốc. Không quá khó hiểu vì sao Nhà xuất bản Thanh Niên chọn xuất bản Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng. Cuốn sách phù hợp với người trẻ đang ôm ấp trong mình hoài bão và khát vọng, song, con đường trưởng thành chinh phục ước mơ luôn vấp phải chướng ngại vật.
Làm gì có ai chưa từng phạm sai lầm, nhưng chỉ người mạnh mẽ mới đủ tư cách thăng bằng cán cân cuộc đời. Nhất là tuổi trẻ, nếu chỉ mới va phải thử thách khi vào đời đã từ bỏ công cuộc trở thành hình mẫu mình mong muốn thì về sau đừng than trách vì sao cuộc đời không công bằng.

Chương 1: Tôi bận như vậy, làm gì có thời gian mà hoang mang
Bạn Học Hoài Tả cũng trải qua tuổi trẻ đầy mơ mộng và thực hiện việc ý nghĩa nhất bằng nỗ lực ngô nghê nhất. Cuộc sống của cũng gặp phải nhiều cản trở, không khác gì bạn bè đồng trang lứa, nhưng để được theo đuổi đam mê viết lách của mình, tác giả vẫn bền bỉ bước từng bước nhỏ trên con đường mình lựa chọn. Cuộc sống của Bạn Học hoài Tả là tài sản của riêng mình và không có phần nào là để làm vừa lòng người khác.
“Tuổi 20, tôi không biết thứ gì là tốt nhất theo cách hiểu của mọi người, nhưng tôi biết đâu là thứ mình thực sự mong muốn.”
Tác giả không phủ định tầm quan trọng của tiền, nhưng chỉ xem nó như công cụ chứ không phải là tất cả trên đời. Có rất nhiều người một phần vì mê hoặc của đồng tiền, phần khác nghe theo lời khuyên can của những người xung quanh mà từ bỏ đam mê của mình. Kết quả dù cho có thành công và trở nên giàu có, họ cũng đã biến thành người khác chứ không còn là con người thật của mình.
Bạn Học Hoài Tả đã nói về những người thích can thiệp vào cuộc đời người khác với danh nghĩa người thân thế này:
“Bản thân mình không có ước mơ lại đi phá hoại ước mơ của người khác, họ nghĩ rằng đây cũng là một cảm giác thành tựu - khiến người khác trở thành một người giống như mình - từ đó tâm lý họ được cân bằng…”
Thay vì hoang mang bởi sự ảnh hưởng của người khác, thời gian quý báu sẽ có giá trị hơn khi dùng để nỗ lực nâng cấp bản thân. Con đường chạm đến ước mơ là rất dài, nếu không thể sải cánh bay cao như đại bàng thì hãy đi chậm mà chắc từng bước như một chú ốc sên. Cũng giống như chú rùa giành chiến thắng trong cuộc đua với thỏ, ốc sên tiến về phía trước một cách chậm rãi nhưng không bao giờ dừng lại. Mỗi người có cho mình một cách sống tách bạch, hiểu và tôn trọng nhau mới là cách xử thế tuyệt vời nhất.
Chương 2: Hiểu về kỷ luật tự giác, chúng ta sẽ đạt được tự do mong muốn
Người trẻ thường nghĩ rằng tự do là được thỏa mãn làm theo ý mình, bất kể là thức đêm hoặc sống một cách không kiểm soát. Nhưng trong “Bạn càng mạnh mẽ, thế giới càng công bằng”, tự do thực sự là hiểu và tuân thủ kỷ luật tự giác. Tác giả đã trải qua thời thanh thiếu niên với ý niệm tự do là suốt ngày vô trách nhiệm, lười biếng và bỏ bê việc học. Kết quả là một chuỗi thất bại: thi trượt đại học dưới sự thất vọng của bản thân và gia đình.
“Kỷ luật tự giác, đôi khi bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi, nhưng khi bạn phung phí tuổi trẻ, khi bạn ra trường mà không biết mình có thể làm gì, bạn mới thực sự hiểu được điều gì làm bạn mệt mỏi và khiến bạn phải khóc.”
Để rèn luyện bản thân, Bạn Học Hoài Tả dậy sớm mỗi ngày để chạy bộ và đặt ra mục tiêu viết mỗi ngày ít nhất 2000 từ. Thách thức lớn nhất là phải ngủ sớm vào buổi tối.
Tác giả không cho phép bản thân tiêu tiền vào việc mua sắm, danh sách mua sắm của Bạn Học Hoài Tả chỉ bao gồm sách và phim. Sự giàu có vật chất chỉ là tạm thời, trong khi sự giàu có tinh thần mới là lâu dài. Đầu tư vào tinh thần là đầu tư quan trọng nhất cho bản thân, đó cũng là đầu tư đáng giá nhất.
“Ai nói nam sinh theo đuổi văn chương phải là người yếu đuối? Cuộc sống của con người không phụ thuộc vào chuyên ngành, quan trọng nhất là tinh thần và khí chất.”
Nếu mọi người trẻ đều nhận ra sớm ý nghĩa thực sự của tự do như lời tổng kết của thầy chủ nhiệm trung học của tác giả, nếu họ cố gắng, thì đến thời điểm thi đại học, họ sẽ có quyền lựa chọn trường học. Ngược lại, họ chỉ biết ngồi chờ rằng có trường nào sẽ chọn họ.

Chương 3: Những ước mơ năm xưa chúng ta còn giữ không?
“Thực tế, mục tiêu không cần phải lớn lao, không cần phải theo đuổi theo số đông, chỉ cần phù hợp với bản thân là đủ.”
Trong hành trình theo đuổi ước mơ, con người cũng học được cách khám phá khả năng của bản thân. Nhiều người thậm chí không hiểu rõ bản chất thực sự của chính mình, vì vậy họ không thể ngờ rằng họ có thể đạt được điều gì. Bạn Học Hoài Tả cho rằng trong những thời điểm như vậy, hành động có ý nghĩa hơn cả suy nghĩ.
Hạnh phúc và ước mơ có điểm tương đồng, cả hai đều là quá trình chứ không phải là một điểm đến, đồng thời cũng là con đường giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân.
“Trong cuộc sống, có một dạng bi kịch khác, đó là từ bỏ ước mơ của chính mình.”
Trong lời của nhà văn Lỗ Tấn, bi kịch không phải là do số phận mà do sự can thiệp của con người khiến những giá trị quý giá trong cuộc sống bị suy yếu. Dù là điều kiện, tuổi tác hay tính cách,... tất cả đều có thể trở thành nguyên nhân khiến con người từ bỏ ước mơ. Tuy nhiên, nhờ lòng kiên trì và giá trị của ước mơ, Bạn Học Hoài Tả đã vượt qua mọi khó khăn và trở thành người hạnh phúc. Tác giả nhấn mạnh rằng, ước mơ là điều cần được trân trọng.
Ngược lại, nếu chấp nhận đầu hàng trước khó khăn trên con đường đến ước mơ, điều cuối cùng họ nhận được không phải là thành công mà là sự hài lòng với bản thân bèn từ bỏ ước mơ đó.
“Chỉ có những người thành công mới có quyền phê bình về kết quả không quan trọng!”
Nếu không có nỗ lực và hành động, chỉ tự hào rằng đang cố gắng đạt được mục tiêu mà không quan tâm đến kết quả, thì cuối cùng sẽ không đi được xa. Trên thế giới có biết bao nhiêu người giống nhau, nếu không sử dụng kết quả để chứng minh sự xuất sắc của bản thân thì mãi mãi sẽ dừng lại ở nhóm tầm thường.
Như Đại công thần nhà Thanh Tăng Quốc Phiên đã nói về cuộc sống: “Tuổi trẻ không nên chờ đợi sự thuận lợi, trung niên không nên phí phạm thời gian, đến già cũng không nên sợ hãi khó khăn.” Cuộc đời giống như một cái chai, và ước mơ chính là bầu trời vô hạn phía trên, con người không thể vượt qua phần cổ chai hẹp hòi mà tự mình giam giữ mình bên trong.
“Tôi không dám coi thường kết quả, bởi vì tôi lo sẽ phản bội những nỗ lực mà tôi đã bỏ ra.”
Chương 4: Con người sẽ gặp những người tương tự.
“Những người không dám thử thách, không chịu khó, lại thích chỉ trích thế giới xung quanh.”
Theo Bạn Học Hoài Tả, người ta có thái độ như vậy vì họ hiểu lầm về ý nghĩa của sự thoải mái. Sự thoải mái thực sự không phải là tự do tùy ý, mà là biết cân nhắc để tránh rơi vào trạng thái lơ đãng và lười biếng hơn nữa.
“Sự thoải mái thực sự là kết quả của việc hiểu biết sau những trải nghiệm đầy gian nan.”
Tác giả cũng nhấn mạnh rằng càng cô đơn thì càng cần phải cẩn trọng với tình yêu. Nhiều người vẫn thường tự hỏi tại sao mặc dù họ xuất sắc nhưng lại phải gặp phải những người không đáng? Bạn Học Hoài Tả đưa ra hai câu trả lời: hoặc họ tự cho mình là xuất sắc, hoặc vì cô đơn mà lựa chọn nhầm người đối tác.
Tuy nhiên, tình yêu chỉ là một phần của cuộc sống, việc kiên trì và phát triển bản thân quan trọng hơn việc tìm kiếm tình yêu lý tưởng. Thay vì mơ mộng xa xôi, hãy dành thời gian để học cách kiểm soát cuộc sống của mình và học hỏi từ những điều có ích nhất.
Nhớ rằng, con người gặp nhau theo tâm hồn; tâm hồn thu hút tâm hồn tương đồng.
Chương 5: Đừng vội vàng kiếm đáp án khi đã trên 20 tuổi.
Tác giả nhận thức được sự vội vã của mình không thể sửa đổi ngay lập tức. Mong muốn biết kết quả ngay lập tức là phổ biến. Sự chờ đợi kéo dài làm rối tung tinh thần.
Một người bạn gửi lời nhắn: “Chỉ cần làm tốt công việc, không cần quan tâm đến kết quả.” Tác giả hiểu rằng chỉ cần làm việc tốt nhất có thể, kết quả tốt sẽ đến tự nhiên.
“Ít suy nghĩ hơn, làm nhiều hơn, mọi thứ sẽ trở nên ý nghĩa tự nhiên hơn.”
Đừng vội vàng kết luận về cuộc sống khi mới bước qua tuổi 20. Cơ hội luôn đợi phía trước. Hãy tìm kiếm và khám phá để phủ nhận bản thân và trưởng thành hơn. Cuộc sống của mỗi người đều khác nhau, không ai có quyền định đoạt bạn ngoài trừ chính bạn.
“Không ai có thể thay thế bạn trong cuộc sống của bạn. Đừng bắt chước người khác, hãy dựa vào bản thân để đạt được điều bạn mong muốn.”
Chương 6: Mạnh mẽ và quyết liệt, không cần phải giải thích.
“Làm việc mà bạn thực sự đam mê, chỉ có như vậy mới có thể thành công.”
Nhận thức được sau nhiều thất bại, việc chỉ nói chẳng mang lại thành công. Đừng để suy nghĩ hoặc lời nói kiểm soát bạn, hãy hành động và lấy kinh nghiệm từ đó.
“May mắn là tôi vẫn giữ được sự đam mê của mình, vẫn kiên trì và cố gắng không ngừng.”
Tác giả nhấn mạnh về sự quan trọng của đam mê và sự kiên trì trong việc thực hiện ước mơ. Sự may mắn không nằm ở việc có được sự giúp đỡ, mà nằm ở việc duy trì đam mê và kiên trì trong hành động.

Hãy là thuyền trưởng của cuộc đời mình (cảm nhận sau khi đọc)
Kết thúc sáu phần trong cuốn sách cũng là kết thúc cho những lời chia sẻ chân thành từ Bạn Học Hoài Tả về hành trình trưởng thành và rèn luyện. Tác giả không chỉ đơn giản là kể lại hay chia sẻ những kinh nghiệm đã học được, mà còn dũng cảm thừa nhận những sai lầm trong quá khứ để từ đó thay đổi bản thân trở nên tích cực hơn.
Ở tuổi đôi mươi, ai cũng từng mơ ước về cuộc sống lý tưởng của mình, và tác giả không phải là ngoại lệ. Bạn Học Hoài Tả đã say mê với văn chương và hào hứng với việc sắp xếp những dòng chữ. Tất nhiên, không có con đường nào dẫn đến ước mơ mà không có gian truân.
Rào cản đầu tiên mà Bạn Học Hoài Tả phải đối mặt chính là gia đình. Trong thời đại công nghệ ngày càng phát triển, ước mơ về văn chương của tác giả đã trở nên lạc hậu trong mắt người thân. Không chỉ riêng tác giả, nhiều phụ huynh khi biết con mình theo đuổi ước mơ viết văn cũng không khỏi lo lắng. Tất cả những lo lắng ấy bắt nguồn từ tình yêu thương dành cho con cái. Họ muốn con mình sống một cuộc đời khá giả, thành công, trong khi sự ổn định về thu nhập và tương lai mà nghề viết mang lại hầu như không chắc chắn.
Người thanh niên 20 tuổi không có gì ngoài sự kiên nhẫn, nỗ lực để chứng minh cho gia đình rằng viết không chỉ là công việc mà còn là niềm đam mê mãnh liệt. Bạn Học Hoài Tả kiên trì theo đuổi ước mơ của mình, dần dần mọi trở ngại phía trước đã trở nên vô hình.
Thực ra, đôi khi lời khuyên từ người thân có thể làm vỡ mộng của chúng ta, khiến ước mơ tan vỡ, không thể hàn gắn lại. Đợi đến khi trưởng thành, ta mới nhận ra không phải lời khuyên nào cũng đến từ lòng chân thành. Nếu trước đây không để ý đến những lời phê bình từ mọi người, có lẽ bây giờ ta sẽ không hối hận và tiếc nuối về những giấc mơ vụn vỡ.
Cuộc đời của mỗi người giống như một chuyến xe buýt, cần phải tự lái và mọi người khác chỉ là hành khách, đồng hành trên một phần của cuộc hành trình trước khi rời xe tại một điểm nhưng không bao giờ được can thiệp vào hành trình của tài xế. Đừng phí hoài tương lai chỉ vì những lời nói của người ngoài cuộc (quan điểm, triết lý, giá trị) khác biệt với chính mình. Mỗi người đều có cách nhìn và suy nghĩ riêng, không nên dễ dàng đưa ra lời khuyên hoặc điều hướng người khác trên con đường mà ta đã chọn.
Khái niệm về tự do thường được mỗi người giải thích theo cách riêng của họ, như việc ngủ dậy muộn, chơi game mà không bị quản lí bởi người lớn,... Nhưng Bạn Học Hoài Tả nhấn mạnh rằng, tự do ở tuổi trẻ là có quyền theo đuổi ước mơ và lựa chọn cuộc sống mà mình mong muốn.
Khái niệm về tự do thường được mỗi người giải thích theo cách riêng của họ, như việc ngủ dậy muộn, chơi game mà không bị quản lí bởi người lớn,... Nhưng Bạn Học Hoài Tả nhấn mạnh rằng, tự do ở tuổi trẻ là có quyền theo đuổi ước mơ và lựa chọn cuộc sống mà mình mong muốn.
Tác giả không phải là người duy nhất trong những năm đại học dành thời gian chăm chỉ đọc sách, trải nghiệm cuộc sống qua phim ảnh, năng nổ tham gia các câu lạc bộ, tự kiếm tiền để học thêm kỹ năng mình yêu thích và khám phá nhiều nơi. Có lẽ người khác sẽ cảm thấy cuộc sống như vậy mệt mỏi khi nhìn từ bên ngoài, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu được cảm xúc sâu kín bên trong.
Không ai ngờ rằng, lối sống có kỷ luật thường mang lại tự do thực sự cho tương lai của chúng ta. Tác giả đã kiên trì mỗi ngày, phẩm chất quan trọng nhất không phải là thông thái nhẹ nhàng, cũng không phải là sự điềm đạm tỉ mỉ, mà chính là sự kiên trì. Những người trẻ trao dồi phẩm chất này, sẽ bất ngờ với lợi ích mà nó mang lại trong tương lai.
MC nổi tiếng Hà Cảnh đã từng nói: “Ý nghĩa của ước mơ không chỉ là mục tiêu chúng ta phải đạt được, mà còn là một lời nhắc nhở rằng, chúng ta có thể nỗ lực, có thể trở thành phiên bản tốt hơn của bản thân.” Bạn Học Hoài Tả coi ước mơ như ánh sáng mặt trời nhỏ bé ló dạng trong lòng, chỉ cần nhìn quanh, ta có thể thấy ánh sáng khắp nơi. Sức mạnh của tuổi trẻ là động lực để tác giả theo đuổi ước mơ, không cần biết tương lai sẽ ra sao, trong lòng người viết luôn tỏa sáng ngọn lửa mãnh liệt.
Tác giả không tin rằng việc phô trương sự gian khổ trong quá trình làm việc sẽ thu hút sự chú ý đối với bản thân khi mà thành tích không tốt. Người khác thường không dành thời gian để quan tâm đến nỗi đau trong quá trình làm việc, mà chỉ xem xét thành quả để đánh giá năng lực của một người. Lý do là gì? Bởi vì họ đều đang bận rộn tiến lên trên con đường của họ, nơi họ chỉ nhìn thấy những người mạnh mẽ phía trước.
Quy luật “gió thổi gặp mây” là điều không thể tránh khỏi trong cuộc giao tiếp giữa con người với con người. Những người tầm thường thường chỉ gặp gỡ những người tầm thường khác nếu không có may mắn, trong khi những người xuất sắc thì thường giao thiệp với những người có tầm vóc tương xứng.
Hiện nay, một phần lớn thanh niên thường biểu hiện biếng nhác, chán chường, chỉ biết nói xàm xào mà không có tư duy. Họ cũng thường tự biết mình đang ở trong tình trạng đó, sống trong thế giới lười biếng nhưng lại than trách cuộc sống không công bằng.
Một minh chứng khác là các trường học ngày nay đang thực hiện giáo dục tích cực hơn là ép buộc học sinh tuân thủ các quy tắc nghiêm ngặt trên sách vở. Có thể hiểu tương tự như một cảnh trong bộ phim Tây Du Ký, khi Tôn Ngộ Không bảo sư phụ ngồi trong một vòng tròn bảo vệ, nếu rời khỏi sẽ gặp nguy hiểm. Vòng tròn ấy là kỷ luật tự nguyện, không phải là những nguyên tắc cấm trói con người, mà là sợi dây an toàn giúp bảo vệ bản thân khỏi những điều ác.