'Dường như khó tin khi một người tin rằng chỉ cần yêu thương hết mình thì sẽ nhận được sự đền đáp xứng đáng. Thật buồn cười...'
Trong một thế giới văn học dần trở nên nhạt nhẽo với các chủ đề như tình yêu lứa đôi, gia đình,... một cây bút đã nổi lên với văn phong giản dị nhưng sâu sắc, đó là tác giả Nguyễn Ngọc Tư.
Chúng ta thường gọi cô ấy là cô Tư, một cái tên thân thuộc và đầy ý nghĩa.
1. Đánh giá về tác giả Nguyễn Ngọc Tư và tác phẩm Cánh đồng vô tận
[Tóm tắt & Đánh giá sách] “Cánh đồng vô tận”: Những phần đời trôi nổi trong cô đơn
Sinh ra dưới ánh nắng rọi rợi của vùng đất Nam Bộ, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã từng bước hình thành phong cách viết giản dị, mộc mạc của nông thôn.
Mặc dù có phần trầm lặng giống như những tác phẩm khác, nhưng Cánh đồng bất tận vẫn nổi bật với những câu chuyện đời thường cảm động và chân thực.
2. 14 câu chuyện ngắn - 14 mảnh đời đầy xúc động
Nguyễn Ngọc Tư mở đầu bằng tiếng gọi của một người cha đau đáu tìm kiếm đứa con mất tích, tiếng gọi ấy chứa đựng nỗi đau thương sâu sắc.
Cô dẫn dắt độc giả đến những nơi xa lạ, nơi nỗi cô đơn và hiu quạnh đang trỗi dậy trong từng hơi thở.
Câu chuyện về mối tình của anh Hết và chị Hoài mang lại cho độc giả một cảm xúc sâu lắng và đầy ý nghĩa về tình yêu và sự tiếc nuối.
Ngoài truyện ngắn “Cánh đồng bất tận”, trong tập truyện này, “Cái nhìn đau đớn” là một câu chuyện mà tôi rất ấn tượng và ghi nhớ lâu dài.
Trong một chuyến trở về quê hương Kinh Mười Hai, ông đã gặp một cô gái đang khóc bên bờ đầm cỏ. Tấm lòng của ông lão có lẽ đã rung động và thương cảm khi nhìn thấy cảnh buồn của cô.
Những câu chuyện ngắn tiếp tục mê đắm độc giả, mỗi câu chuyện mang đậm nét riêng, khắc họa nét đẹp và nỗi đau trong từng nhân vật.
Với văn phong Nam bộ và lối viết nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, Nguyễn Ngọc Tư tái hiện khung cảnh đời sống nông thôn một cách chân thực nhất.
3. Truyện ngắn Cánh đồng bất tận
Trong những tập truyện buồn và luyến tiếc, truyện ngắn Cánh đồng bất tận nổi bật như một bản nhạc với nhiều giai điệu khác nhau.
Đó không chỉ là câu chuyện về một người đàn ông nhớ mãi về người vợ đã rời đi, mà còn là về hai đứa trẻ phải đối mặt với nỗi trống trải và đau thương trong cuộc sống, và về một người phụ nữ với số phận khó khăn đang tìm kiếm sự an nương trong tuyệt vọng.
“Môi chị sưng phù ra, màu xanh rờn. Và tay, chân và dưới áo của tôi đã rách tả tơi, lộ ra những mảng thịt bầm dập. Cả đầu cô cũng đầy máu.”
Hình ảnh một người phụ nữ yếu đuối, đầy vết thương đau đớn đã làm rung động lòng nhân ái của hai chị em Điền và thay đổi cuộc sống của họ.
Khi nhìn thấy người cha lần đầu tiên, người phụ nữ đã phải nói “Cha của hai con đẹp trai quá.” Điều này khiến cho hai chị em tự hỏi liệu có phải vì cha mình mà người phụ nữ ở lại với họ.
Mặc dù vậy, độc giả không thể trách móc bất kỳ nhân vật nào trong câu chuyện này, vì họ hiểu rằng môi trường và hoàn cảnh đã đưa họ vào những tình huống khó khăn của cuộc sống.
Đối với tôi, tất cả các nhân vật trong câu chuyện này đều đáng được đồng cảm và yêu thương, nhưng tôi cảm thấy đặc biệt gần gũi với hai chị em Điền nhất.
“Sống nơi vùng quê, chúng tôi ép lòng mình không được yêu thương, không được gìn giữ tình cảm với ai, để tránh đau buồn, để lòng không đớn đau khi dọn lều, rời sào sang cánh đồng khác, dòng kinh khác.”
Cũng vì cuộc sống buồn bã, thiếu vắng hơi ấm của cha mẹ, hai chị em đã phải vật lộn để lớn lên trong môi trường khắc nghiệt, thôi miên bản thân bằng cách chịu đựng đau đớn và cô đơn. Nguyễn Ngọc Tư đã vẽ nên hình ảnh nội tâm, tính cách và hành trình trưởng thành của Điền, từ khi cậu nhỏ đã phải chứng kiến nỗi đau của mẹ khi chịu sự phản bội, tới khi cậu phải chiến đấu với bản năng tự nhiên của mình trong môi trường khắc nghiệt.
Cả hai đứa trẻ đều là những con tim, những tâm hồn chưa hoàn thiện đã phải đối mặt với nhiều thử thách do cha mẹ, những người lớn gây ra. Nhưng cuối cùng, Nguyễn Ngọc Tư đã mở ra một khía cạnh hoàn toàn khác về kết thúc của câu chuyện.
4. Vẻ đẹp của vùng Nam Bộ và các kết mở
Mặc dù nội dung không mới mẻ, nhưng điều luôn hấp dẫn người đọc là cách Nguyễn Ngọc Tư sử dụng ngôn từ tài tình. Khắp tác phẩm, ta thấy sự phong phú của ngôn ngữ Nam Bộ như 'ráng chút nghen', 'thể à', 'hổng biết'...
Nếu bạn để ý, tất cả các câu chuyện đều kết thúc mở. Số phận của nhân vật đều là một bí ẩn, để lại cho người đọc một cảm giác ấn tượng, không nguôi.
5. Kết thúc
Những trang sách cuối cùng của Cánh đồng bất tận vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi cũng như của nhiều người đọc khác là cảm giác trống rỗng, ám ảnh bởi những câu chuyện buồn dài dằng. Mỗi lần tôi nhớ lại hình ảnh của một nhân vật nào đó, một hình bóng lẻ loi bên dòng sông cô quạnh, lòng tôi lại tràn đầy nỗi tiếc nuối. Tôi đau lòng khi nhìn thấy những mảnh đời đầy thăng trầm trong một thế giới đầy bất công, những số phận bé nhỏ bị lãng quên, chôn vùi dưới cát bụi xã hội.
Mặc dù vậy, Cánh đồng bất tận không chỉ là một tác phẩm tiết lộ sự thật đắng cay của xã hội mà còn là bài học quý báu về tình người, tình yêu cuộc sống và ước vọng được yêu thương, quan tâm. Tác phẩm đã dạy cho tôi rằng trong cuộc sống, sự khoan dung và lòng tha thứ là con đường duy nhất dẫn đến sự giải thoát.
Tóm tắt bởi: Phương Anh - MyBook