“Ba Nhẫn cho các Tiên Chúa sống dưới bầu trời xanh,
Bảy cho các Chúa Người Lùn dưới lâu đài đá vững chãi,
Chín cho Con Người Phàm Trần chờ đợi số phận đã được quyết định,
Một cho Chúa Tể Hắc Ám trị vọng lên ngai đen
Ở Vùng Đất Đen Mordor, nơi Bóng Đêm cư ngụ.
Một Chiếc Nhẫn Chúa thống trị mọi thứ, một Chiếc Nhẫn Chúa khám phá tất cả,
Một Chiếc Nhẫn Chúa tụ hợp tất cả, trong bóng tối trói buộc mọi thứ
Ở Vùng Đất Đen Mordor, nơi Bóng Đêm cư trú.
Mở đầu câu chuyện bằng những vần thơ bí ẩn, mang đầy bản chất rùng rợn và nguy hiểm như sự chật vật sắp tới. Bộ truyện nổi tiếng này đã thu hút sự chú ý của độc giả từ những năm 50 cho đến nay. Lần đầu tiên xuất hiện vào năm 1955, nó đã tạo ra nhiều làn sóng trong cộng đồng và thu hút sự quan tâm rất lớn. Ban đầu, bộ truyện “Chúa Tể Những Chiếc Nhẫn” đã xây dựng một thế giới hỗn loạn với sự sáng tạo của tác giả trong giai đoạn tiền cơ khí, và suốt câu chuyện tập trung vào chiếc Nhẫn - con người - sự kiểm soát, đã khiến giới văn học phải ngạc nhiên vì những ý tưởng độc đáo và gây tranh cãi của Tolkien về việc sáng tác và xây dựng thế giới. Mất một thời gian dài, người đọc mới bắt đầu khám phá ra thế giới kỳ diệu trong “Chúa Tể Những Chiếc Nhẫn”, mê hoặc và đầy ngạc nhiên với các nhân vật được tạo ra từ tư duy thần thoại của người Châu Âu thời đó. Truyện đã được coi như là một thánh kinh của các tác giả trẻ và người yêu thích văn học. Đến nay, sự hứng thú trong lòng độc giả vẫn chưa dứt vì nó là một trong những cuốn sách đặt ra những bản mộng của con người giữa một thế giới đầy mâu thuẫn. Hình ảnh những ngọn núi cao và bóng tối mô tả tâm trí của con người trong câu chuyện mang lại nỗi sợ hãi kinh hoàng từ chủ nhân của chiếc Nhẫn, làm chủ thế giới bóng tối cùng với những sinh vật linh thiêng khác và các vị thần Valar. Thế giới này do Đấng Tạo Hóa tạo ra và người đã sinh ra hai vị thần mạnh mẽ nhất, một trong số đó được ưu ái hơn cả và đã tạo ra một thế giới hỗn loạn, chứa đựng trong đó thù hận và tức giận. Đó là người có sức mạnh và quyền lực để tạo ra các dãy núi, con sông và hàng triệu sinh linh được hồi sinh sau một giấc ngủ dài. Vì thế giới quá hỗn loạn, nên đã xuất hiện 13 vị thần Valar và người Hobbit, một dân tộc nhỏ bé, đã đứng lên và chiến đấu liên tục để giành lại vùng đất cho mọi người. Bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm các vị thần mạnh mẽ và tiêu diệt những yêu quái ủng hộ phe bóng tối là những nhân vật nhỏ bé đáng yêu được gọi là người Hobbit.
Một số điểm về tác giả Tolkien: Ông là một nhà văn tài năng và là một nhà ngôn ngữ học Anh với sự hiểu biết sâu rộng về ngôn ngữ cổ điển. Tolkien đã xây dựng một thế giới với những đoạn văn tưởng chừng như mơ hồ, mang hơi thở của tự nhiên và thông qua tài năng của mình, ông đã biến thế giới ấy thành những tác phẩm văn học nổi tiếng ngày nay. Tác phẩm của Tolkien kích thích trí tưởng tượng và tập trung vào giác quan của con người, tận hưởng những giai điệu ngọt ngào thông qua những hình ảnh trừu tượng và nghệ thuật kết hợp với những hình ảnh ám ảnh. Kỹ thuật sử dụng ngôn ngữ mạnh mẽ và đặc sắc mang đậm dấu ấn cổ tích huyền bí đã làm nổi bật tính cách và con người của Tolkien. Người đã thổi vào đó những giai điệu cảm xúc của ngôn ngữ rất khó lý giải thông qua những cái tên độc đáo cho các địa danh và nhân vật trong câu chuyện. Sự hấp dẫn giữa các cuộc trò chuyện giữa người và thần, hoặc những hình ảnh ẩn dụ về thế giới tối tăm u ám, những hang động, dãy núi vô tận và cánh đồng trải dài với bầy yêu quái đang chờ đợi để khám phá, đều tạo ra bức tranh bí ẩn về thế giới tự nhiên kỳ diệu và ám ảnh của con người, với những điều không thể lý giải trong tự nhiên. Không gian và thời gian được tạo ra một cách tinh tế thông qua việc miêu tả các sự kiện lịch sử và quá trình hình thành của thế giới tinh thần nơi ham muốn của con người bị lãng quên.
“Điều diễn ra ở đây là người kể chuyện đã trở thành một “vị thần tạo hoá”. Người ấy đã tạo ra một Thế Giới Thứ Hai mà ta có thể bước vào. Khi ta bước vào thế giới ấy, tất cả những gì người ta kể đều là ‘thật’: vì tất cả đều tuân theo luật lệ nội tại của thế giới ấy. Do đó, ta tin vào những điều đó, khi ta còn ở trong đó
Tâm hồn là tầng cao nhất để chỉ sự thống nhất của một dân tộc, một tộc người, hoặc các nhóm kiểm soát thế giới hoặc quyền lực tập thể thông qua ý chí kiên định. Tinh thần này được đặt biệt giá trị trong tác phẩm. Mỗi nhân vật được miêu tả với những đặc điểm riêng biệt liên kết với ngoại hình và trang phục. Thể hiện qua từng chi tiết dễ dàng nhận thấy như với Tộc Tiên có ngoại hình cao lớn, tinh thần băng giá và sức mạnh kỳ diệu từ bên trong ngôn ngữ thể hiện sự thanh lịch mang tính biểu tượng cao.
“Hobbit là một giống người không phô trương tuy cổ xưa, xưa kia đông đảo hơn nhiều so với ngày nay; vì họ yêu hoà bình và yên bình, yêu thích đất đai mà họ có thể canh tác tốt: một miền quê trật tự ở đâu cũng là chốn lý tưởng của họ. Họ trước cũng không và bây giờ cũng không hiểu hoặc giả vờ không thích bất kỳ thiết bị máy móc phức tạp nào hơn cái ống bễ lò rèn, cái cối xay nước hay khung cửi, mặc dù họ rất khéo léo sử dụng chúng. Thậm chí từ xa xưa họ vẫn dè dặt trước “Người To Lớn” ,tức chúng ta theo như họ gọi, và bây giờ thì họ ghét bỏ mà lảng tránh chúng ta, làm cho việc tìm thấy họ trở nên khó khăn. Họ nghe rất thính và nhìn rất sâu, và mặc dù hình dạng của họ có phần đồng nhất, họ không bao giờ vội vàng và không chắc chắn, nhưng lại rất thông minh và khéo léo khi di chuyển. Họ ngay từ đầu đã có tài biến mất một cách yên lặng, mỗi khi có người lớn nào mà họ không muốn gặp đi qua; và tài năng này đã được họ phát triển cho đến khi con người nghĩ rằng đó là ma thuật. Tuy nhiên, thực tế là người Hobbit chưa bao giờ nghiên cứu ma thuật, bất kể loại nào, và họ khó bị phát hiện chỉ là nhờ vào kỹ năng chuyên môn do di truyền, luyện tập, và cả tình cảm gắn bó với đất đai, khiến cho những chủng tộc lớn hơn phải bó tay.
Vì họ là một dân tộc nhỏ bé, nhỏ hơn cả Người Lùn: không cồng kềnh và mạnh mẽ như họ, có nghĩa là dù không thực sự thấp hơn bao nhiêu. Chiều cao của họ biến đổi trong khoảng từ hai đến bốn đơn vị đo lường của chúng ta.
Tương tự như những dòng dân tộc khác như Người Cây, Người Lùn, Người Khổng Lồ, Tộc Tiên và Người Hobbit đều xuất hiện ở Trung Địa trong Kỷ Đệ Tam. Trước hết, chúng ta biết được rằng kể từ khi thế giới hình thành đã trải qua 3 thời kỳ: Kỷ Đệ Nhất - Kỷ Đệ Nhị - Kỷ Đệ Tam. Và từ đó đã tạo ra những vùng đất khác nhau ở Trung Địa, là nơi mà các loài vật sống từ khi họ thức giấc vào Kỷ Đệ Nhất. Đặc điểm địa lý của Trung Địa cho thấy nhiều khu vực núi đồi nguy hiểm, thiên nhiên phát triển mạnh mẽ nhờ sự phủ kín của cây cối và rừng già, tạo điều kiện cho các loài vật sống và phát triển mạnh mẽ. Tiếp theo, như các dân tộc này đã trải qua một thời gian dài và hình thành nên nền văn hóa xã hội thô sơ mà chúng ta gọi là Quận. Cộng đồng của những dân tộc này sống rải rác ở các Quận nằm giữa các dãy núi, nơi có thể trốn tránh và dễ di chuyển về phía Bắc, nơi có khu vực sống của Tộc Tiên và các vị thần Valar. Đó là thời kỳ tiền công nghệ, con người chủ yếu sử dụng ma thuật và bùa chú để tạo ra những vòng bảo vệ bản thân và xã hội khỏi Orc và các thế lực bóng tối luôn rình rập gây nguy hiểm cho Trung Địa. Người Hobbit có các giác quan phát triển mạnh nhờ sống ở những nơi ẩm ướt và gần gũi với các loài động vật nhỏ khác. Họ rất sợ nhưng vì cấu tạo nhỏ bé, họ có một bộ não thông minh và một cơ thể linh hoạt, khiến cho họ nhanh nhạy, trong khi Người Khổng Lồ không thích điều đó.
Điều này tạo ra nhiều khó khăn trong cuộc sống, vì với Hobbit, họ là những người thân thiện và gắn bó theo kiểu truyền thống và rất yêu thiên nhiên, thích thú với những món ăn ngon, rượu bia và âm nhạc vui nhộn. Họ thích tham gia các bữa tiệc kéo dài đôi khi có cả các loài người lùn hoặc động vật như bò, ngựa, chó, chim được họ chào đón như những người bạn. Cuộc sống ở Trung Địa không dễ dàng với họ, vì những loài lớn hơn thường có nhiều thức ăn hơn, những loài nhỏ thì đôi khi phải đối mặt với nguy hiểm và thời tiết khắc nghiệt, trong khi thực vật dường như không thiện chút nào với họ. Họ sống trong các hang động, hốc cây, và thường xuyên phải đối mặt với quỷ dữ và các loài động vật lớn hơn. Tuy nhiên, điều này đã diễn ra khá lâu cho đến một ngày, một trong số những Hobbit phát hiện ra một chiếc nhẫn đặc biệt mà người họ hàng đã để lại.
Quỷ khổng lồ bồi hồi trên một tảng đá ngồi lặng lẽ,
Liếm sạch, nắn gẫy xương thừa một cách trần trụi;
Đã cắn gặm suốt nhiều năm qua đến mức hoàn toàn trần trụi;
Bởi thịt ở đây quá hiếm gặp;
Khô cằn ! Khô cục !
Sống đơn côi trong hang động như một phần của cái mốc;
Và thịt ở đây quá hiếm gặp;
Tom đi chập chạp trong đôi ủng to đùng,
Báo với Quỷ: mày liếm gì suốt ngày ??
Ngó như ống kính của bác Tim ta đấy,
Phải nằm im dưới mộ thôi.
Ôi đời ơi! Trời ơi!
Nhiều năm trôi qua bác Tim đi xa xôi
Ta nghĩ đã ngủ yên dưới mộ rồi”
Quỷ đáp lại,” Ta lấy mất cái đấy nhóc ơi!
Mà xương quý để đó làm gì phí thế?
Bác nhà ngươi đã khuất bỏ đi rồi
Ta mới đào lên cái khúc cẳng này !
Ôi thằng này! Thế này !
Thấy gã Quỷ nghèo cũng có lý”
Tom gắt gao : Là Quỷ đói này mày,
Chẳng xin phép đã tự tiện nói toét
Xương cẳng của họ nội ta vặn mép,
Khôn ngoan đưa ra khúc xương đền đây!
Thật đấy ! Bé đây !
Dẫu có khuất phục, xương ấy vẫn là của ta
Khôn ngoan đưa khúc xương đền đây!”
“Đôi bàn tay khéo léo “Quỷ mưu kế,
“Ta sẽ ăn sạch hết xương của ngươi.
Sự tươi ngon từ họng vẫn là nguyên tố quan trọng!
Hãy thử đưa răng nhấm vào nhà của mày.
Ôi Người ơi! Ôi Mày ơi!
Ta đã chán ngấy nhai xương da thừa;
Hãy thử vui vẻ xơi nhà ngươi.”
Nhưng không ngờ bữa tối đã đến sát mồm rồi,
Quỷ lượn lờ tay đâu có thấy;
Chưa kịp nghĩ, Tom đã lẻn sau lưng
Ném đá vào mông để dạy sau chừa.
Chớ chừa ! Đau lắm chừa !
Tom chắc chắn sẽ động vào mông một cái
Đó sẽ là bài học dạy sau chừa.
Nhưng lòng cứng đầu từ lâu đã ngồi đó
Xương thịt quỷ, nếu đá, con cũng thua về độ cứng
Như đang leo dốc trên triền núi cao,
Trên bàn kia chẳng phản ứng gì cả.
Cái này ! Cái gì vậy !
Quỷ vỗ tay, thấy Tom đau thét lên,
Cảm nhận được đau ở ngón chân.
Đau chân, Tom đi về mệt mỏi quay trở lại,
Chân đánh mất ủng từ bây giờ ngây ngất;
Bỏ mặc, Quỷ vẫn ngồi kìa nắm đầu
Gặm gục xương đã tróc vỏ xương chủ.
Vỏ Xương ! Chủ Xương !
Bàn tọa Quỷ vẫn nguyên vẹn như xưa,
Cùng gục xương đã tróc vỏ xương chủ !
“Chú ý điều cảnh báo này cho tất cả chúng ta đấy!” Merry vui mỉm.
“May là anh dùng gậy , không phải tay, anh Sải Chân Dài .”
Tone của câu chuyện kể về một con Quỷ thèm ăn thịt tươi, uống máu sống , và nuốt cả xương không còn một phần nào. Điều này là điều đáng chú ý trong quá trình khám phá tác phẩm, sự tinh tế của giai điệu có thể được cảm nhận thông qua ngôn ngữ tác giả truyền đạt, một cảm xúc lấp lánh chảy trong máu của Quỷ dữ. Cảm giác hấp dẫn từng miếng thịt sống tươi cũng giống như việc lật từng trang sách, hấp dẫn và lôi cuốn. Cách làm sống lại một tác phẩm là một quá trình thú vị, như việc nấu chín những ý tưởng. Ngôn ngữ văn học cũng trải qua quá trình chuyển hoá để trở thành sự lãng mạn tinh tế trong tâm trí người đọc. Nếu bạn đã quan tâm đến các tác phẩm như “Harry Potter”, “Truyện cổ Grim”, bạn sẽ không cảm thấy xa lạ với những cảm xúc về văn thơ bí ẩn, man rợ, kích thích trí tưởng tượng của bạn và mời gọi bạn khám phá bản chất của con người và tự nhiên. Các nhân vật đã từng sống sót trong những cuộc phiêu lưu, giỏi che giấu và đắm chìm trong hư không qua văn thơ, làn khói từ những món ăn ngon và biểu cảm rõ ràng, man rợ như muốn nổ tung trí óc của bạn và tiếp tục khám phá. Một điều bí ẩn về tác giả khi ông đề cập đến chữ cổ Rune và hàng trăm chi tiết liên quan đến lịch sử và địa lý của Kỷ Đệ Tam, mở ra một thế giới thứ hai trong tâm trí và song song với thế giới thực. Trò chơi lịch sử, những trận chiến, và cuộc đấu tranh với thiên nhiên xoay quanh chiếc nhẫn. Điều này làm hình ảnh của tác giả Tolkien trở nên sâu sắc và gắn bó với thế giới thực. Giữa những cảnh sống sót và nội tâm của nhân vật Frodo, bạn có thể nhận ra một hình ảnh quen thuộc và một con người dám chấp nhận thách thức đến với thế giới siêu thực.”
Tóm tắt bởi: Souries - MyBook
Hình ảnh: Souries