''Có thể chúng ta không được sinh ra để trở thành ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể tỏa sáng như những đom đóm''
Hôm nay mình sẽ giới thiệu cuốn sách Đừng cuối đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi của tác giả Lư Tư Hạo, cuốn sách sẽ giúp bạn khám phá thêm về những đau khổ và thách thức trong cuộc sống. Từng từng câu chuyện sẽ làm cho bạn nhận ra rằng cuộc sống có đủ màu sắc, nhưng mỗi màu sắc đều chứa đựng những cảm xúc và trải nghiệm đặc biệt. Cuốn sách sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về bản thân và khám phá con đường mà bạn muốn theo đuổi.
Nếu bạn đang tự hỏi về bản thân và tương lai của mình, hay về những người bạn thuở nhỏ, liệu rằng sau bao nhiêu năm không gặp, liệu rằng họ có còn nhớ về những kỷ niệm và cuộc trò chuyện của chúng ta không? Trong thế giới rộng lớn này, liệu bạn có cảm thấy nhỏ bé? Cuốn sách này sẽ giúp bạn tìm thấy câu trả lời cho những thắc mắc của mình qua từng câu chuyện ngắn.
GIỚI THIỆU VỀ TÁC GIẢ
Lư Tư Hạo sinh năm 1991 tại thành phố Trương Gia Cảng, tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Ông là một tác giả và diễn giả nổi tiếng với những cuốn sách truyền cảm hứng cho thanh niên. Lư Tư Hạo được biết đến là nam tác giả tài năng nhất Trung Quốc và đã ghi danh vào lịch sử văn học Trung Quốc với những tác phẩm đầy cảm xúc.
Anh tốt nghiệp Đại học Quốc gia Australia và hoàn thành bằng nghiên cứu sinh tại Đại học Tài chính Melbourne. Năm 2011, anh xuất bản tác phẩm đầu tiên “Nghĩ quá nhiều”. Cuối năm 2015, anh là một trong top 10 tác giả 9x đương đại nổi tiếng. Năm 2017, anh được vinh danh trong top 3 Bảng xếp hạng các tác giả 9x nổi tiếng nhất.
Một số tác phẩm tiêu biểu của anh gồm có 'Đợi đi...vết thương nào rồi cũng lành', 'Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ', 'Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi'...
Sách của Lư Tư Hạo mang lại cho chúng ta những cảm xúc thăng trầm của cuộc sống, những ước mơ hoài bão của bản thân cùng sự nhiệt huyết của năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp, đầy mộng mơ. Có những tình huống dở khóc dở cười, có những lúc buồn đau tuyệt vọng, hoặc có những câu chuyện vui vẻ, mang chiều hướng tích cực.
Về tác phẩm 'Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi', đó sẽ mang đến cho độc giả cái nhìn mới về cuộc sống, những kinh nghiệm về cuộc sống, vui buồn xen kẽ nhau thật hay biết bao.
ĐÔI NÉT VỀ TÁC PHẨM
Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi là cuốn sách đầu tiên mà mình đọc của Lư Tư Hạo, thật không ngờ rằng cuốn sách không chỉ hay mà còn có giọng văn rất hùng hồn, truyền đạt được đầy đủ những điều cần diễn tả trong một mẩu chuyện thực tế. Sách được chia thành 4 phần, trong từng phần có những đoạn văn cùng nhiều câu chuyện nhỏ khác nhau, chia sẻ những tình huống đời thường của tác giả cùng bạn bè thời cắp sách đến trường.
Mỗi bước đi trên hành trình trưởng thành đều là một thách thức lớn đối với chính bản thân. Những lúc gặp khó khăn là cơ hội học hỏi quý báu, những sai lầm nhỏ nếu chúng ta biết sửa chữa sẽ được tha thứ và coi như là những bài học quý giá giúp chúng ta trưởng thành hơn. Những trở ngại mà chúng ta đối mặt đều là động lực để chúng ta tiến bộ mỗi ngày, không nên nản chí trước khó khăn, không nên tự hủy hoại bản thân chỉ vì thất bại, bởi những điều đó không phải là lỗi của bạn, mà là do hoàn cảnh. Khi chúng ta đổ lỗi cho bản thân, chính lúc đó mới là lúc chúng ta thật sự sai.
Trong cuộc sống, không ai muốn mình trở thành người yếu đuối lẻ loi, phụ thuộc quá nhiều vào sự bảo bọc của gia đình. Dù việc phụ thuộc vào gia đình không phải là sai, nhưng nếu chỉ sống trong sự an toàn đó mà không chịu đối mặt với thách thức, liệu chúng ta có thể gọi đó là trưởng thành không? Đến một thời điểm nào đó, chúng ta phải rời xa mái ấm gia đình để đối mặt với thế giới bên ngoài, và khi đó, chúng ta mới nhận ra rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm như chúng ta tưởng. Có những thứ xa hoa, sang trọng không làm dịu đi những nỗi đau trong lòng, và những áp lực vô hình khiến chúng ta phải trốn tránh, nhưng trong những lúc đó, tình thương gia đình mới thực sự là mạnh mẽ nhất. Thế nhưng, điều đó không có gì là sai cả. Chúng ta phải học cách chấp nhận và giảm bớt sự kiêu ngạo để có thể tiến xa hơn trên con đường mình đã chọn, và từ đó trưởng thành hơn mỗi ngày.
''Người ta nói, hãy giảm bớt nỗi đau.''
Người ta nói, cuộc sống vẫn đang chờ bạn.
Chúng ta gật đầu rồi lại quay lại công việc của mình.
Đến khi buổi tối vắng lặng, chúng ta bỗng nhớ về những kỷ niệm ấm áp bên gia đình đã qua.
Hãy không bỏ lỡ những điều tốt đẹp và nhiệt huyết của tuổi trẻ.
Dù có những người chỉ ở lại trong một đoạn đường nhỏ của cuộc đời, nhưng nhờ có họ, chúng ta có những kỷ niệm thanh xuân đẹp đẽ nhất. Quan trọng nhất là tìm ra những người bạn đồng điệu với mình, để cùng nhau tạo ra những kỷ niệm đẹp trong tuổi thanh xuân, và sẵn lòng chia sẻ những điều tuyệt vời nhất mà chỉ có ở tuổi 20.
''Sự thất vọng tích tụ trong lòng người.
Khi thất vọng biến thành tuyệt vọng, đó là lúc ta nên buông tay.
Trong tuổi trẻ, chúng ta thường mơ mộng và đầy nhiệt huyết. Nhưng khi yêu thương ở tuổi trẻ, đôi khi chúng ta quá cuồng nhiệt và không thể hiểu được nhau. Khi nhìn lại, ta mới nhận ra những lựa chọn và quyết định của mình.
Mỗi người đều có ước mơ và hoài bão trong tuổi trẻ. Hãy dũng cảm mơ mộng và nỗ lực để thực hiện chúng, vì chỉ có điều đó mới là động lực để tiến lên phía trước.
''Tại sao con người cần tiến về phía trước?
Bởi vì cho đến phút cuối cùng, chúng ta không biết được số phận của mình ra sao, và không biết liệu tương lai có đẹp hay không. Nhưng nếu chúng ta không tiến lên, thì sẽ không bao giờ đạt được điều gì mới mẻ.
Tôi biết bạn đã từng nhiệt huyết, từng hy sinh cho một mục tiêu nào đó. Nhưng dần dần, bạn quên mất, trở nên lười biếng, và sự nhiệt huyết đó dường như đã tan biến.
Hãy không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào trong cuộc đời, vì mỗi khoảnh khắc đều mang lại hạnh phúc và niềm vui.
Khi trưởng thành, ta mới thấy rõ được mặt sáng tối của xã hội, và nhận ra rằng công bằng thường không tồn tại. Nhưng trong thất vọng, chúng ta vẫn có thể tìm thấy hy vọng.
Cuộc sống tồn tại như thế, với sự kết hợp giữa hy vọng và thất vọng, tốt và xấu. Mỗi điều tốt đẹp đều đi kèm với một điều xấu, và cho đi không đồng nghĩa với nhận lại. Cuộc sống không công bằng, nhưng đó chính là bản chất của nó.
Nhìn thấy hy vọng từ trong thất vọng là điều quan trọng. Lạc quan không phải là không nhìn thấy sự khó khăn của cuộc sống, mà là vì đã thấy nó mà vẫn biết trân trọng cuộc sống.
Dù bạn có thích làm gì và cảm thấy thoải mái, đừng sợ người khác chỉ trích. Cuộc sống là của bạn, hãy sống thật với chính mình.
Người khác nhìn thấy cuộc sống thoải mái của bạn, nhưng họ không biết bạn đã làm việc đến tận 3 giờ sáng mới ngủ, rồi lại phải thức dậy sớm hôm sau.
Trong tuổi niên thiếu, chúng ta thường cảm thấy tàn nhẫn một cách vô tình vì chưa hiểu được trách nhiệm và cảm xúc của người khác.
Không ai hiểu bạn như chính bạn, vậy nên đừng để ý đến những lời chỉ trích không xác đáng. Hãy sống theo cách của bạn và tìm người đồng điệu với bạn.
Đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài và chỉ trích vô lý là hành vi không tôn trọng. Hãy trưởng thành và không để những điều tiêu cực ảnh hưởng đến cuộc sống và mục tiêu của bạn.
Chia ly và mất mát là phần của cuộc sống, nhưng quan trọng là học cách đối diện và tìm lại bình thản.
Cuối cùng, ta nhận ra rằng trong cuộc sống thường tồn tại một thứ gọi là sự trễ trễ.
Sự trễ trễ khiến chúng ta không còn cơ hội trò chuyện với những người thân yêu nữa.
Trong cuộc đời này, đau khổ của sự chia ly thường còn đau đớn hơn cả sự mất mát.
Hy vọng rằng dù giận dỗi hay chia ly, những trái tim không còn đồng nhịp vẫn tìm thấy bình an. Hãy trân trọng mỗi khoảnh khắc bên nhau và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ nhất.
Đời ngắn ngủi, hãy dành thời gian cho gia đình và bạn bè. Đừng để công việc làm bạn quên mất những người thân yêu. Hãy lo lắng và trân trọng họ trong khi còn có thể.
Đừng cố trở thành người mà người khác muốn, hãy trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
''Thứ mình thích không cần sự đồng tình từ người khác, và chuyện buồn không nhất thiết phải chia sẻ với ai khác. Tự mình xử lý cảm xúc, dù khó khăn nhưng tôi không chống lại chúng nữa.
Trời tối thì tối, trời mưa thì mưa, cảm xúc tồn tại tự nhiên và không cần phải chống lại. Mất ngủ thì mất ngủ, tỉnh táo thì tỉnh táo, quan trọng là không được quên những gì cần làm. Hãy để mọi thứ diễn ra tự nhiên vì chúng ta đủ sức mạnh để đối mặt với mọi tình huống.
Sự thay đổi làm bạn bè ít đi không phải là điều lạ lẫm, mỗi người một cuộc sống, khó có thể hiểu họ như hiểu chính bản thân. Dù vậy, hãy kiên nhẫn và tiếp tục bước đi trên con đường của bạn. Dù có cô đơn, bạn vẫn có mục tiêu và niềm tin. Bởi những trải nghiệm này, chúng ta trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn.
Chúng ta phải vứt bỏ một phần của bản thân để tiến về phía trước. Nhưng cũng chính vì điều này, chúng ta dễ mất đi những điều quan trọng. Trưởng thành không đồng nghĩa với việc trở nên lạnh lùng, và nhiệt huyết không phải là giả dối. Hãy giữ lại phần ngây ngô, phần cảm xúc và những kỷ niệm của bạn.
Dù bạn thay đổi không còn đơn giản như trước, hãy giữ lại phần ngây ngô. Dù không còn khóc nữa, hãy ghi nhớ những khoảnh khắc đáng nhớ. Dù biết cách kiểm soát khi uống rượu, hãy vẫn tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ bên bạn bè.
''Tôi không muốn trở thành người mà người khác muốn, tôi chỉ muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Có hai thứ thời gian không thể lấy lại, một là khả năng sống tự lập với bản thân, và cái còn lại là người đi cùng với ta trên con đường đời.
LỜI KẾT
Với lối viết nhẹ nhàng, sâu sắc, Lư Tư hạo đã chỉ đường cho độc giả - những người trẻ đang bước đi trên con đường gập ghềnh. Đừng Cúi Đầu Mà Khóc, Hãy Ngẩng Đầu Mà Đi đã truyền tải thông điệp về sự kiên định, tự lập, và mạnh mẽ trên hành trình tương lai. Dù gặp khó khăn, nhưng tin tưởng vào bản thân sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi thách thức. Hãy sống trọn vẹn và rực rỡ trong tuổi trẻ của chúng ta.
“Nếu bạn chỉ hài lòng với cuộc sống bình thường, bạn sẽ chỉ trải qua những trải nghiệm bình thường và không bao giờ trưởng thành. Đừng cúi đầu và khóc, hãy dũng cảm bước tiếp với đầu ngẩng cao!”Tóm tắt: Thu Thúy - MyBook
Hình ảnh được cung cấp bởi Hoàng Phương