Một câu tôi từng nghe: “Tuổi thơ là kho báu, nơi chứa đựng cả hạnh phúc lẫn đau thương”. Những câu chuyện về tuổi thơ luôn làm nhiều người rơi nước mắt, gợi lên trong ta những cảm xúc sâu sắc. Và câu chuyện của Zeze trong cuốn sách Cây Cam Ngọt của tôi chính là một minh chứng sống động cho điều đó. Hãy cùng khám phá thế giới đầy màu sắc của tuổi thơ qua con mắt nhỏ bé này.
Tác giả
Jose Mauro de Vasconcelos là một nhà văn nổi tiếng người Brazil. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo ở ngoại ô Rio de Janeiro, cuộc đời ông đầy gian nan. Nhưng với trí tưởng tượng mạnh mẽ và lòng đam mê văn chương, ông đã vượt qua mọi khó khăn để trở thành một tác giả được ngưỡng mộ.
Mauro không có một cuộc sống giàu sang, nhưng lại được phú cho một trí não sắc bén và tài năng văn chương. Ông bắt đầu sáng tác từ khi còn trẻ. Cuốn sách Cây Cam Ngọt của ông đã ghi dấu ấn không chỉ tại Brazil mà còn trên toàn thế giới, với hàng triệu bản in và hàng nghìn tấm vé điện ảnh được bán ra.
Tác phẩm
Cây cam ngọt của tôi được ra đời vào năm 1968, vẽ nên cuộc sống, hành trình và những kỷ niệm tuổi thơ của José Mauro de Vasconcelos. Bằng lối viết đơn giản, đặc sắc, cách tạo hình nhân vật gần gũi, độc đáo, Cây cam ngọt của tôi đã trở thành một phần của giáo dục ở Brazil. Cuốn tiểu thuyết này đã hai lần được chuyển thể thành phim truyền hình tại Brazil vào năm 1970 và 2013.
Tác phẩm kể về Zeze, một cậu bé tinh nghịch, thông minh và đáng yêu, mơ ước trở thành nhà thơ với chiếc nơ bướm cổ điển. Zeze sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo đông con.
Vì hoàn cảnh gia đình nghèo khó, bố mẹ Zeze phải lao động kiếm sống, mẹ phải làm việc vất vả tại nhà máy để nuôi cả gia đình, còn bố thì thất nghiệp. Zeze trải qua những cảm giác của người lớn từ khi còn nhỏ, với những trận đòn roi từ người thân trong gia đình. Tuy nhiên, những thử thách không làm Zeze trở nên sợ hãi, ngược lại, cậu bé luôn lạc quan, yêu đời, và sáng tạo ra những trò nghịch ngợm khiến nhiều người phải nổi giận. Do đó, nhiều người hiểu lầm rằng Zeze là một đứa trẻ hư hỏng, nhưng chỉ có mẹ của Zeze, chị Gloria, thực sự yêu thương và chăm sóc cậu.
Zeze còn là một cậu bé có trí tưởng tượng phong phú, thích khám phá, và nghĩ rằng khu vườn nhỏ trong nhà là rừng rậm Amazon hay thậm chí là châu Phi. Ham muốn khám phá và trí tưởng tượng không giới hạn đã dẫn Zeze đến những cuộc phiêu lưu tưởng chừng không thể. Cậu bé có một người bạn thân là Pinkie - Cây cam ở phía sau khu vườn nhà cậu. Zeze và Pinkie thường trò chuyện, tâm sự với nhau, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Với Zeze, Pinkie không chỉ là một cây cam biết nói mà còn là người bạn biết mọi điều trên thế gian. Zeze đã chia sẻ với Pinkie những suy nghĩ, những trải nghiệm trong cuộc sống, bao gồm cả những đau khổ từ những trận đòn roi mà cậu phải chịu đựng. Zeze cũng là một cậu bé thông minh, nhanh nhẹn, đã biết đọc mặt chữ và học tiểu học từ khi mới 5 tuổi. Anh luôn lạc quan, yêu đời, và có những ý tưởng độc đáo, thú vị.
Những trận đòn roi trở thành điều thường lệ với Zeze. Cậu bé từng mơ ước một ngày sẽ tìm được nơi nào đó xa xôi, nơi không có đau khổ mà chỉ có tình yêu thương. Thậm chí, Zeze từng nghĩ đến việc trừng phạt những người làm tổn thương mình, không bằng súng đạn mà bằng trái tim, vì cậu biết rằng, khi không còn yêu thương ai nữa, họ sẽ chết vì không có được tình yêu.
Có lẽ cuộc đời của cậu bé đã chuyển sang một trang mới khi gặp được một người đàn ông Bồ Đào Nha tên là Manuel Valadares, được Zeze gọi là ông Bồ. Nếu như những trận đòn roi từ gia đình là bóng tối của cuộc đời cậu, thì sự xuất hiện của ông Bồ là một điểm sáng, cứu rỗi tâm hồn đầy tổn thương của cậu. Ông Bồ không chỉ là người bạn lắng nghe những câu chuyện của Zeze mà còn truyền đạt hơi ấm tình cha mà cậu luôn mong ước. Nhưng một tai nạn đã cướp đi ông Bồ, con tàu Mangaratiba đã khiến Zeze mất đi người mà cậu yêu thương nhất. Đó có lẽ là nỗi đau không thể quên trong cuộc đời Zeze, khiến cậu rơi vào tuyệt vọng, nhưng ông Bồ đã để lại Zeze trong một thế giới đầy đau khổ để đến với một thế giới khác. Ai sẽ tiếp tục chia sẻ những câu chuyện dang dở với Zeze, lắng nghe và an ủi cậu bé này? Không chỉ ông Bồ, Pinkie cũng rời xa Zeze - những người cậu yêu thương. Cuối cùng, Zeze đã trở thành một người đàn ông 48 tuổi nhưng vẫn mãi nhớ về ông Bồ. Cậu nhớ những bài học, sự quan tâm của ông - người cậu gọi là cha. Đến cuối cùng, cậu vẫn phải đối diện với một sự thật:
“Tại sao họ lại làm những đứa trẻ biết nhiều chuyện như vậy khi họ còn bé? Ông Bồ thân yêu của tôi, sự thật là họ đã làm tôi biết quá nhiều quá sớm”.
Cảm nhận cá nhân
Nhấn mạnh lại những trang kinh nghiệm trong cuộc đời, nỗi đau của Zeze vẫn còn sâu trong tôi. Qua câu chuyện của cậu bé, tôi học được nhiều bài học, triết lý về cuộc sống:
Bạo lực gia đình - nỗi đau cháy bỏng của trẻ em
Aisha Mirza từng nói: “Đó không phải là những vết thương vật lý gây ra đau đớn. Đó là những vết thương trong tâm hồn và những vết sẹo trong tâm trí.”. Đúng vậy, những vết thương tinh thần của trẻ em bị bạo hành bởi người thân quen gây ra đau đớn và tổn thương sâu sắc, để lại những vết sẹo không thể chữa lành. Zeze là minh chứng rõ ràng nhất cho điều này. Cậu đã thổ lộ: “Sự thật là, tôi không thể chiến thắng nỗi đau trong lòng. Nỗi đau của một đứa trẻ bị đánh đập tàn bạo mà không biết lý do tại sao”. Cuộc sống khắc nghiệt, gia đình nghèo khổ của Zeze không chỉ là câu chuyện cá nhân mà còn là biểu tượng của hàng triệu trẻ em đang phải đối mặt với tình huống tương tự. Tác giả đã phê phán vấn nạn bạo lực gia đình không chỉ trong thời điểm đó mà còn ở mọi thời kỳ. Đây không chỉ là hành vi tàn ác mà còn là tội ác không thể tha thứ, cần bị xã hội lên án và trừng phạt nghiêm ngặt. Bởi vì những đứa trẻ vô tội như Zeze xứng đáng sống trong một thế giới tốt đẹp và giàu lòng nhân ái hơn.
Ý nghĩa của sự lạc quan, yêu đời trước những bất hạnh của cuộc đời.
Ý nghĩa của sự lạc quan và yêu đời được thể hiện rõ trong hành trình của Zeze. Dù gặp khó khăn và đau thương, tinh thần lạc quan và lòng yêu thương giúp Zeze vượt qua mọi gian nan. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn khi ta biết lạc quan, trân trọng những điều nhỏ bé và yêu thương những người xung quanh. Dù có sóng gió thế nào, chỉ cần ta luôn lạc quan, yêu đời thì mọi khó khăn sẽ qua đi. Những người lạc quan yêu đời luôn nhìn cuộc sống với sắc màu tươi đẹp nhất và luôn sống tích cực, biết ơn mỗi buổi sớm mai mới.
Ý nghĩa của sự cảm thông và tình yêu thương trong đời
Bài học từ Cây Cam Ngọt Của Tôi không chỉ về sự lạc quan và yêu đời mà còn về sự cảm thông và tình yêu thương. Cuộc sống của Zeze đầy thử thách nhưng cũng là dịp để những tâm hồn nhân ái và ấm áp bộc lộ. Sự cảm thông từ người khác giúp Zeze chữa lành vết thương tâm hồn. Mỗi hành động nhỏ từ những người xung quanh Zeze đã phần nào chữa lành tâm hồn cậu, giúp cảm thấy không đơn độc.
Ngoài ra, tác phẩm còn mang bài học về tình yêu thương. Mặc dù Zeze gặp nhiều khó khăn nhưng tình thương vẫn luôn hiện diện. Mẹ và chị Gloria là người yêu thương và chở che Zeze, tạo nên một ốc đảo tình thương giữa biển đau khổ. Ông Bồ - Manuel Valadares - mặc dù không phải người thân ruột nhưng tình cảm và quan tâm đã thay đổi cuộc đời cậu. Tình yêu thương không chỉ trong gia đình mà còn từ thế giới bên ngoài. Sự cảm thông và tình yêu thương là động lực giúp vượt qua mọi thử thách.
Những đau khổ là một phần của trưởng thành
Một lần nữa khi nhìn về cuộc sống của Zeze, ta thấy rằng những đau khổ không chỉ là những cú sốc mà cuộc đời đã đặt ra cho cậu, mà đó còn là những bài học đắt giá trên hành trình trưởng thành của cậu bé. Mỗi đòn roi, mỗi vết thương, nỗi đau mất đi người cậu yêu nhất cuộc đời đều giúp cậu bé trở nên mạnh mẽ, kiên cường. Những thử thách mà cậu phải đối mặt giúp cậu nhận ra sức mạnh bên trong mình, khám phá những khả năng, những hạt mầm của tình người trong cuộc đời. Đó là quá trình thay đổi từ cậu bé Zeze đầy bất hạnh thành người đàn ông trưởng thành, đầy trách nhiệm và lòng nhân ái.
Nếu không có những đau khổ ấy, có lẽ Zeze không biết đến sự ấm áp của tình thương, không hiểu rõ giá trị của một cái nụ cười, và càng không thể cảm nhận được tình yêu thương bao la rộng lớn của chị Gloria và ông Bồ. Đau khổ đã làm cho Zeze nhìn nhận cuộc sống từ nhiều góc độ, giúp cậu có cái nhìn sâu sắc về tình người và cậu hiểu hơn về ý nghĩa thực sự của tình thương. Nói cách khác, những đau khổ không chỉ là bài kiểm tra khả năng chịu đựng của Zeze mà còn là những viên gạch xây dựng tạo nên tâm hồn mạnh mẽ của cậu. Có thể nói, sự trưởng thành của Zeze không chỉ là một cuộc hành trình qua thời gian mà còn là một quá trình học hỏi, chấp nhận và trở nên mạnh mẽ từ những góc khuất của cuộc sống. Đồng thời, những đau khổ này giúp Zeze học được cách cảm thông và đồng cảm với những người xung quanh, vì cậu biết rõ sự giá trị của sự chia sẻ và hiểu rằng đôi khi, chính những người trải qua những đau khổ tương tự mới có thể hiểu và cảm nhận đúng cảm xúc của mình. Nhìn nhận toàn diện, những đau khổ trên hành trình trưởng thành của Zeze không chỉ là nỗi đau, mà còn là những cơ hội, những bài học quý giá mà cuộc sống mang lại, làm cho cuộc sống trở nên sâu sắc và đầy ý nghĩa.
Lời kết
Cuốn sách Cây Cam Ngọt Của Tôi của Jose Mauro de Vasconcelos không chỉ là một tác phẩm văn học đầy tâm huyết mà còn là một bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu thương và những nỗ lực vượt qua nỗi đau. Tác giả đã chạm vào tâm hồn của độc giả qua câu chuyện bi thương về cậu bé Zeze, người đã trải qua những cảm xúc đau thương và tìm thấy ánh sáng trong những thời kỳ tăm tối nhất của cuộc đời. Lời kết của cuốn sách không chỉ là sự kết thúc của một câu chuyện, mà còn là lời nhắc nhở về tình thương, sự đồng cảm và ý nghĩa của việc giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Câu chuyện của Zeze không chỉ là của riêng một mình cậu mà còn là của rất nhiều trẻ em trên thế giới và nó là một lời kêu gọi để chúng ta nhìn nhận và chia sẻ yêu thương với những người cần giúp đỡ. Cuốn sách Cây Cam Ngọt Của Tôi không chỉ là một tác phẩm văn học tuyệt vời mà còn là một bài học về cuộc sống và con người mà đây còn là viên ngọc sáng lấp lánh của nền văn học nhân loại. Đọc xong cuốn sách, người đọc không chỉ được trải nghiệm một câu chuyện đầy cảm xúc mà còn được động viên và suy ngẫm về ý nghĩa của sự sống và yêu thương.
Tóm tắt bởi: Lan Anh - MyBook
Hình ảnh: Lan Anh.