“Câu chuyện rất bi thảm. Không ai có thể tưởng tượng được có những người dũng cảm như vậy trên thế giới này. Một người không thể chịu đựng cực hình như vậy. Nhưng khi họ chiến đấu vì lý tưởng, họ chắc chắn giữ vững được tinh thần.”
- ĐẶNG THÙY TRÂM
Ruồi trâu,... Nếu nhắc đến nó, chắc hẳn ai cũng nghĩ đến một loài sinh vật xấu xí, ghê tởm sống trong những nơi tối tăm, bẩn thỉu, lạnh lẽo nhất. Nó luôn là nguyên nhân đầu tiên của các dịch bệnh đã từng xuất hiện trong lịch sử. Nhưng trong thế giới 'cao sang' này, vẫn có những người phải chịu số phận bất hạnh, cố gắng tồn tại như những con “ruồi trâu” ở ngoài kia. Mặc dù họ không giàu có về vật chất, nhưng chúng ta có thể tự tin tuyên bố rằng một số người trong số họ có tinh thần, ý chí cao cả hơn bất kỳ ai khác. Nếu bạn vẫn không tin điều này, có lẽ cuốn sách “Ruồi trâu” của tiểu thuyết gia ETHEL L.VOYNICH (1864-1960) là lựa chọn hoàn hảo để thay đổi nhận thức về thế giới xung quanh.
Cuốn sách “Ruồi trâu” đến với mình một cách bất ngờ, được tặng bởi anh trai. Chính tiêu đề của cuốn sách đã thu hút tôi và nhanh chóng trở thành một trong những cuốn sách yêu thích. Sau khi đọc, tôi có một số nhận xét như sau: Đây là một cuốn tiểu thuyết mang nặng màu sắc chính trị, chiến tranh và tôn giáo. Ban đầu, có thể chúng ta sẽ cảm thấy lo ngại về vấn đề này, vì chúng ta sống trong một cuộc sống không có chiến tranh và không theo bất kỳ tôn giáo nào. Tuy nhiên, đừng lo lắng, không phải ngẫu nhiên mà nó trở thành một trong những cuốn sách kinh điển và có số lượng độc giả đông đảo. Nó sẽ mang lại những khoảnh khắc hồi hộp và cả những bài học sâu sắc, bất kể bạn sống trong thời kỳ không có chiến tranh hay có theo đạo. Hãy cùng khám phá cuốn sách này.
Đầu tiên, chúng ta không thể không nhắc đến ETHEL LILIAN VOYNICH – tác giả của cuốn sách này. Bà sinh ngày 11 tháng 5 năm 1864 ở Cork (Ireland), trong một gia đình không phải là quý tộc hoặc giàu có, nhưng có học vấn rất cao. Nhờ niềm đam mê với việc học, bà đã tốt nghiệp khoa Fortepiano tại Nhạc viện Berlin (Đức). Sau này, nhờ tham quan nhiều thành phố và đất nước tại Tây Âu, bà đã tiếp thu được nhiều kiến thức mới và rộng rãi từ các cuộc cách mạng Anh thế kỷ trước và cách mạng giải phóng dân tộc và tiến bộ. Trải qua vô vàn biến cố của cuộc đời, dần dần bà đã đi theo con đường của một nhà hoạt động chính trị. Do đó, khi đọc cuốn sách “Ruồi trâu” này, chúng ta không chỉ bắt gặp những phẩm chất văn học của tiểu thuyết gia mà còn những màu sắc rất sôi nổi, đặc trưng của các nhà hoạt động chính trị.
Giới Thiệu Nhân Vật
Theo từ điển wikipedia, ruồi trâu có khoảng 4500 loài phân bố khắp thế giới, trong đó có hơn 1000 loài thuộc chi Tabanus. Ruồi trâu có thân hình lớn hơn và nhiều lông hơn so với các loài ruồi khác. Mặc dù tiêu đề của cuốn sách là “Ruồi trâu”, tuy nhiên nó không nói về các con côn trùng đó. Tác giả đặt tên cuốn sách như vậy vì Felice Rivarez, biệt danh Ruồi trâu, là một nhà báo và nhà chính trị nổi tiếng thời điểm đó.
Felice Rivarez, biệt danh Ruồi trâu, khoảng ba mươi tuổi, không rõ sinh quán và gia đình, có thể là Nam Mỹ. Là một nhà báo, anh ta thấp, tóc và râu đen, da sẫm, mắt xanh, trán rộng và vuông, mũi, mồm, cằm… Và có đặc điểm nhận dạng như sau: chân phải khập khiễng, cánh tay trái khoèo, bàn tay trái mất hai ngón, có vết sẹo chém ngang mặt, nói lắp. Thậm chí có chú thích: Tay súng giỏi, cần phải cẩn thận khi bắt.
Thông tin này được in trên tờ truy bắt ruồi trâu. Điều làm nên biệt danh “Ruồi trâu” của Felice Rivarez là khả năng tài năng của ông trong việc thuyết phục người khác. Miệng lưỡi của ông có thể thuyết phục gần như tất cả mọi người và làm cho họ tin tưởng, cảm thông với ông. Và đó là lý do tại sao mọi người cần Ruồi trâu, như một lửa châm thúc cho cuộc cách mạng.
Thành phố này đang chìm đắm trong sự lờ đờ và cần một người hùng, một người có thể thức tỉnh mọi người khỏi sự buông lỏng.
Chính xác, thành phố cần một anh hùng, một người có thể đứng lên để giải phóng mọi áp bức, là tiếng nói chung cho tất cả người dân bị ràng buộc trong xiềng xích nô lệ.
Hãy cùng khám phá bí mật về con người đó nhé.
Bắt đầu với một buổi chiều oi bức của tháng sáu, các cửa sổ mở toang trong căn phòng. Athur, một người trẻ lương thiện, sinh ra trong một gia đình tư sản ở Anh, ngồi trong thư viện của chủng viện thần học Pisa cùng với cha nuôi Montanelli - Giám đốc chủng viện. Athur, mặc dù sống trong gia đình giàu có nhưng đã phải đối mặt với sự mất mát và sự khinh miệt từ gia đình. Tuy nhiên, anh được cha nuôi yêu thương và có bạn bè tốt. Cuộc sống của anh dần thay đổi khi phong trào giải phóng nước Ý nổi lên.
Ngày qua ngày, Athur trải qua sự biến động trong cuộc sống khi phong trào giải phóng nước Ý bùng nổ. Mối quan hệ giữa anh và cha nuôi trở nên căng thẳng hơn và cuối cùng làm vỡ lẽ. Khi bị bắt bởi đế quốc, mọi bí mật của anh lộ ra và anh bị bày tỏ sự phản bội từ gia đình và người thân. Cuộc sống của anh rơi vào tuyệt vọng khi mọi người quay lưng lại và thậm chí cả cha nuôi cũng giấu một bí mật đau lòng.
Cười điên rồ bất thường dừng lại khi Athur nhìn thấy tượng Thánh giá.
Tiếng đổ vỡ làm anh tỉnh lại, nhìn xung quanh và nhận ra mình đang đứng giữa một cảnh tượng hỗn độn, một tay nắm chặt chiếc búa.
...
Vì những sự giả dối và sự nô lệ đó, tôi phải chịu đựng mọi sự nhục nhã, giận dữ và tuyệt vọng. Tôi đã suy nghĩ đến việc kết thúc cuộc đời này bằng cách treo cổ vì một kẻ lừa dối. Nhưng giờ đây, tôi đã học được từ những sai lầm đó. Tôi chỉ cần loại bỏ những gai góc đó và bắt đầu lại từ đầu.
Sự phản bội đã mang lại nhiều đau khổ cho tôi. Tại thời điểm đó, thế giới của tôi tan vỡ, và việc phá hủy tượng là một minh chứng cho việc tôi từ bỏ quá khứ.
Mười ba năm sau
Vào một chiều tháng 7 năm 1846 tại Florence, một cuộc họp chính trị diễn ra, nơi mọi người bày tỏ sự bất mãn đối với cơ quan kiểm duyệt của Tuscany. Lúc đó, mọi người nhận ra chỉ có một người có thể giải quyết vấn đề đó là Rivarez, biệt danh là ruồi trâu. Tuy tác giả không tiết lộ danh tính thật sự của Rivarez, nhưng qua hành động và lời nói, chúng ta có thể đoán được thân thế của ông.
13 năm không phải là khoảng thời gian ngắn. Đó là đủ thời gian để biến một cậu bé thành người trưởng thành và thay đổi một con người.
Nếu chương 1 kết thúc với một cậu trai Athur vứt bỏ mọi thứ và phó mặc cuộc đời, thì chương 2 lại đưa ra một hình ảnh khác của Rivarez, với một phong thái hoàn toàn mới. 13 năm là đủ để thay đổi cả con người và thời đại.
Nước Ý trẻ - cuộc cách mạng và sự giải phóng
Mỗi cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc đều đi kèm với những đau thương không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần. Những anh hùng hi sinh và tang thương sẽ luôn là phần không thể thiếu trong mỗi trận đánh.
Cuốn sách “Ruồi trâu” không chỉ là một tác phẩm về chiến tranh và cách mạng, mà còn là một cái nhìn sâu sắc vào cuộc đời của những anh hùng. Tác phẩm này đem lại cơ hội cho độc giả hiểu sâu hơn về những đau khổ và ý nghĩa của cuộc chiến.
Tình yêu và sự thù hận
Dù là một tác phẩm về chiến tranh và cách mạng, “Ruồi trâu” cũng chứa đựng nhiều câu chuyện đầy xúc động và đau đớn.
Những người tự cho mình là thánh hiền nhưng lại sống trong sự giả dối. Chỉ có con trai của họ là kẻ phải trả giá. Cuốn sách đặt ra câu hỏi: liệu con trai có thể trở lại cuộc sống trước đây?
Khoảng thời gian kéo dài 13 năm đã là quãng thời gian đầy bi thương của Ruồi trâu. Anh đã dày công kìm nén cảm xúc và đau khổ bên trong mình. Sự tái ngộ với Montanelli, người cha đã gây ra nhiều đau khổ nhất, đã làm đứt gãy sợi dây giữ chặt sự bình tĩnh của anh. Lòng anh dường như vỡ oà trong bi kịch, phản ánh rõ ràng những gì anh đã trải qua trong 13 năm. Đó là sự đói khát, tổn thương, và khổ đau, là những gì anh đã chịu đựng và trải qua suốt thời gian đó.
Trong cuộc sống, chúng ta thường phải đối diện với sự lựa chọn giữa đức tin và những giá trị khác. Athur, một ví dụ điển hình, đã từng tin vào Chúa trời, nhưng sau đó lại từ bỏ niềm tin ấy vì anh cảm thấy Chúa trời chỉ là một khái niệm trống rỗng, gây ra nhiều đau khổ cho anh.
Padre, ông Chúa của cha chỉ là một kẻ lừa bịp. Những vết thương của Ngài chỉ là giả vờ, và nỗi đau của Ngài chỉ là trò hề. Con đã phải chịu đựng nhiều đau thương và tra tấn mà cha đã đẩy con vào. Nhưng con vẫn sống sót và trở về để đối đầu với ông Chúa này. Cha phải làm gì với con bây giờ?
Cuộc sống với đức tin không hề sai trái, nhưng việc tôn thờ mù quáng có thể ảnh hưởng đến cuộc sống và mối quan hệ của chúng ta. Đừng để cảm xúc lấn át lí trí, hãy nuôi dưỡng đức tin bằng sự đánh giá lạnh lùng.
Tình yêu và lí tưởng của con người không bao giờ thay đổi dù cho đã trải qua biết bao biến cố và đau thương. Khi gặp lại Gemma, ngọn lửa tình yêu trong lòng Ruồi trâu lại bùng cháy. Anh mong muốn được sẻ chia, trò chuyện và thấu hiểu cô. Nhưng sự hy sinh đó cũng là lúc anh phải xa lìa cõi đời này.
Lá thư cuối cùng của Athur gửi Gemma trước khi qua đời là biểu hiện của sự nuối tiếc và tình cảm sâu lắng. Qua những dòng chữ đó, ta cảm nhận được lòng thương nhớ và hối tiếc không lời của người đàn ông dũng cảm này.
Tôi đã yêu Giê-ma từ khi cô bé còn xấu xí, mặc chiếc áo vải kẻ ca rô và bím tóc nhỏ sau lưng. Tình yêu ấy vẫn mãi trong lòng dù cho thời gian trôi qua. Nhớ lại khi tôi hôn tay Giê-ma và cô ấy cầu xin tôi đừng làm như vậy nữa. Tôi biết hành động đó không đúng nhưng Giê-ma đã tha thứ cho tôi. Bây giờ, tôi lại hôn tờ giấy viết tên Giê-ma, là lần thứ hai tôi hôn cô và cũng là lần thứ hai không được cô đồng ý.
Giê-ma thân yêu, tôi nói lời vĩnh biệt nhé!
Dù thế gian có thay đổi thế nào, cuốn sách này vẫn sẽ sống mãi trong lòng người đọc. Khi nhìn lại, ta thấy bóng dáng một người bước ra pháp trường, nở nụ cười hạnh phúc dưới ánh sáng.
“Vậy tôi
Là một con ruồi hạnh phúc
Nếu tôi sống
Hoặc nếu tôi qua đời.
“Vẫn là mình
Con ruồi hạnh phúc
Sống một cuộc đời đáng sống
Chết không hối tiếc.
Đánh giá chi tiết của: Việt Trung – MyBook
Ảnh: Quỳnh Thanh - MyBook