Bạn sẽ phản ứng như thế nào khi biết đứa con gái yêu của bạn đã mất, xác của cô bé được tìm thấy ở hồ bơi tại trường mà bạn dạy? Điều này chỉ là một tai nạn theo cảnh sát, nhưng bạn phát hiện ra manh mối quan trọng cho thấy đây là một vụ sát hại và hung thủ chính là học sinh của bạn.
Minato Kanae (sinh năm 1973) là một nhà văn tiểu thuyết người Nhật chuyên về tiểu thuyết tâm lý. Dù bắt đầu sự nghiệp muộn (sau tuổi 30), nhưng tác phẩm đầu tay của bà, Thú Tội, đã gặt hái thành công và chứng minh tài năng của bà. Cuốn sách đã trở thành bestseller năm 2009 và được chuyển thể thành phim năm 2010, được đề cử giải Oscar cho phim nước ngoài năm 2011. Cùng với những thành công đó, Minato Kanae còn sáng tác nhiều tác phẩm khác như Chuộc Tội,... Tác phẩm của bà luôn khám phá những khía cạnh tâm lý tăm tối của con người, kết hợp với cách viết sắc sảo và sáng tạo, tạo ra cảm giác căng thẳng và ghê rợn cho người đọc.
Thú Tội là một cuốn sách u ám và ấn tượng, với một cái kết thuyết phục. Tác giả chia câu chuyện thành năm chương, mỗi chương đều đầy bất ngờ và căng thẳng, khiến người đọc không thể đoán trước được.
Chương 1: Kẻ Giảng Đạo
Chương 2: Kẻ Tuẫn Đạo
Chương 3: Kẻ Đầy Nhân Từ
Chương 4: Kẻ Đắm Mình trong Cầu Nguyện
Chương 5: Kẻ Sùng Bái
Chương 6: Kẻ Lan Truyền Đạo Lý
Đây là câu chuyện về giáo viên Moriguchi, một người mẹ đơn thân nuôi con gái 4 tuổi. Một ngày thường như bao ngày khác, xác của con gái cô được tìm thấy ở bể bơi của trường học. Dường như đây chỉ là một vụ tai nạn, nhưng thực tế lại khắc nghiệt hơn khi cô bé bị sát hại và hung thủ lại là một học sinh trong lớp cô. Bắt đầu từ đó, cô bắt đầu một kế hoạch trả thù của riêng mình.
Tóm tắt ngắn gọn từng chương
Chương 3: Kẻ Đầy Nhân Từ
Lúc đọc những dòng chữ đầu tiên, tôi tự hỏi tại sao chương 1 lại mang tựa đề 'Kẻ Giảng Đạo' - về tôn giáo. Câu trả lời lại đến rất đơn giản: có lẽ 'Kẻ Giảng Đạo' ở đây chính là giáo viên chủ nhiệm Moriguchi của lớp 7B, người đã mất con gái và chia sẻ về cuộc đời mình và kẻ đứng sau cái chết của con. Câu chuyện về cuộc đời cô khiến tôi xúc động:
“Cô trở thành giáo viên không vì có một người thầy thay đổi cuộc đời cô. Mà vì gia đình cô rất nghèo. Là con gái, cô nhiều lần bị bố mẹ ngăn cản việc học, nhưng cô vẫn thích học. Cô nộp đơn xin học bổng của Hội Khuyến Học và được chọn. Chắc do nhà cô túng bấn hơn cả cô nghĩ, chứ không phải vì thành tích học tốt. Cô thi vào một trường đại học công lập ở địa phương, học ngành Hóa học cô yêu thích và bắt đầu dạy thêm tại trung tâm.” Dù chỉ là chia sẻ của giáo viên chủ nhiệm, không khí trong lớp dần trở nên u ám khi cô nhắc đến con gái yêu quý của mình. Một bầu không khí căng thẳng lan tỏa trong lớp và cho người đọc cảm giác lo lắng. Cô kể về con gái bé bỏng của mình và sau đó là về pháp luật và hai hung thủ đã giết con gái cô. Mặc dù không nêu tên, mọi học sinh đều biết họ là ai, và bất ngờ hơn, cô đã gặp cả hai học sinh đó để xác nhận suy luận của mình, và cả hai đều đã thú nhận. Một trong số họ đã kể chi tiết mà không có chút ân hận. Mặc dù đau đớn, giáo viên vẫn bình tĩnh: “Dù cô đã biết sự thật, A và B vẫn tiếp tục đi học như bình thường. Cảnh sát không tìm đến trường. Tại sao vậy? Cô hỏi A sau khi cậu ta thú nhận với vẻ mặt sung sướng. Dù sao đây chỉ là một vụ tai nạn. Người ta không coi đó là một vụ giết người kỳ quặc như cô nghĩ. B thở phào sau khi thú nhận, còn mẹ B thì lặng lẽ rời đi sau khi con thú nhận tội lỗi. Cô đã nói với hai mẹ con như thế này. Là một người mẹ, tôi muốn giết cả A và B. Nhưng tôi lại là một giáo viên. Người lớn có trách nhiệm báo cáo sự thật với cảnh sát để chúng phải chịu trách nhiệm, nhưng một giáo viên có trách nhiệm bảo vệ học sinh. Nếu cảnh sát xác định đó là tai nạn, tôi sẽ không làm gì cả. Các em thấy không, đó là một bài phát biểu của một người thầy không? Bố của B, sau khi biết chuyện, gọi cho tôi muốn bồi thường tiền, nhưng tôi từ chối. Nếu có tiền, B sẽ coi như xong. Tôi muốn B sống một cuộc sống đúng đắn mà không quên tội lỗi của mình. Khi nào tội lỗi ấy trở nên nặng nề, khiến B không thể chịu đựng nữa, thì xin bố B hãy dịu dàng và nâng đỡ B. Điều này sẽ tốt cho cả hai.”
Dường như cô đã chọn tha thứ, nhưng sau đó lại là một cách trả thù nhẹ nhàng, nhưng đó chỉ là bước đầu tiên của kế hoạch trả thù của cô.
Chương 2: Kẻ Dấn Thân vào Đạo
Chương này là những dòng văn tự sự của lớp trưởng 7B và cũng là điểm khởi đầu cho những bất ngờ của tác giả. Lớp trưởng viết chi tiết về những điều đã xảy ra trong lớp từ khi cô Moriguchi nghỉ việc.
Chương 3: Kẻ Thể Hiện Nhân Tính
Sự nuông chiều quá mức của người mẹ đã dẫn đến một kết cục bi thương. Sau khi mất con, cô Moriguchi, B đã bị ám ảnh và nghỉ học, kể lại tất cả cho bố mẹ. Người mẹ từ chối sự thật và trách móc cô giáo. Sự xử sự này khiến bà đau đớn. Trong khi B mắc hội chứng và nghỉ học, mẹ B đổ lỗi cho người khác và đưa ra quyết định sai lầm.
Chương 4: Kẻ Theo Đuổi Đạo Lí
Cảm xúc, suy nghĩ của B được thể hiện rõ ở đây. B kể về cái chết của cô Moriguchi và nguyên nhân, mắc các bệnh tâm lý và không đi học. Cậu trách móc và căm ghét A. Sự tha thứ thiếu nghiêm khắc của mẹ dẫn đến kết cục bi thảm cho cả B và mẹ của cậu.
Chương 5: Kẻ Sùng Bái Đạo Lí
A là một thiên tài nhưng đi lạc lối. Cậu đã giết cô Moriguchi và lên kế hoạch tự sát với tất cả học sinh. Hành động này có thể xuất phát từ gia đình của cậu. Mẹ bỏ rơi cậu và ba cậu không quan tâm. Cậu tìm cách được công nhận bởi mẹ.
“Đối với tôi, mẹ luôn là điểm chuẩn. Chưa bao giờ tôi gặp ai vượt qua được mẹ. Đó là lý do khiến tôi không cảm thấy đau buồn nếu họ ra đi. Thật đáng tiếc, thậm chí cả bố tôi cũng không nằm ngoài trường hợp đó. Bố tôi thì hoạt bát, vui vẻ, kiểu như chủ cửa hàng điện tử ở quê vậy, không hơn không kém. Tuy không phải là không quan trọng, nhưng tôi vẫn cảm thấy bố không có giá trị trong cuộc sống của tôi.”
Cậu luôn muốn thu hút sự chú ý của mẹ:
“Một phát minh bị phớt lờ, không ai để ý. Đúng vậy, không biết mẹ sẽ nói gì khi thấy điều này. Chắc chắn chỉ có mẹ mới biết cách khen ngợi tôi. Chỉ cần nghĩ đến điều đó, tôi đã cảm thấy hạnh phúc đến không thể tả.”
Làm thế nào để mẹ biết đến đây nhỉ? Tôi không biết địa chỉ hay số điện thoại của mẹ. Tôi chỉ biết mẹ làm việc tại trường đại học. Vì thế, tôi quyết định xây dựng trang web của riêng mình. Trang web có tên: ‘Phòng thí nghiệm của nhà khoa học thiên tài’. Nếu tôi đăng thông tin phát minh của mình lên đó, có lẽ sẽ thu hút sự chú ý của mẹ. Với hi vọng mong manh đó, tôi đã gửi địa chỉ trang web cùng lời nhắn vào ô góp ý trên trang web của trường đại học.”
Chương 6: Người mang thông điệp
Một cái kết thuyết phục. Tất cả các câu hỏi đều được giải đáp trong chương cuối cùng này. Mọi kế hoạch của cô giáo chủ nhiệm và cả cái kết dành cho học sinh A đều rất thuyết phục. Tuy nhiên, điều thú vị là những lời của Moriguchi dành cho kẻ sát nhân của cô. Một cách trả thù đầy bất ngờ và tàn nhẫn, nhưng lại rất xứng đáng.
Sakuranomiya là một người chồng có tấm lòng rộng lượng.
Sakuranomiya là chồng của cô Moriguchi và cũng là cha của cô bé 4 tuổi đó. Dù không được nhắc đến nhiều trong câu chuyện, nhưng nhân vật này lại mang trong mình nhiều thông điệp ý nghĩa dành cho học trò của mình. Lời tâm sự cuối cùng của cô giáo ở cuối chương đã giải thích tại sao bình sữa không nhiễm HIV, là do chồng tốt bụng của cô đã thay đổi nó. Anh ấy đã tha thứ cho hai đứa trẻ dù chúng đã lấy đi mạng sống của con gái anh. Anh ấy đã tin tưởng vào hai đứa trẻ đó.
“Tôi hối tiếc vì không thể làm cho em hạnh phúc. Vì thế, tôi muốn ít nhất là ngăn cản em trở thành một tên tội phạm. Ngày bế giảng, tôi biết em đã lấy máu của tôi. Tôi biết em đã làm điều đó. Tôi đến trường và phát hiện em đã pha máu vào sữa. Tôi nghĩ đó là một cách trả thù tồi tệ. Sau khi em ra đi, tôi đã thay sữa mới. Có lẽ em sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Nhưng không có lý do gì để đáp trả sự oan trái bằng sự oan trái. Lòng oan trái không giúp gì được. Hơn nữa, tôi tin rằng những đứa trẻ đó có thể thay đổi. Tin tôi đi, chỉ có cách này em mới có thể bắt đầu lại…”
Phải thừa nhận rằng anh là một người có lòng rộng lượng và tốt bụng. Nhưng có lẽ anh đã đánh giá sai, hai đứa trẻ mà anh hy vọng sẽ thay đổi và trở nên có ích lại đi vào con đường sai lầm và có một kết cục thảm khốc và rất xứng đáng. Đôi khi, lòng tốt nếu không đặt đúng chỗ, sẽ mang lại hậu quả không ngờ như vậy.
Vấn đề nuôi dạy con cái
Nuôi dạy con cái không bao giờ là điều dễ dàng với nhiều bậc cha mẹ. Nhưng nếu không biết cách dạy dỗ hoặc quá nhẫn nhịn, thì sẽ giống như tình huống của mẹ của B. Tình yêu vô điều kiện và sự tin tưởng mù quáng vào bản thân làm cho bà phải đối mặt với một kết cục đau lòng, cũng như con trai của bà. Bà từ chối chấp nhận bất kỳ lỗi lầm nào của đứa con, dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa. Thậm chí, tình yêu mù quáng đó còn khiến bà đau lòng hơn khi nghe đứa con tự nhận “Tôi là kẻ giết chết đứa bé ấy”, nhưng bà vẫn không tin, và cuối cùng, bà còn suy nghĩ đến việc tự tử cùng với con. Tất cả các tội ác đều bắt đầu từ việc giáo dục trong gia đình, điều này luôn đúng cho tới ngày nay. Việc quan tâm, nhẫn nại hay nghiêm khắc với con cái có thể là một bài toán khó khăn cho mọi bậc cha mẹ. Nuôi dạy con quá nhẫn nhịn cũng không tốt, nhưng nếu bỏ rơi con thì sao?
Mẹ của A đã bỏ rơi cậu, khiến cho cậu sống trong một môi trường thiếu tình thương, và với sự cô đơn, cậu dần dần nhìn nhận thế giới một cách lệch lạc. Điều này dẫn đến những hành động điên rồ của cậu, kết thúc bằng việc giết người. Cậu làm tất cả những điều đó chỉ để thu hút sự chú ý và công nhận từ mẹ.
Cuốn sách này sẽ đánh thức nhận thức của các bậc phụ huynh và buộc họ phải xem xét lại cách dạy dỗ con cái. Ở tuổi dậy thì, tâm lý của trẻ em rất dễ bị ảnh hưởng và hấp thụ những điều tiêu cực nếu không được hướng dẫn và yêu thương đúng cách. Sẽ có rất nhiều học sinh giống như A và sẽ có rất nhiều vụ án thảm khốc xảy ra nếu cha mẹ không dạy dỗ và yêu thương con đúng cách. Điều này có thể được xem như một lời cảnh tỉnh nghiêm túc từ tác giả Minato dành cho những người đọc cuốn sách này.
Tác giả: Lý Ngọc Xuân - MyBook
Hình ảnh: Lý Ngọc Xuân