Có người từng nói: “Điều tuyệt vời nhất của một tấm ảnh chính là nó không bao giờ thay đổi ngay cả khi những thứ bên trong đó đã thay đổi”. Vì vậy, nhiều người chọn lưu giữ khoảnh khắc bằng hình ảnh, trong khi nhiều người khác chọn viết để ghi lại kỷ niệm về những người đã từng đi qua cuộc đời mình, những người mà chỉ gặp một lần. Trong số họ, tác giả Quan Đông Dã Khách đã chọn trình bày lại những câu chuyện đời thường, đơn giản, nhưng cũng là những câu chuyện chân thực, những ký ức sâu sắc mà ông đã trải qua không phán xét đúng sai hay tốt xấu. 'Tôi có câu chuyện, bạn có rượu không?' là tuyển tập những câu chuyện giản dị, nhưng cũng chứa đựng những lời thật lòng sau những buổi rượu với bạn bè, không quan trọng thực hư của chúng.
“Mong rằng trong những đêm cô đơn tiếp theo, khi chỉ có rượu bên cạnh, cuốn sách này sẽ trở thành món đồ chơi tinh thần của bạn, không quá nhiều, không quá ít, không say, không buồn”.
Thông tin về tác giả
Quan Đông Dã Khách
Quan Đông Dã Khách tự đánh giá mình là một người trẻ yêu độc lập tự do, thường trải qua những thời kỳ u buồn, nghĩ suy nhưng vẫn giữ được niềm tin, sự lạc quan và tươi sáng. Ông đã tìm kiếm cho mình những hành trình riêng, theo đuổi những ý tưởng cá nhân và cam kết hết lòng để đạt được chúng.
Tuổi thanh xuân ai cũng nên trải qua một câu chuyện tình yêu đẹp như vậy!
“Đôi khi bạn gặp ai đó trong vô thức” như cách Nam Dương và Tố Tố tình cờ gặp nhau tại Bắc Kinh huyên náo. Một ngày đông giá, Nam Dương, người làm nghề hát rong, uống rượu trắng để giữ ấm và hát những bài ca. Khi mở mắt, anh bất ngờ gặp cô gái Tố Tố và hát cho cô nghe. Họ trải qua nhiều biến cố, nhưng cuối cùng phải chia tay vì áp lực từ gia đình. Tố Tố không níu kéo mà tiếp tục sống với quyết định của gia đình, trong khi Nam Dương cũng phải từ bỏ và quay về đam mê của mình.
Dù không mong muốn những chuyện không vui xảy ra, nhưng câu chuyện của Nam Dương và Tố Tố để lại nhiều cảm xúc, thể hiện tình yêu đơn giản và chân thành từ hai con người. Qua trải nghiệm này, Nam Dương học được nhiều điều quý giá về cuộc sống và tình yêu cần đầy đủ các khía cạnh để bền vững. Tố Tố, dù đã yêu hết lòng, cũng nhìn về phía trước.
Tìm hiểu về bản thân trước khi tìm hiểu về người khác!
“Chuyện tình cảm không phải là việc quấn rối giống như mua rau, không thể mua về và trả tiền. Nếu hai người không cùng tần suất, họ không thể ở bên nhau lâu dài”.
Như câu chuyện giữa Nghê An Bân và Lưu Hiểu Kiều. Nghê An Bân, một sinh viên khác biệt, không có mối tình đặc biệt như những người khác, nhưng cuộc gặp gỡ với Lưu Hiểu Kiều đã làm thay đổi điều đó. Mặc dù họ có khoảng thời gian ngọt ngào, nhưng sau cùng Hiểu Kiều phải ra đi vì bệnh tật. Thông qua lá thư từ Hiểu Kiều, An Bân hiểu được tình yêu và sự hy sinh.
Thời gian trôi vẫn như điều nhanh chóng, khi đếm từng ngày, ta luôn cảm thấy thời gian trôi qua nhanh chóng. Khi quay đầu lại, ta nhận ra rằng đã có quá nhiều thời gian trôi qua vùn vụt, và cũng đã mất đi quá nhiều người quan trọng trong cuộc đời.
Bốn năm sau khi Hiểu Kiều rời đi, những người bạn của An Bân đã từ các xứ xa về. Họ đã phải trải qua nhiều biến cố, nhưng cuối cùng cũng quay về với gốc rễ của mình. Hội bạn thân vẫn thường xuyên tụ tập, chia sẻ cuộc sống, và mỗi người đều đã có những người yêu mới. Chỉ có An Bân vẫn còn đơn độc. Trải qua một thời gian dài, An Bân cảm thấy mình không còn đủ kiên nhẫn, nhưng không muốn Hiểu Kiều thất vọng. Anh không muốn Hiểu Kiều trở về và nhận ra rằng anh không còn đợi cô ấy nữa...
Đúng vậy, An Bân hiểu rõ: 'Một tình yêu đẹp cần phải chờ đợi, và không thể tạm bợ khi không gặp đúng người.' Tình yêu giống như một đôi giày vừa vặn, luôn mang lại sự thoải mái và hạnh phúc hơn một đôi không vừa chân.
Vốn dĩ nên ở bên nhau!
Câu chuyện của Xuân Dương và Kiều Đình đã làm cho nhiều người phải nghĩ suy rằng họ nên ở bên nhau từ lâu. Xuân Dương đã yêu Kiều Đình mãi mãi, nhưng Kiều Đình lại lựa chọn kết hôn với một người đàn ông giàu có. Dù ban đầu là vì tiền, nhưng sau đó cô ấy đã thực sự yêu người đó. Nhưng rồi người đó trở nên chán ghét và ngoại tình. Vì Kiều Đình, Xuân Dương đã đánh người đó thành người chết thực vật để không làm tổn thương Kiều Đình. Khi Xuân Dương ra tù, cô ấy tìm Kiều Đình và nhận ra rằng cô ấy đã lựa chọn một lối đi khác.
Cuối cùng, Kiều Đình và Xuân Dương nhận ra rằng họ đã tự gây ra những tổn thương cho bản thân và cho nhau bằng cách giữ kín tình cảm của mình. Nếu họ dám chia sẻ và nói rõ những vấn đề, có lẽ mọi chuyện sẽ tốt hơn.
Hãy tin tưởng lẫn nhau!
Trong cuộc sống này, mọi người thường rơi vào lòng tham sân si. Khi một cặp đôi công khai tới, người thực sự chúc mừng cho họ chỉ chiếm tỷ lệ nhỏ, trong khi những người muốn châm chọc, muốn họ tan vỡ lại chiếm số đông hơn. Giống như câu chuyện giữa Thẩm Bác và Trình Tiểu, họ gặp nhau khi đi hát Karaoke. Thẩm Bác đã giúp Trình Tiểu thoát khỏi cuộc sống làm gái. Từ khi quen biết Trình Tiểu, Thẩm Bác luôn mong đợi được về nhà sớm hơn để cảm nhận hương vị gia đình sau nhiều năm. Mặc dù họ đã có duyên, nhưng Thẩm Bác vẫn không hoàn toàn tin tưởng vào Trình Tiểu. Một lần nghe người bạn kể về quá khứ của Trình Tiểu, Thẩm Bác shock và bắt đầu hoài nghi. Từ đó, mối quan hệ của họ chìm vào dòng nước.
“Trên đời này, có rất nhiều cơ hội bị bỏ lỡ, nhưng những gì mà ta thực sự cảm thấy đã để lỡ đều đáng tiếc. Vì vậy, hãy học cách quay đầu lại, biến những lỡ hẹn thành tương phùng.”
Sau khi chia tay, Thẩm Bác mới biết được sự thật về Trình Tiểu, nhưng đã quá muộn vì cô đã gặp tai nạn và không qua khỏi. Nếu họ tin tưởng nhau và ngồi nói chuyện, có lẽ họ đã có một kết thúc hạnh phúc hơn. “Chúng ta buồn không phải vì chúng ta sẽ chia tay, mà vì từng nghĩ rằng chúng ta sẽ không.”
Mọi người nên cố gắng trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình!
“Đôi khi nhận ra chuyện biết mình biết ta rất có ích, biết cái gì của mình, cái gì không thuộc về mình vĩnh viễn.”
Muốn thay đổi một người là điều vô cùng khó hoặc không thể, mà phải tự bản thân họ muốn thay đổi, muốn từ bỏ một thói quen nào đó. Ví dụ, khi quen một người bạn trai có thói quen hút thuốc, nếu người con gái không thích có người yêu hút thuốc nhưng lại quá yêu nên nghĩ rằng từ từ quen nhau rồi anh ta sẽ từ bỏ việc hút thuốc. Quan điểm này thực sự khó thực hiện, như câu chuyện về Lý Ca và bạn trai cũ của cô ấy. Bạn trai cũ của Lý Ca thường hút thuốc, cô khuyên anh ấy cai thuốc nhưng anh ta nói không làm được, vì vậy Lý Ca quyết định hút thuốc cùng để anh ta cai. Tuy nhiên, không ngờ rằng cả hai đã chia tay trước khi Lý Ca cai thuốc. Rốt cuộc, anh ấy vẫn không thay đổi, và Lý Ca lại có thêm một sở thích có hại cho sức khỏe.
“Tình yêu trên thế giới này có quá nhiều chuyện vui, chuyện buồn, nhưng tất cả đều có lý do tồn tại của riêng mình.”
Sau đó, Lý Ca gặp Kiều Vũ và có một mối tình đẹp. Kiều Vũ cảm thấy những ngày đẹp nhất trong cuộc đời mình là do Lý Ca mang lại. Nhưng sau này, họ nhận ra họ thuộc hai thế giới khác nhau. Sau một thời gian yêu đương không suy nghĩ, bạn trai của Lý Ca nhận ra tiền của mình đã không còn lại gì. Lý Ca không bao giờ đòi hỏi gì, và nhận ra khoảng cách giàu nghèo và tâm lý của họ. Rốt cuộc, họ tan vỡ, và Kiều Vũ nhận ra mình không hết yêu Lý Ca. Họ đã bỏ lỡ nhau và cuối cùng cô đã rời đi.
Lời kết
Tác phẩm 'Tôi có câu chuyện, bạn có rượu không?' trình bày những nỗi lòng và cảm xúc cá nhân sau mỗi trải nghiệm, mà tất cả đều dựa trên những tình huống thực tế trong cuộc sống. Tác giả không phán xét ai đúng ai sai, mà để đọc giả tự suy ngẫm và rút ra bài học cho bản thân.
Tác phẩm này giúp độc giả có cái nhìn đa chiều hơn về cuộc sống, và khuyến khích họ đọc với tâm thế tích cực để hoàn thiện bản thân, tránh rơi vào những tình huống không mong muốn.
“Tình yêu giống như việc đợi chuyến xe, nếu chờ mãi không thấy xe mình cần, người ta sẽ phải chọn xe khác hoặc đi bộ về. Không ai ngồi yên chờ đợi ai mãi được.”
Tóm tắt bởi: Hoàn Mỹ - MyBook
Hình ảnh: Bình Minh