“Ngồi im trong gió nghe tiếng đêm rớt
Chợt thấy hoa vàng trên cỏ xanh”
Nguyễn Nhật Ánh
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh một cuốn sách được chuyển thể thành bộ phim cùng tên của tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã cho ta sống lại trong những cảm xúc, suy nghĩ vô ưu vô tư qua các câu chuyện xoay quanh nhân vật Thiều, Tường, Mận,... Giúp ta như được trở về những ngày vô lo, vô nghĩ, sống thật với cảm xúc của mình mà không ngần ngại kia đáng quý biết bao. Nhưng cớ sao quãng thời gian đó ta chỉ ước mình mau chóng lớn thật nhanh để làm “người lớn” với vô vàn những khó khăn mà cuộc sống đặt lên vai.
Giới thiệu về tác giả:
Nguyễn Nhật Ánh, một tác giả nổi tiếng Việt Nam sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại tỉnh Quảng Nam, nổi danh với các tác phẩm văn học mang đậm tinh thần tuổi trẻ. Ông được biết đến là một trong những nhà văn xuất sắc nhất viết cho độc giả trẻ, với hơn 100 tác phẩm đa dạng. Ông cũng đã đoạt nhiều giải thưởng văn học quan trọng. Năm 1995, ông được bầu chọn là tác giả được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc thăm dò ý kiến của bạn đọc do Thành đoàn TP HCM và Báo Tuổi trẻ tổ chức.
Tóm tắt nội dung tác phẩm:
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là câu chuyện về tuổi thơ ngây thơ của những đứa trẻ, với những trò chơi, câu chuyện tinh nghịch. Trong số đó, có Thiều, một cậu bé học lớp 7 có nhiều tài năng, nhưng cũng đầy hiếu kỳ. Một ngày, cậu gặp bé Mận, một cô bé lớn hơn cậu một tuổi, và cảm thấy lòng trộm nhớ. Tường, em trai của Thiều, là một người hòa nhã và hữu ích. Cuộc sống ở ngôi làng nghèo cũng không tránh khỏi những biến cố, nhưng những người dân vẫn cố gắng vượt qua mọi khó khăn.
Cuộc sống trong ngôi làng đầy biến cố:
Chú Đàn, một người chơi đàn acmônica tài năng, thường kể chuyện ma và là người thân thiết với các em nhỏ. Cuối cùng, tình yêu giữa chú và chị Vinh đã chiến thắng mọi khó khăn, và họ được sống bên nhau. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục với những khó khăn và biến cố, nhưng người dân vẫn giữ vững niềm tin vào một tương lai tươi sáng.
Nhận định về câu chuyện:
Thực sự, thời gian quý báu nhất là khi ta không lo lắng về tương lai, sống vui vẻ trong hiện tại và thể hiện cảm xúc chân thật nhất. Câu chuyện Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh không chỉ là một câu chuyện mà còn là một hộp kỷ niệm, chứa đựng những kỷ niệm của tuổi thơ. Những trò chơi đơn giản, những cảm xúc đặc biệt chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc nhưng để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí của chúng ta.
Bạn đã bao giờ ngồi lại và cảm nhận sâu sắc những điều xung quanh chưa? Những điều tưởng chừng như bình thường nhưng lại mang lại sự hỗ trợ lớn lao cho chúng ta, giống như hai bàn tay của mình.
'Bàn tay của mỗi người giống như người bạn đồng hành, luôn chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Khi ta vui mừng, hai bàn tay vỗ vào nhau để tăng thêm niềm vui; khi ta buồn bã, chúng nhẹ nhàng lau khô nước mắt trên gò má. Hai bàn tay này như những chú chim vàng trong truyện cổ tích, chăm sóc mọi người. Để khi đọc cuốn sách này, ta nhận ra rằng cuộc sống thật kỳ diệu và ta luôn được che chở, chăm sóc mà không cần phải nghĩ suy nhiều.
'Thức tỉnh với sự đắng cay khi nhận ra mình đang bị cầm tù bởi lời hứa của chính mình.'
Với sự hiếu kỳ, ta thường muốn nghe những câu chuyện bí mật để thoả mãn sự tò mò. Nhưng đôi khi, những lời hứa lại trở thành sự gò ép, khiến tâm trí ta bị ràng buộc. Có lẽ nếu không có lời hứa, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Không cần lo lắng về việc giữ lời hứa, không phải đau lòng khi không thực hiện được, không cần chờ đợi điều gì đó xảy ra... Nhưng nếu không có lời hứa, ta sẽ thiếu động lực để sống một cuộc sống có ý nghĩa.
Đọc sách giúp nhận ra rằng trái tim sẽ tổn thương nhiều nếu ta không quan tâm đến nó. Nếu ta cứ ép buộc bản thân đi một con đường và coi suy nghĩ của mình là đúng, ta sẽ làm tổn thương trái tim và bản thân mình. Khi trái tim bị tổn thương, mọi thứ xung quanh sẽ trở nên u tối và chúng ta sẽ cảm thấy bất lực và thất vọng.
Tình cảm anh em, giữa con người và động vật, giữa người dân trong làng, giữa người lớn và trẻ em, cho thấy mối liên kết sâu sắc giữa con người. Sự hiểu lầm giữa Thiều và Tường, Mận nhắc nhở chúng ta không nên đoán trước và đánh giá người khác mà không biết sự thật, để tránh những hậu quả đau lòng. Chúng ta cũng cần mở lòng, tha thứ cho những lỗi lầm của người khác và sẵn lòng chấp nhận lỗi của mình.
Tóm tắt bởi: Phương Liên - MyBook
Hình ảnh: Thanh Trúc