Người ta thường nói, trái đất là hình tròn, nên dù đi đến đâu cũng sẽ gặp nhau ở một nơi nào đó. Tuy nhiên, vòng tròn ấy không hề nhỏ, và không phải tình yêu nào cũng đủ mạnh để vượt qua mọi khó khăn để gặp lại nhau.
Tình yêu có thể là điều tuyệt vời nhất, nhưng cũng chứa đựng nhiều đau thương. Khi không có, ta nghĩ nó không quan trọng, nhưng khi có rồi thì muốn giữ mãi không buông. Bởi những ai đã trải qua tình yêu thực sự mới hiểu được giá trị của nó, không có gì có thể thay thế được cảm giác yên bình bên người mình yêu thương. Không có tình yêu, không ai trên thế giới này có thể sống hết. Chỉ là chúng ta vẫn sống, nhưng giống như biển không sóng, trời không mây, thuyền không ra khơi, và trái tim thì trống rỗng đến đau lòng.
'Anh ấy đã không nắm tay tôi'. Cuốn sách đề cập đến nỗi đau của một cô gái không được trải nghiệm tình yêu, giống như việc yêu một người không yêu mình. Tuy nhiên, nội dung của cuốn sách không tập trung hoàn toàn vào chủ đề đó. Nó chỉ dừng lại ở những cảm xúc buồn của tình yêu không hoàn hảo. Ngoài những trải nghiệm đau khổ, cuốn sách cũng chứa đựng nhiều câu chuyện khác, từ những trải nghiệm buồn tới những câu chuyện ngọt ngào và nhẹ nhàng.
1. Giới thiệu tác giả:
Một số tác phẩm nổi tiếng của Hiên bao gồm: Mình đừng quên nhau, Stay with me, Anh ấy đã không nắm tay tôi, …
2.Giới thiệu tác phẩm:
Sách được chia ra là 4 phần khá nhẹ nhàng. Đó là “Anh”, “Yêu”, “Em”, “Khác” với những tản văn sâu sắc, day dứt tới tột cùng hoặc nhẹ nhàng và bình dị. Nếu bạn là kiểu người thường nói buồn mà chẳng có lý do, thì đây chắc hẳn là một cuốn sách phù hợp với bạn vì thực sự mà nói đây là một cuốn sách chứa đựng những câu văn khá nhẹ nhàng, đượm buồn man mác, kiểu đọc xong sẽ lâm vào nỗi buồn nhưng buồn vì nỗi buồn của người khác rồi lại hết buồn thôi. Dám hận dám yêu. Cuốn sách cũng dạy chúng ta, cách yêu trong tình yêu. Hãy để một mối quan hệ trong trạng thái thoải mái nhất có thể. Thoải mái cho chính mình và cả đối phương bới sự gò ép chỉ khiến mọi chuyện trở nên méo mó và bất ổn.
3.Mục lục của tác phẩm
- Biết đâu là phù hợp
- Còn gặp lại nhau không?
- Lãng mạn
- Khi đời có tình yêu
- Yêu cho riêng mình
- Anh đâu có biết
- Muốn được thấu hiểu thì mở lòng trước đi
“Cho những ngày phải lòng một người đã có trong tim một người khác…”
Sự trở lại của Hiên - cô gái của những hoài niệm buồn hoang hoải.
Yêu một người đâu phải lúc nào cũng sẽ nhận được hồi đáp tương xứng. Yêu người không yêu mình người ta gọi là đơn phương. Yêu người không yêu mình nhưng lại yêu một người khác gọi là kẻ đến sau. Nhưng yêu người từng yêu mình nhưng nay người ta lại đem lòng yêu thương người khác thì gọi là gì?
Là khi ấy chúng ta rơi vào tận cùng của những nỗi buồn của tình yêu mà có thê mất nhiều tháng nhiều năm, chúng ta vẫn chưa thể đứng dậy và thoát khỏi những nỗi buồn đau khắc khoải ấy.
Đôi khi tình yêu là một chuyện rất buồn cười. Như thể là lòng mình yêu lắm những chỉ dám đứng từ xa nhìn người quay lưng cất bước và mỉm cười hạnh phúc với một người khác.
Có thể ai đó sẽ nói điều đó là ngu ngốc biết bao nhưng có những tình yêu là vậy. Người ta chỉ lặng lẽ nhìn đối phương bước qua khỏi đời mình, không níu kéo, không oán trách hờn giận. Dù cho có thể trong lòng là hàng ngàn bão tố nhưng vì sự bình lặng cho nơi ấy nên đành lòng buông tay.
Đến với “Anh ấy đã không nắm tay tôi” người đọc sẽ tìm thấy những cảm xúc ngổn ngang, có đớn đau, có hạnh phúc để hòa mình cùng chất văn buồn da diết của Hiên. Để từ những câu thơ dòng chữ ấy nhìn lại những năm tháng thanh xuân.
4.Tóm tắt tác phẩm:
Có những điều ta rất thích nhưng không thể có vì không phù hợp. Quan trọng nhất vẫn là biết chấp nhận. Chúng ta không thể đi giày không vừa chân đến cuối con đường, vì điều đau nhất là chân mình. Để đi xa, thật dài, phải chọn đúng, tin vào một người phù hợp, yêu thương mình, dù họ không như ta mong ước, nhưng vì tình yêu họ có, nên họ đều tuyệt vời.
Không cần quá nồng nhiệt, không cần quá ngọt ngào. Điều đơn giản và nhẹ nhàng mới bền chặt. Tình cảm càng chân thật bấy nhiêu, càng lâu dài bấy nhiêu. Thương tổn không thể điều trị dứt khoát bằng thứ quá mãnh liệt, điều cần nhất là thời gian và kiên nhẫn.
Bạn đã trải qua ngày mình và người yêu chẳng biết vì lý do gì chia tay, rời xa nhau trong đớn đau. Khi hai người cùng ngang bướng, củng cố chấp, mang trong mình cái tối quá lớn, không vứt bỏ lòng tự trọng vẫn có thể buông tay bất cứ lúc nào.
Lúc ban đầu, khi tình yêu mãnh liệt, người ta vì cái này cái khác mà về bên nhau. Sau này, thời gian trôi đi, giận dỗi, cãi vã liên tục, mệt mỏi. Chẳng ai đủ sức quay đầu lại, lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời nhau. Sợ đối phương không cần mình, thua ai ngờ đâu, họ vẫn yêu mình nhiều lắm, đến dạy dỗ, hoang mang.
Đến tuổi cần ấm êm thì phải ấm thôi. Dù còn day dứt cỡ nào, chuyện quá khứ. Không ai ôm mãi đau thương mà đi tiếp cuộc đời dài rộng, trái tim cần được yêu thương. Câu hỏi 'Liệu chúng ta có còn gặp lại nhau không?” không ai biết hồi đáp ra sao, lòng còn thương nhưng gặp nhau có lẽ không giải quyết được gì.
Trước khi yêu, nghĩ bản thân phải trở thành mẫu người được nhiều người ngưỡng mộ, có công danh, sự nghiệp, tiền tài. Hoài bão lớn lao, tuổi trẻ nhiệt huyết, gặp người khiến mình bỏ hết tham vọng.
Lúc đó, lại nghĩ rằng cuộc đời chỉ cần có nhau là đủ. Không cần giàu sang, danh vọng gì hết. Cơm ngày ba bữa, mỗi sáng thức dậy nhìn thấy nhau, mỗi đêm hôn lên trán nhau rồi chúc ngủ ngon là đủ. Giản dị vậy mà cảm thấy hạnh phúc. Khi yêu, không ai biết bản thân sẽ thay đổi thế nào. Người mạnh mẽ trở nên yếu đuối, người yếu đuối càng yếu đuối hơn.
Anh này, nếu đã buông tay thì nhất định phải buông tay chân chính. Đừng lúc nhạt, lúc ngọt khiến người khác suy nghĩ, mệt mỏi. Phụ nữ dù mạnh mẽ đứng trước người yêu vẫn như đứa trẻ. Dễ mềm lòng, cũng rất dễ tổn thương. Anh nói một câu dịu dàng họ nghĩ anh muốn quay lại. Anh hứa một câu ngọt ngào họ nghĩ anh muốn ở bên trọn đời. Anh gieo tia nắng họ nghĩ đó là mùa xuân. Nhẹ nhàng sau khi chia tay không tốt, chỉ khiến họ đau lòng. Buông tay chân chính, không nhìn lại, không nhắn tin, không hỏi thăm, không gọi điện. Ra đi xem như người lạ.
Dù họ đau lòng lắm, nhưng đau một lần thôi. Nước mắt nhiều đến đâu, khóc mãi cũng hết. Có khi sự tàn nhẫn khiến họ phục hồi nhanh hơn.
Nên anh à, anh cứ tàn nhẫn đi. Anh thấy họ ngốc nghếch, trẻ con. Nhưng họ có trái tim non nớt và yêu thương mãnh liệt dành cho anh nên mới như vậy.
Con gái, tốt nhất nên biết tự chăm sóc bản thân, tự làm đẹp ở bất cứ lúc nào, thậm chí khi có người yêu, có chồng.
Vì sao? Vì chẳng ai không thích cái đẹp, cái tốt. Con gái khi yêu có thể bỏ qua những thứ bề ngoài, yêu mù quảng đến mức coi đối phương không ra gì vẫn tôn sùng.
Con trai thường có sự lý trí hơn. Họ luôn khao khát những điều tốt đẹp nhất so với những người khác xung quanh. Đừng tự nghĩ rằng con gái không cần chăm sóc bản thân hoặc cạnh tranh với người khác. Điều quan trọng là khi yêu, phải tỏ ra đáng quý và tự tin, không làm mất đi giá trị của mình.
Yêu nhau không cần phải công khai trước mọi người. Đừng để các quy tắc xã hội làm ảnh hưởng đến tình yêu của bạn. Thay vì quan tâm đến việc khoe tình cảm, hãy tập trung vào những khoảnh khắc đáng trân trọng bên nhau. Yêu thương không cần phải hóa trang thành sự ồn ào.
Cảm xúc đôi khi chỉ cần giữ cho riêng mình. Đừng tự áp đặt quy tắc hoặc bắt người khác hiểu điều gì. Thực lòng và chân thành mới là điều quan trọng nhất trong một mối quan hệ.
Mọi mối quan hệ cần sự thấu hiểu và chia sẻ từ cả hai phía. Đừng giữ những suy nghĩ và mong muốn quá nhiều cho riêng mình mà không chia sẻ cùng đối phương.
Đừng bao giờ giấu những cảm xúc của mình quá sâu. Sự thành thật và mở lòng mới là chìa khóa của một mối quan hệ bền vững.
Hãy hiểu rằng không ai hoàn hảo. Mỗi người đều có những mặt yếu và cần được thấu hiểu. Mối quan hệ lâu dài cần sự nhẫn nhịn và cởi mở từ cả hai phía.
5. Anh ấy không từ chối tôi
“Tôi chỉ là người một mình,
dành hết tâm hồn để yêu một ai đó
nhưng chỉ nhận lại một niềm vui hờn dỗi
người chỉ biết động lòng nhưng không yêu thương”
Khi đọc cuốn sách “Anh ấy không nắm tay tôi” bạn sẽ hiểu được những cảm xúc lẻ loi của một mối tình không hoàn hảo, hoặc là những khoảnh khắc tình yêu giản dị mà bạn luôn ngưỡng mộ. Đó có thể là nỗi đau, cũng có thể là hạnh phúc. Từ những dòng chữ ấy, bạn nhìn lại những năm tháng thanh xuân của mình, dám yêu thương nhưng cũng dám buông bỏ.
'Anh đã không nắm tay em' mang một nỗi buồn vảng vất của những mối tình dở dang hay là những câu chuyện đời thường đến nỗi em phải bật cười vì sự đáng yêu của nó. Đó có thể là những dòng nhớ thương da diết của mối tình đầu chẳng kịp đặt tên. Là một câu chuyện của một cô gái ngốc nghếch cứ mãi đợi một người đã rời bỏ mình mà ra đi mãi mãi. Cũng là câu chuyện về một anh chồng dù có hẹn với bạn nhậu vẫn không quên chạy qua nhà cắm giúp vợ nồi cơm trước giờ tan tầm. Và đâu đó có những câu chuyện mẹ kể về bố với vô vàn những điều vô lý trên đời. Ấy vậy mà với mẹ, nó lại trở thành những điều có lý và đáng yêu vô cùng.
Có lẽ 'Là vì yêu nên chẳng muốn rời đi' là một mẩu chuyện vụn vặt ngọt ngào của một cặp vợ chồng, câu chuyện này vừa nhẹ nhàng, vừa dễ thương lại rất đời thường. Câu nói 'Bởi vì người ta đã yêu, đã thương rồi.' như trả lời muôn vàn câu hỏi trong tình yêu vẫn thường hay nghe thấy, là vì yêu vì thương rồi nên chẳng còn lý do nào quan trọng hơn nữa cả.
Và trong mỗi giai đoạn của cuộc đời, chúng ta rồi sẽ gặp nhiều người, đối mặt với nhiều thứ, nghe được những câu chuyện đời thường nhất. Có thể gặp nhau rồi vì một chút duyên nào đó mà sẽ cùng nhau sánh bước nhưng có ai chắc rằng sẽ là mãi mãi? Trên đời này không có cái gì gọi là duy nhất cả. Chỉ có thể trách mình không phải là người cuối cùng trong đời họ mà thôi.
'Anh ấy đã không nắm tay em
anh ấy quên em rồi cậu ạ
chúng tôi giờ là người xa lạ
buồn biết mấy những chuyện đã qua...”
Có những đoạn tình cảm, chợt đến cũng chợt đi, để lại trong ta nhiều niềm tiếc nuối và cũng khiến ta dằn vặt mãi đến sau này. Lúc nào cũng vậy cả, ta dường như cảm thấy tự hào với khởi đầu nhưng lại hụt hẫng với kết thúc. Chúng ta luôn đòi hỏi đối phương phải hiểu lấy ta, nhưng... Có lẽ vì anh không biết, em cũng không nói, cho nên chúng mình mới cách xa...
“Người ta có thể thay đổi vì bạn là thật. Nhưng cũng có thể vì người khác mà thay đổi, cũng là thật.”
Cuốn sách cũng dạy chúng ta, cách yêu trong tình yêu. Hãy để một mối quan hệ trong trạng thái thoải mái nhất có thể. Thoải mái cho chính mình và cho cả đối phương bởi sự gò ép chỉ khiến mọi chuyện trở nên méo mó và phức tạp. Bởi vì sẽ chẳng ai có thể đi được đôi giày không vừa chân để đi đến cuối con đường cả, bởi cuối cùng thứ đau nhất vẫn là chân mình thôi. Trên đời này, quan trọng nhất vẫn là biết chấp nhận.
Đừng bạc đãi trái tim mình bằng những cảm xúc không thật lòng bạn à. Suy cho cùng, tất cả chúng ta đều biết trong cuộc sống này quan trọng nhất vẫn là làm những điều bản thân mình thấy thoải mái và hạnh phúc mà thôi.
“Tuổi trẻ của chúng ta vì gặp được nhau mà bỗng nhiên chẳng còn vô nghĩa”
Anh ấy đã không nắm tay tôi, và sẽ còn một bàn tay khác đứng đợi. Bởi cuộc sống này đâu chỉ có những nỗi buồn. Ngoài kia mặt trời vẫn chiếu những tia nắng mới. Ngoài kia, chim vẫn hót véo von cho một ngày nắng đẹp. Ngoài kia, có nhiều con đường để lựa chọn, nhiều niềm vui để tận hưởng hết. Và ngoài kia, cuộc đời vẫn đang gọi bằng những tiếng gọi yêu thương...
Nhớ nhé cô gái, sống trọn cho mình từng phút giây mình đang có để còn thấy đời tươi đẹp lắm, đáng tận hưởng lắm.6. Cảm nhận về cuốn sách và lời kết
Những tản văn nhẹ nhàng ấm áp, đượm buồn rất phù hợp với tâm trạng của những ai vừa trải qua nỗi đau trong tình cảm. Tuy nhiên, nếu bạn tìm đến cuốn sách với mong muốn được trải nghiệm những tản man khai thác sâu slogan trên thì sẽ thất vọng đẩy vì nó hầu như không có tản văn nào liên quan đến tựa này khi hiểu nghĩ nổi trên mặt chữ cả. Mong rằng mọi người hãy luôn tin mọi chuyện sẽ ổn, sẽ kết thúc tốt đẹp. Nếu nó chưa tốt đẹp thì đó vẫn chưa phải là kết thúc.
Tóm tắt bởi: Lô Thanh Trúc - MyBook