Cảm ơn vì đã bên cạnh, từ những trang sách tản văn đơn giản của tác giả trẻ Minh Phúc, với cách viết giản dị, bạn có thể nhìn thấy hình ảnh của chính mình, của quê nhà, của những hương thơm,... hiện lên rõ ràng, tươi mới.
Minh Phúc là một tác giả trẻ, có tâm hồn nhạy cảm và sự sáng tạo trong việc viết văn, khiến cho những câu chuyện của cô trở nên dễ chịu như một ngày trời nắng, sau giấc ngủ trưa, uống một tách trà mát, với mùi rễ tranh thoang thoảng từ nồi cơm của mẹ. Ngoài ra, trong sách còn có những chi tiết nhỏ đáng yêu, như hình ảnh của chính tác giả vẽ bằng tay, hoặc những bức tranh minh họa nhỏ xinh vẽ bằng ngón tay nhỏ bé.
Cảm ơn vì đã bên cạnh, giữa cuộc sống bận rộn và hối hả, lòng người dường như tĩnh lại, như tìm thấy một phương thuốc tinh thần kỳ diệu, giúp làm lành những vết thương và mất mát đã trải qua, và tràn đầy hy vọng vào một tương lai tươi sáng.
Như làn gió thổi bay sau cơn đau, chúng ta trở nên trân trọng hơn từng khoảnh khắc cuộc sống. Thời gian trôi như gió, nhưng nếu chúng ta không nắm bắt những khoảnh khắc nhỏ bé này, thì không biết khi nào chúng ta mới thực sự cảm nhận được sự rung động. Như nhà thơ Pháp Pierre Emmanuel đã nói:
Tại sao cây xanh mãi mãi?
Ôi đau đớn không từ ngữ
Dương xỉ vẫn kín lại
Ai chưa cảm thấy tiếng ru trong lòng?
Nhẹ nhàng trên những chiếc lá đầu mùa
Tại sao vĩnh cửu luôn bền vững...
Ký ức có thể là mùi hương xa lạ, khiến con tim xao xuyến. Chúng giống như những viên ngọc quý lấp lánh, nếu chăm sóc và giữ gìn, sẽ trở thành điều quý giá. Ký ức có thể là nơi, là ngôi nhà, là mảnh cây. Hoặc là tuổi thơ với bạn bè, hứa hẹn sẽ đi cùng nhau đến cuối đời, nhưng không biết số phận sẽ ra sao. Mỗi số phận đều gặp khó khăn, nhưng cũng có cách để vượt qua.
Thời gian như gió thoảng, nhưng nếu ta không giữ chặt những khoảnh khắc này, thì không biết khi nào mới cảm nhận được. May mắn thay, ta có mắt để thấy, có trái tim để yêu, có trí óc để hiểu, có tấm lòng chân thành để chia sẻ. Và may mắn thay, tôi vẫn còn có một nơi an lành, đó là nhà, là quê hương, để trở về mỗi khi cần.
Tất cả những kỷ niệm nhỏ bé này tạo nên những bức tranh riêng, độc đáo và sống động. Chúng giúp tôi nhớ lại những niềm vui, những đau thương, những mất mát. Chúng giúp tôi hiểu rõ hơn về bản thân và những người xung quanh.
Giống như người nông dân chăm sóc ruộng vườn của mình, tôi gom nhặt ký ức từ mảnh đất trong tâm trí. Chúng là những kết nối giúp tôi hiểu rõ hơn về quá khứ và tạo dựng tương lai của mình.
Giống như người nông dân, đôi khi ta ngạc nhiên trước sự đa dạng màu sắc của cuộc sống, như những bông hoa rực rỡ. Ký ức của tôi cũng như những bông hoa, đầy màu sắc trên con đường của cuộc đời. Dù không quá nổi bật, nhưng chúng làm cho mọi thứ xung quanh trở nên sinh động hơn.
NHÀ
Còn anh, còn em, tình thương vẫn hiện hữu - Những hình ảnh mảnh giấy bay qua hàng rào gợi nhớ về tình yêu thương. Dưới bàn chân cỏ vẫn xanh mướt, như thể đang yêu thương một ngôi nhà khác biệt. Từ những điều giản dị hàng ngày.
Còn anh, còn em, tình thương luôn ở đây - Những biểu hiện yêu thương không cần lời nói, chỉ có tình cảm sâu sắc. Bởi vì, trên thế giới này, ta luôn có anh, luôn có em. Chúng ta không thể chọn ai sẽ là anh em, cũng như không thể chọn cha mẹ của mình. Mối quan hệ này là duy nhất, chỉ thuộc về mỗi người, và chỉ mỗi người đó hiểu được.
Ai cũng nhớ câu chuyện về Bó đũa từ thời học trò. Một cách giáo dục tình yêu thương và đoàn kết, ông cha già đã giảng cho con cái hình ảnh bó đũa. Bẻ từng cây đũa, không giống nhau, ông muốn dạy cho con cái biết giá trị của sự đoàn kết. Cùng với chuyện Ăn khế trả vàng, cuộc sống luôn đầy bất ngờ.
Những câu chuyện đầy xúc động này, khi chúng ta nghiêm túc suy ngẫm, sẽ khiến chúng ta trân trọng những điều nhỏ nhặt, những kỷ niệm, những chia sẻ mà chỉ có cuộc sống mới mang lại.
NHỚ
Người đi ngang cuộc đời nhưng lại tìm kiếm Tết giữa những kỷ niệm mùa hè. Mùa hè đã khắc sâu nỗi nhớ vào đâu? Trong hương thơm mới của quần áo, khi gió thoảng qua.
Dù thế nào đi chăng nữa, con người vẫn lưu giữ những kỷ niệm cũ, và tưởng tượng rằng mình nhìn thấy chúng, hoặc luôn nhớ đến chúng trong giấc mơ. Chúng trở thành những góc ký ức huyền bí và dịu dàng nhất, mỗi khi nhớ lại, không chỉ là nỗi buồn. Không ai biết khi trưởng thành, đối mặt với những tổn thương, hoặc vượt qua những khó khăn, chúng ta sẽ còn lại điều gì. Nhưng bằng cách nào đó, chúng ta vẫn phải tiếp tục sống. Những gặp gỡ trong cuộc đời, dù chỉ ngắn ngủi như cánh chim bay qua, vẫn đủ để tràn về những ký ức tuổi thơ chúng ta đã lãng quên. Thời kỳ đó, luôn trong trẻo và hạnh phúc.
Đôi khi, cách ta gặp lại một người cũng giống như cách ta mở một cuốn sách. Mở ra và nhớ lại những mảnh đời đã từng được giữ kín bên trong.
Mỗi khi Tết đến, mùi nhà rợp phòng, tràn ngập khắp không gian. Mùi ấy khó diễn tả, nhưng lại đầy ấm áp và quyến rũ.
Trong ký ức của mỗi người, mùi Tết luôn hiện hữu và đặc biệt. Những ngày ở quê, tiếng bánh xe qua lại trên đường làm lòng người nao nức.
Cảm giác của Tết, từ ánh nắng đến hơi gió, vẫn mang đậm hương vị của quê hương và gia đình.
NHỚ. Cây hạnh phúc như một người bạn thân, luôn ở bên, vững chãi dù có bão giông.
Nỗi nhớ quê, như một cái cây luôn xanh tươi dù trải qua thời gian và khó khăn.
Những điều nhỏ nhặt bỗng trở nên đẹp đẽ - Sống trong 'trạng thái bình thường mới', tôi chỉ cần tập trung vào việc quan sát và chiêm nghiệm. May mắn thay, ở những góc khuất, luôn tồn tại vẻ đẹp nhỏ nhoi, luôn có sự hiện diện của bạn bè, những người làm cho cuộc sống của chúng ta - dù khó khăn, vẫn rực rỡ. Việc ghi chép lại những điều này, tôi nghĩ, là cách tôi học từ cuộc sống để sống. Cuộc sống là hiện thực, không phải là giấc mơ.
Trong những buổi sáng của những ngày dài và căng thẳng, bầy sẻ vẫn vui vẻ khi họ đậu xuống nhặt lá khô trên ban công. Cặp ong bầu đen chăm chỉ xây tổ trên ống tre mà tôi vắt ngang để trồng hoa đậu biếc. Những chú ong mật là những người lao động cần cù, làm việc với niềm đam mê và tình yêu cho cuộc sống. Buổi trưa, cây lá riêng với gió và nắng. Rồi những cành lá như được xếp gọn lại, tạo nên một ngày mới tươi tắn, thời gian tự do trôi trong bóng tối của đêm tràn ngập. Bí mật của thiên nhiên là điều mà nếu chúng ta nắm bắt được, chắc chắn cuộc sống sẽ thêm hoà mình, đầy yêu thương. Cuộc sống luôn có thể là một sự bắt đầu.
Dù có điều gì xảy ra, chúng ta vẫn giống như những cành cây cũ, luôn ra nụ mới, từ biệt những lá cũ, chào đón sự sống mới. Cành cây của ngày hôm nay khác hoàn toàn so với ngày hôm qua, và sẽ khác biệt so với ngày mai.
Đọc cuốn sách 'Cảm ơn vì đã cạnh bên' giữa cuộc sống ồn ào, bận rộn, lòng người như được bình yên lại, như tìm thấy một liều thuốc tinh thần kỳ diệu, giúp lành những vết thương và mất mát đã trải qua, và tin vào cuộc sống tốt đẹp phía trước. Sự chia sẻ trong cuốn sách giống như tiếng gọi của trải nghiệm thực tế.
Đánh giá chi tiết từ: Tấn Tài
Ảnh: Tấn Tài