Tiểu thuyết 'Mắt biếc' là một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc, đẹp nhưng cũng đau thương. Nó kể về tình yêu sâu đậm của Ngạn dành cho Trà Long. Mặc cho sự phản đối, và dù Trà Long đã có gia đình, Ngạn vẫn yêu cô hết mực, và tình yêu ấy vẫn luôn sống mãi trong lòng Ngạn. Ngoài ra, câu chuyện còn nói về những giá trị nhân văn sâu sắc về tình yêu, tình bạn và cuộc sống. Tình yêu là một điều thiêng liêng, cao quý nhưng cũng có thể mang lại nỗi đau và sự tuyệt vọng. Tình bạn là một điều đáng quý trọng nhưng cũng có thể bị thử thách bởi cuộc sống. Cuộc sống chính là hành trình đầy khó khăn và thử thách, nhưng chúng ta cần biết vượt qua để tìm kiếm hạnh phúc cho mình.
I/ Một số thông tin về tác giả
Nguyễn Nhật Ánh (sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955) là một nhà văn nổi tiếng của Việt Nam, với nhiều tác phẩm văn học đã được độc giả yêu thích.nhà văn người Việt Nam. Được xem là một trong những nhà văn hiện đại hàng đầu Việt Nam hiện nay, ông nổi tiếng với nhiều tác phẩm văn học về đề tài tuổi trẻ. Công lao của ông được đánh giá cao từ cả độc giả và giới chuyên môn, và nhiều tác phẩm của ông đã được chuyển thể thành phim.Ông bắt đầu sự nghiệp văn học bằng việc viết vở kịch, sau đó phụ trách mục tiểu phẩm, trang thiếu nhi và hiện đang là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ông còn sử dụng nhiều bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông.
Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại làng Đo Đo, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Ông đã theo học tại các trường THPT Tiểu La, THPT chuyên ban Trần Cao Vân và THCS Phan Châu Trinh. Từ năm 1973, ông chuyển đến Sài Gòn để học ngành sư phạm. Ông cũng từng tham gia Thanh niên xung phong và dạy môn Văn tại trường THCS Bình Tây (Quận 6) từ năm 1983-1985.
Năm 13 tuổi, ông đã viết bài thơ đầu tiên được đăng trên báo. Tác phẩm đầu tiên của ông được in thành sách là một tập thơ có tựa đề Thành phố tháng tư (Nhà xuất bản Tác phẩm mới, 1984, in chung với Lê Thị Kim). Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết (Nhà xuất bản Măng Non, 1984). Trong hơn hai mươi năm qua, ông tập trung viết văn xuôi, chủ yếu về đề tài thanh thiếu niên.
Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối của ông đã được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A.
Năm 1995, ông được bình chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lĩnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội Nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh bình chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).
Năm 1998, ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải Nhà văn có sách bán chạy nhất. Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trao huy chương Vì thế hệ trẻ và được Hội Nhà Văn Việt Nam trao giải thưởng. Đến nay ông đã xuất bản gần 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết của các bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.
Năm 2004, Nguyễn Nhật Ánh ký hợp đồng với Nhà xuất bản Kim Đồng, sau là Nhà xuất bản Trẻ tiếp tục cho xuất bản bộ truyện dài gồm 4 phần mang tên Chuyện xứ Lang Biang nói về hai cậu bé lạc vào thế giới phù thủy. Đây là lần đầu tiên ông viết một bộ truyện hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng. Vì vậy, để chuẩn bị cho tác phẩm này, ông đã phải mất 6 tháng nghiên cứu tài liệu và đọc sách báo liên quan như Phù thủy và Pháp sư, Các huyền thoại phương Đông, Ma thuật và thuật phù thủy...[3] Sau Chuyện xứ Lang Biang, tác phẩm tiếp theo của ông là bút ký của một chú cún có tên Tôi là Bêtô (xuất bản lần đầu năm 2007).
Năm 2008, ông cho ra đời tác phẩm Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, được báo Người lao động bình chọn là tác phẩm hay nhất năm 2008. Tác phẩm này được tặng Giải thưởng Văn học ASEAN 2010.
Năm 2012, Nguyễn Nhật Ánh cho ra mắt truyện dài Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ. Các tác phẩm ra đời gần đây nhất là Ngồi khóc trên cây (tháng 6 năm 2013), Chúc một ngày tốt lành (tháng 3 năm 2014), Bảy bước tới mùa hè (tháng 3 năm 2015), Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng (28 tháng 2 năm 2016), Cây chuối non đi giày xanh (7 tháng 1 năm 2018) và Làm bạn với bầu trời (tháng 9 năm 2019), Con chim xanh biếc bay về (2020). Tháng 1 năm 2022, ông tiếp tục cho xuất bản tác phẩm Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng, được viết trong thời gian Sài Gòn giãn cách dịch COVID-19, chủ đề nhẹ nhàng gần gũi về các loài động vật, với lời văn đầy màu sắc. Đây được xem là 'tác phẩm chữa lành mùa dịch'.
Ông hiện đã kết hôn và đang sống cùng vợ là bà Trần Thị Tiếng Thu. Ông có con gái tên Nguyễn Nhật Quỳnh Anh và còn có một người em ruột. Theo ông, vợ con và em ruột chính là hậu phương vững chắc và luôn hỗ trợ ông mỗi khi sáng tác các tác phẩm. Thành công lớn nhất của ông là sau khi đất nước thống nhất, sách của ông được độc giả cả 3 miền Bắc - Trung - Nam đón nhận nhiệt tình, trong đó đón nhận nhiệt tình nhất là ở Hà Nội (thủ đô của đất nước), Thành phố Hồ Chí Minh (thành phố lớn nhất, nơi ông sinh sống) và Quảng Nam (quê hương ông).II/ Tóm tắt truyện
Chương 1: Mắt Biếc
Ngạn kể về tuổi thơ của mình ở làng Đo Đo, một làng quê nghèo ở miền Trung. Ngạn là một cậu bé thông minh, hiền lành, nhưng lại nhút nhát và thiếu tự tin. Trong một lần đi chơi, Ngạn gặp Mắt Biếc, một cô gái xinh đẹp, có đôi mắt biếc nổi bật. Ngạn ngay lập tức bị Mắt Biếc thu hút và bắt đầu yêu cô.
Ngạn bắt đầu câu chuyện bằng việc giới thiệu về bản thân và về làng Đo Đo, nơi anh sinh ra và lớn lên. Làng Đo Đo là một làng quê nghèo ở miền Trung, với những con đường đất đỏ, những mái nhà tranh vách đất. Ngạn là một cậu bé thông minh, hiền lành, nhưng lại nhút nhát và thiếu tự tin. Anh luôn bị bạn bè bắt nạt, và chỉ có Mắt Biếc là người luôn bên cạnh anh.
Một ngày nọ, Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau đi chơi. Ngạn ngay lập tức bị Mắt Biếc thu hút bởi đôi mắt biếc của cô. Ngạn bắt đầu yêu Mắt Biếc, nhưng anh không dám nói cho cô biết.
'Tôi yêu Mắt Biếc từ cái nhìn đầu tiên. Tôi yêu đôi mắt biếc của cô ấy. Đôi mắt ấy trong veo như nước hồ mùa thu, long lanh như những vì sao trên bầu trời đêm. Tôi yêu nụ cười của cô ấy. Nụ cười ấy tươi tắn như ánh nắng mặt trời, ấm áp như hơi thở của mùa xuân.'
Chương 2: Bắt đầu
Sau khi gặp Mắt Biếc, Ngạn bắt đầu theo đuổi cô. Anh thường xuyên đến nhà Mắt Biếc để chơi, giúp đỡ cô làm bài tập, và bảo vệ cô khỏi những kẻ bắt nạt. Tuy nhiên, Mắt Biếc luôn từ chối anh. Cô ấy cho rằng Ngạn là một cậu bé nhút nhát, không có gì hấp dẫn.
Một ngày nọ, Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau đi chơi. Ngạn đã tỏ tình với Mắt Biếc, nhưng cô ấy vẫn từ chối anh. Mắt Biếc nói rằng cô ấy không yêu anh, cô ấy chỉ xem anh như một người bạn thân.
Ngạn rất buồn khi bị Mắt Biếc từ chối. Anh cảm thấy mình là một kẻ thất bại. Tuy nhiên, anh vẫn không muốn từ bỏ tình yêu của mình dành cho Mắt Biếc. Anh quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi cô, cho đến khi cô yêu anh.
'Tôi biết mình không đủ đẹp trai, không đủ phong độ, không đủ ga lăng, không đủ... đủ mọi thứ để có thể khiến một cô gái như Mắt Biếc yêu mình. Nhưng tôi vẫn cứ theo đuổi cô ấy, vì tôi biết rằng mình yêu cô ấy. Tôi yêu cô ấy bằng tất cả trái tim mình.'
Chương 3: Tuổi thơ
Trong chương 3 của truyện dài Mắc biếc, Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau lớn lên, cùng nhau học chung trường, cùng nhau chơi đùa. Ngạn luôn ở bên cạnh Mắt Biếc, bảo vệ cô khỏi những kẻ bắt nạt.
Tuổi thơ của Ngạn và Mắt Biếc
Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau lớn lên ở làng Đo Đo, một làng quê nghèo ở miền Trung. Ngạn là một cậu bé thông minh, hiền lành, nhưng lại nhút nhát và thiếu tự tin. Mắt Biếc là một cô gái xinh đẹp, có đôi mắt biếc nổi bật.
Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau học chung trường, cùng nhau chơi đùa. Ngạn luôn ở bên cạnh Mắt Biếc, bảo vệ cô khỏi những kẻ bắt nạt. Ngạn yêu Mắt Biếc ngay từ khi còn nhỏ, nhưng anh không dám thổ lộ tình cảm của mình.
Những kỷ niệm tuổi thơ
Ngạn và Mắt Biếc có rất nhiều kỷ niệm đẹp đẽ trong tuổi thơ của mình. Họ cùng nhau đi học, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn.
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của Ngạn và Mắt Biếc là khi họ cùng nhau đi chăn trâu ở bãi cỏ ven sông. Ngạn đã kể cho Mắt Biếc nghe những câu chuyện cổ tích, và Mắt Biếc đã nghe anh say sưa.
Một kỷ niệm khác là khi Ngạn và Mắt Biếc cùng nhau đi xem phim. Đây là lần đầu tiên Ngạn được đi xem phim, và anh đã rất hào hứng. Anh đã nắm tay Mắt Biếc suốt cả buổi chiếu phim.
Những thay đổi trong tuổi thơ
Tuổi thơ của Ngạn và Mắt Biếc dần trôi qua. Ngạn trở nên cao lớn và chững chạc hơn, còn Mắt Biếc cũng trở nên xinh đẹp hơn.
Tuy nhiên, tình cảm của Ngạn dành cho Mắt Biếc vẫn không thay đổi. Anh vẫn yêu Mắt Biếc, nhưng anh vẫn chưa dám thổ lộ tình cảm của mình.
Kết thúc chương 3
Cuối chương 3, Ngạn và Mắt Biếc quyết định cùng nhau đi nghỉ mát ở thành phố biển Huế. Điều này đã làm thay đổi cách họ nhìn nhận về cuộc sống và tình cảm của mình.
Trong chuyến đi này, Ngạn bắt đầu nhận ra rằng tình yêu mà cậu dành cho Mắt Biếc chỉ là một tình cảm đơn phương. Mắt Biếc không yêu Ngạn mà chỉ coi cậu như một người bạn.
Chương 3 của truyện Mắt Biếc mang lại nhiều bài học nhân văn sâu sắc. Nó ca ngợi tình yêu chân thành, không vụ lợi và lên án những rào cản xã hội đặt ra trước tình yêu.
Chương 5: Những năm tháng ở Hà Nội
Ngạn đã lên Hà Nội học đại học nhưng vẫn không thể quên được Trà Long. Cậu thường xuyên viết thư cho Trà Long, nhưng cô chỉ trả lời cho cậu một vài lần.
Trong thời gian học đại học, Ngạn tham gia nhiều hoạt động văn nghệ và trở thành một nhà văn nổi tiếng. Cậu cũng có một số mối tình, nhưng không một mối tình nào thành công.
Ngạn vẫn luôn nhớ về Trà Long và hy vọng một ngày nào đó sẽ gặp lại cô.
Chương 6: Chuyện tình của Trà Long
Sau khi kết hôn với Dũng, Trà Long có một cuộc sống hạnh phúc. Ngạn vẫn thường xuyên viết thư cho cô, nhưng không nhận được câu trả lời.
Khi biết Trà Long và Dũng đã kết hôn, Ngạn rất đau khổ và tuyệt vọng. Cậu nhận ra mình đã mất Trà Long mãi mãi.
Trà Long cũng biết Ngạn đã trở thành một nhà văn nổi tiếng. Cô rất vui mừng và tự hào về Ngạn. Tuy nhiên, cô không thể quên người chồng của mình.
Cuối chương, Ngạn viết một bức thư cho Trà Long, bày tỏ tình yêu của mình dành cho cô. Tuy nhiên, Trà Long không trả lời lại bức thư đó. Chương 7: Những ngày tháng trở về
Sau khi hoàn thành đại học, Ngạn quay trở lại quê nhà. Anh gặp lại Trà Long, hai người cùng nhau hồi tưởng về quá khứ.
Ngạn và Trà Long đã xa nhau 10 năm. Trong thời gian đó, Ngạn luôn nhớ về Trà Long và hy vọng một ngày nào đó được gặp lại cô.
Khi gặp lại Trà Long, Ngạn rất hạnh phúc và vui mừng. Anh nhận ra rằng mình vẫn yêu Trà Long, tình cảm vẫn như ngày nào.
Trà Long cũng rất hạnh phúc khi gặp lại Ngạn. Cô nhận ra rằng Ngạn là người duy nhất mà cô yêu.
Hai người dành nhiều thời gian bên nhau và tình cảm của họ ngày càng sâu đậm. Tuy nhiên, Trà Long vẫn không thể quên được người chồng đã mất.
'Trà Long, em vẫn xinh đẹp như ngày xưa. Đôi mắt em vẫn long lanh như dòng suối. Em vẫn là người phụ nữ mà anh yêu nhất.' (Ngạn)
Tình yêu mà Ngạn dành cho Trà Long đã vượt qua thử thách của thời gian, không phai mờ sau mười năm xa cách.
Chương 8: Khoảnh khắc chung tay
Sau cuộc gặp gỡ ở chương trước, Ngạn và Trà Long dành thời gian nhiều hơn cho nhau, và tình cảm của họ càng trở nên mãnh liệt hơn. Tuy nhiên, Trà Long vẫn không thể quên đi người chồng đã mất của mình.
Cùng nhau, Ngạn và Trà Long đi dạo, chiêm ngưỡng cảnh đẹp, và chia sẻ những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc sống. Họ thấy hạnh phúc khi được bên nhau.
Ngạn nhận ra rằng tình yêu của mình dành cho Trà Long vẫn nguyên vẹn, và anh sẵn lòng đối diện với mọi khó khăn để giữ được tình yêu đó. Anh đã nhiều lần tỏ tình với Trà Long, nhưng cô vẫn từ chối.
Trà Long cũng nhận ra rằng, mặc dù vẫn yêu Ngạn, nhưng cô không thể rời bỏ người chồng đã mất. Cô lo sợ rằng việc rời bỏ chồng sẽ làm Ngạn đau lòng thêm nhiều hơn.
Chương 9: Khi phải nói lời tạm biệt
Ngạn và Trà Long phải xa nhau khi Trà Long đi theo chồng. Ngạn đau khổ và tuyệt vọng, nhưng vẫn không ngừng yêu Trà Long.
Trà Long cũng đau khổ khi phải chia xa Ngạn. Cô nhận ra rằng đã yêu Ngạn sâu đậm, nhưng không thể bỏ chồng.
Chương 10: Khoảng cách vô hình
Ngạn sống và làm việc tại quê hương. Cậu vẫn nhớ Trà Long, hy vọng có một ngày gặp lại. Trà Long cũng nhớ Ngạn, vẫn yêu anh nhưng không thể quay lại.
Chương 11: Ánh mắt lưu luyến
Ngạn nhận tin Trà Long qua đời vì bệnh tật. Cậu vô cùng đau lòng và hối tiếc vì không thể gặp lại người yêu lần cuối.
Ngạn viết cuốn sách về Trà Long, mang tựa đề 'Mắt biếc', kể về câu chuyện tình yêu của hai người.
Chương 12: Hồi kết
Ngạn sống một mình và luôn nhớ về Trà Long. Anh giữ bức ảnh của cô bên mình và viết về cô trong tác phẩm của mình.
'Tình yêu là nguồn gốc của hạnh phúc và đau khổ nhất' (Ngạn)
Câu này thể hiện sự đắng cay trong tâm hồn Ngạn về tình yêu. Tình yêu mang lại hạnh phúc nhưng cũng đem đến đau khổ.
Câu này thể hiện tình yêu vĩnh cửu của Ngạn dành cho Trà Long. Dù Trà Long đã khuất, tình yêu của Ngạn vẫn sống mãi trong trái tim anh.'Trà Long, em mãi mãi là người anh yêu nhất!' (Ngạn)III/ Cảm nghĩ cá nhân
Sau khi đọc xong Mắt biếc, đoạn văn suy ngẫmMắt biếc là câu chuyện bi thương về tình yêu một chiều của Ngạn dành cho Hà Lan. Qua câu chuyện này, người đọc có thể rút ra những bài học sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.
Tình yêu một chiều là một tình cảm đẹp và đáng trân trọng. Tình yêu của Ngạn dành cho Hà Lan là tình yêu chân thành, sâu sắc và vô điều kiện. Ngạn đã dành cả thanh xuân để theo đuổi Hà Lan, không quan trọng đến việc bị từ chối. Tình yêu của Ngạn đã mang đến cho Hà Lan những trải nghiệm quý giá về tình yêu, mặc dù kết thúc không như ý muốn.
Thứ hai, cuộc sống đầy biến đổi. Hà Lan đã trở thành một người hoàn toàn mới sau khi du học, xinh đẹp và thành công. Điều này khiến Ngạn nhận ra tình yêu của mình chỉ là tình yêu một chiều, không thể thay đổi thực tế.
Cuối cùng, Mắt biếc là một bài học lớn về tình yêu và cuộc sống. Tình yêu không phải lúc nào cũng có kết thúc hoàn hảo, nhưng vẫn là một tình cảm đẹp và đáng quý. Cuộc sống đầy biến đổi, chúng ta cần phải học cách chấp nhận và thích nghi với những thay đổi.
Nhìn chung, Mắt biếc là một cuốn tiểu thuyết ý nghĩa và hay. Nó mang lại cho độc giả những cảm xúc chân thành và bài học sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.
Tóm tắt bởi: Ngọc Chiến - MyBook
Hình ảnh: Ngọc Chiến