“Lúc Còn Nhỏ, Việc Khóc Là Biện Pháp Tuyệt Vời để Giải Quyết Vấn Đề
Sau Khi Trưởng Thành, Nụ Cười Trở Thành Vũ Khí Đối Đầu với Hiện Thực
Cuộc Đời Là Một Hành Trình, Là Bản Thân Chứng Kiến Sự Trưởng Thành. Đã Bao Lâu Rồi Bạn Chưa Sử Dụng Tính Cảm Xúc Của Mình để Đối Mặt với Thực Tại? Hay Bạn Đã Quên “Bản Sắc Thật” của Mình? Bạn Luôn Trong Trạng Thái Bất An, Không Lối Thoát, “Người Khác Giải Tỏa Tâm Trạng với Bạn Bè, Bạn Lại Tự Quấy Rối Bản Thân. Người Khác Khen Bạn vài Câu, Bạn Ngay Lập Tức Cân Nhắc Suy Nghĩ. Người Khác Bình Luận Một Cách Vô Tâm, Lòng Bạn Như Bị Đâm Một Số Nhát Dao”. Sống Như Vậy, Bạn Có Mệt Mỏi Không? Hay Bạn Kiệt Sức Trong Từng Giây Từng Phút? Nếu Bạn Có Khả Năng Thâm Nhập Vào Bản Thân, Tự Cảm Nhận Bản Thân, Bạn Sẽ Thấy Quá Trình Trưởng Thành Là Một Sự Thay Đổi Vô Cùng Có Ý Nghĩa. Mỗi Ngày, Thực Hiện Một Vai Người Lớn Điềm Tĩnh Sẽ Cho Bạn Thấy Hiện Thực Bạn Đang Trải Qua, Tại Sao Bạn Lại Mệt Mỏi, Tại Sao Bạn Lại Cảm Thấy Kiệt Sức. Mỗi Dòng Chữ, Mỗi Câu Chuyện Trong Sách Đều Làm Cho Người Đọc Phải Lặng Im Một Lúc Để Suy Tư.
Một Chút Về Tác Giả
Con Mèo Của Ông Dương, Sinh Năm 1987, Là Một Người Có Kinh Nghiệm Sống, Có Hiểu Biết Sâu Sắc. Các Tác Phẩm Được Viết Dựa Trên Kinh Nghiệm Thực Tế, Sự Trải Nghiệm của Tác Giả. Vì Thế, Các Tác Phẩm Không Chỉ Sử Dụng Từ Ngữ Đơn Giản, Dễ Hiểu Mà Còn Là Những Câu Chuyện Đậm Chất Cuộc Sống. Lời Khuyên Tác Giả Đưa Ra Không Phải Là Lời Dạy Mà Chỉ Như Lời Một Người Đi Trước Gửi Đến Người Sau Một Cách Nhẹ Nhàng, Sâu Lắng.
Một Chút Về Tác Phẩm
Hằng Ngày, Mỗi Người Thực Hiện Vai Người Lớn Điềm Tĩnh Bao Gồm 5 Phần Chính, Trong Mỗi Phần Là Những Câu Chuyện Khác Nhau:
Phần 1: Chính Xác, Việc Trưởng Thành Không Phải Là Một Chuyện Dễ Dàng.
Phần 2: Chính Đúng, Tình Yêu Là Việc Cả Hai Đồng Tâm Hiệp Lực Để Chữa Lành Tâm Hồn Cho Nhau.
Phần 3: Thực Sự, Nếu Sự Khiêu Khích Có Thể Giải Quyết Mọi Vấn Đề, Thì Cái Giữa Đái Khỉ Sẽ Trở Thành Quốc Vương.
Phần 4: Xin Lỗi, Thanh Xuân Của Bạn Đang Hết Tiền Mặt, Và Không Thể Nạp Thêm.
Phần 5: Thực sự, thời gian chỉ là một ông lang băm tự xưng là có thể chữa được bách bệnh.
Cuốn sách này bao gồm cả cuộc đời của con người, với tất cả những cảm xúc mà mỗi người trải qua. Khi đọc tác phẩm, bạn cảm thấy như thấy chính mình trong đó, nhìn thấy những lúc đau khổ, che giấu cảm xúc và xấu hổ, tủi thân của mình.
TÁC PHẨM MỖI NGÀY ĐÓNG VAI MỘT NGƯỜI LỚN ĐIỀM TĨNH
Khi còn bé, chúng ta thường nghĩ khóc là giải pháp tốt nhất trong mọi tình huống. Nhưng khi lớn lên, dù có chuyện gì xảy ra, dù trong lòng là dông bão, mỗi người đều đeo mặt nạ điềm tĩnh và không khóc, vì khóc không giải quyết vấn đề gì.
“Những người có vẻ bề ngoài bình thản thường có tinh thần bền bỉ hơn ai hết.
“Chỉ e rằng, miệng nói “Tôi phải yêu thương bản thân mình” là bạn, nhưng lại tự làm mình rơi vào khủng hoảng, đó chính là bạn; nắm chặt nắm đấm để đối mặt với thế giới, cũng chính là bạn. Tham gia vào cuộc chơi nhưng rồi đầu hàng, cũng chính là bạn”.
Trong mỗi người, có những phần đối lập nhau. Bạn có thể tự nhắc nhở rằng cần phải yêu thương bản thân, nhưng rồi bạn lại tự hỏi tại sao bản thân lại vô dụng như vậy. Bạn có yêu thương bản thân không? Câu trả lời sẽ là có, nhưng cũng chính vì yêu thương mà kỳ vọng vào bản thân nhiều hơn, từ đó dẫn đến thất vọng. Bạn có cảm thấy mệt mỏi không? Chắc chắn là có.
“Trách nhiệm lớn nhất của việc trưởng thành là tự giải thoát cho bản thân, không phải là bắt buộc. Quan trọng nhất để duy trì điềm tĩnh là hòa giải với chính mình, chứ không phải đối đầu với thế giới”.
Người ta thường đánh dấu tuổi trưởng thành là 18 tuổi, nhưng trong thực tế, sự trưởng thành không chỉ đến từ số tuổi. Bạn chỉ thực sự trưởng thành khi học được cách tự giải thoát. Ví dụ đơn giản như khi một đứa trẻ bị cướp kẹo và không biết phải làm gì, người lớn sẽ giúp nó. Tương tự, khi bạn tự rối trong vấn đề, bạn cần học cách giải thoát cho bản thân.
“Khi trong lòng có vấn đề, hãy cho phép mình đau một chút, nhưng sau đó vẫn phải tiếp tục đi tiếp”.
Đôi khi, bạn không cần phải quá nghiêm khắc với bản thân. Có lúc bạn có thể tha thứ cho người khác nhưng lại khó khăn trong việc tha thứ cho mình. Đó là điều tất yếu. Hãy nhìn lên để nhận ra rằng, dù có lỗi lầm thì vẫn là bản thân mình.
“Đừng suy nghĩ về việc thay đổi thế giới, chỉ cần không gây thêm rắc rối cho nó, bạn đã là người phi thường”.
Trong cuốn sách, nhắc đến những điều bình thường nhưng lại có ý nghĩa phi thường. Mỗi hành động của bạn, dù nhỏ nhặt, cũng có thể thay đổi thế giới. Đừng nghĩ bản thân là tầm thường, bạn là người phi thường. Hãy nhớ rằng, bạn đã làm được nhiều điều phi thường rồi. Đừng bỏ qua những việc nhỏ bé hàng ngày. Chúc bạn luôn có cuộc sống yên bình và thanh thản.
“Dù chứa đựng đau thương và thất vọng, nhưng họ vẫn giữ được sự điềm tĩnh, giống như nắp chai đã vặn chặt, không rơi một giọt nước nào”.
Có những người như được lập trình sẵn: ăn, ngủ, làm việc... Họ không phải là người không biết đau khổ, buồn bã. Thực ra, họ đang trải qua đau thương và buồn bã nhưng đã che giấu đi sau lớp mặt nạ. Đôi khi, họ chỉ cần có người bên cạnh, không cần lời an ủi. Hãy sống thật với cảm xúc của bản thân.
“Điều thực sự chữa lành không phải là thời gian, mà là sự thấu hiểu. Hãy dừng lại ở đây, không nhắc lại chuyện cũ nữa”.
Người ta thường nói “Thời gian chữa lành mọi vết thương”. Nhưng thực tế, chỉ có phần thương được chữa lành dần, phần vết thương vẫn còn lại. Người trưởng thành không bao giờ bê tha cuộc sống dù có đau khổ. Hãy sống thực dụng và thích nghi với cuộc sống khó khăn này.
CẢM NHẬN CỦA BẢN THÂN
Tôi thấy cuốn sách Mỗi Ngày Đóng Vai Một Người Lớn Điềm Tĩnh rất thực tế và gần gũi. Nó đưa tôi suy ngẫm về những biến cố trong cuộc sống và cách chúng ta đối diện với chúng. Cuốn sách khiến tôi nhận ra mình thường tìm lí do để bảo vệ bản thân. Đọc sách giúp tôi hiểu rõ hơn về bản thân và những cảm xúc của mình.
LỜI KẾT
Cuốn sách Mỗi Ngày Đóng Vai Một Người Lớn Điềm Tĩnh phù hợp cho những ai đang trải qua khó khăn và muốn tìm lại chính mình. Nó mở ra những góc nhìn mới và thúc đẩy bạn đối mặt với bản thân mình.
Tóm tắt bởi: NHG - MyBook
Hình ảnh: Thu Thảo - MyBook