Yêu cầu
Chi tiết giải đáp
Trong bối cảnh khó khăn của xóm làng, đặc biệt là trong thời kỳ đói nghèo vào đầu năm 1945, vào một buổi chiều tà, Tràng - một người nông dân nghèo khổ, già yếu, thô kệch, nhưng rất hiếu khách - đưa một người phụ nữ về nhà. Dù đang phải chịu cảnh đói đến mức rách cả đường nhưng chỉ qua vài lời nói đùa, vài lần gặp gỡ, rồi ăn một bữa bánh đúc do Tràng 'chiêu đãi', người phụ nữ này đã đồng ý theo anh về nhà.
Mẹ của Tràng (bà cụ Tứ) chào đón người con dâu mới với tâm trạng vừa buồn vừa mừng, lo lắng và hy vọng, nhưng không để lộ ra sự phấn khích trước người phụ nữ đã chồng theo con.
Đêm tân hôn của họ diễn ra trong không khí u ám, buồn tẻ từ xóm làng xơ xác tới.
Sáng hôm sau, trong một buổi sáng mùa hạ, nắng chói lọi. Bà cụ Tứ và cô dâu mới sạch sẽ, gọn gàng dọn dẹp nhà cửa. Trước tình cảnh ấy, Tràng cảm thấy mình có trách nhiệm và kết nối với ngôi nhà của mình, và nhìn người vợ mới của mình như một người phụ nữ hiền lành và chu đáo, không còn là hình ảnh lần đầu gặp nhau. Bà cụ Tứ vui vẻ phục vụ hai người chén cháo loãng và một nồi chè cám.
Dựa vào lời kể của người vợ, Tràng từ từ nhận ra vai trò của Việt Minh và trong tâm trí anh, hình ảnh những người đói kéo nhau đi phá kho thóc Nhật càng rõ nét, với một lá cờ đỏ bay phất phới.