Tổng hợp 5 mẫu câu chuyện hay về ông Nguyễn Khoa Đăng, giúp học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để kể câu chuyện theo tranh hoặc kể lại toàn bộ câu chuyện về ông Nguyễn Khoa Đăng.
Câu chuyện khen ngợi ông Nguyễn Khoa Đăng thông minh, tài trí, và khả năng giải quyết vụ án, cũng như đóng góp vào việc trừng trị tội phạm, bảo vệ cuộc sống bình yên cho dân. 5 mẫu câu chuyện về ông Nguyễn Khoa Đăng cũng giúp học sinh chuẩn bị tốt cho tiết Kể chuyện tuần 22 trong sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 2 trang 40.
Kể lại từng phần câu chuyện về ông Nguyễn Khoa Đăng
Mẫu số 1
Tranh số 1: Nguyễn Khoa Đăng là một quan án sắc lẹm. Một lần, có một người bị mất tiền, nghi ngờ là do một kẻ mù lấy. Khi hỏi thăm, kẻ này cương quyết phủ nhận.
Tranh số 2: Để làm sáng tỏ sự việc, quan ra một kế lập, sai một người múc nước từ chậu nước. Sau đó, bắt kẻ nghi làm việc này phải đặt tiền vào chậu. Khi chậu nước nổi lên làn dầu, kẻ bị tình nghi không còn cách nào chối cãi. Khi nghĩ rằng hắn giả vờ mù, quan ra lệnh cho lính đánh hắn, chỉ sau ba roi, hắn đành mở cả hai mắt.
Tranh số 3: Trong khu vực, bọn cướp hoành hành. Để bắt giữ chúng, quan đã sắp xếp cho dân sĩ cải trang thành dân phu, ngồi trong một chiếc hòm gỗ có lỗ thông hơi. Họ đã giả vờ là hòm chứa vàng bạc của một quan nhà nước đang đi về quê. Bọn cướp mắc kẹt trong kế hoạch và bị bắt giữ.
Tranh số 4: Khi đến đích, các võ sĩ bất ngờ xuất hiện và đánh bại bọn cướp, trong lúc quân lính đến kịp thời. Bọn cướp không còn lựa chọn nào khác ngoài việc xin tha mạng.
Mẫu số 2
Tranh số 1: Một anh hàng dầu bị mất tiền sau khi có một người mù lảng vảng gần cửa hàng của anh. Do đó, anh nghi ngờ đó là kẻ gây ra vụ việc. Anh đi tìm người mù đó và yêu cầu hoàn lại tiền, nhưng người mù từ chối một cách quyết liệt.
Tranh số 2: Quan ra lệnh cho một người mang chậu nước và đặt túi tiền của anh hàng dầu vào đó. Khi trên mặt nước của chậu xuất hiện váng dầu, quan biết được đó là tiền của anh. Quan vạch trần người mù là kẻ trộm cắp và cũng vạch trần hắn là kẻ giả mù để ăn xin.
Tranh số 3: Để bắt bọn cướp ở truông nhà Hồ, quan sai người chế tạo một chiếc hòm đặc biệt để người bên trong có thể ngồi và mở nắp ra dễ dàng. Đồng thời, quan tung tin rằng có một quan lớn sẽ đi qua truông với nhiều vàng bạc để thu hút bọn cướp. Quan cũng sai quân mặc quần áo dân thường đem theo những hòm có võ sĩ ở bên trong để đi qua truông. Kế hoạch này thành công khi bọn cướp bị bắt giữ.
Tranh số 4: Khi đến hang ổ của bọn cướp, các võ sĩ mở nắp hòm ra và tấn công bọn địch, tiêu diệt chúng hết sạch.
Kể lại câu chuyện đầy đủ về ông Nguyễn Khoa Đăng
Nguyễn Khoa Đăng, một quan án sáng suốt và được mọi người kính trọng.
Một lần, khi một anh hàng dầu đang bận đong dầu để bán, có kẻ lợi dụng cơ hội thò tay vào túi của anh ta và lấy trộm tiền. Anh hàng nhớ rằng trước đó có một người mù đang quanh quẩn gần gánh hàng, nhưng không đi xa. Anh nghi ngờ rằng người đó có liên quan đến vụ trộm, và sau đó anh đi tìm người mù đó. Tuy nhiên, người mù này cứ khăng khăng phủ nhận và cho biết không biết gì về việc tiền bị mất. Trong cuộc tranh cãi, họ bị đưa ra trước quan án Nguyễn Khoa Đăng.
Nhận thấy người mù không thừa nhận việc ăn cắp tiền, quan hỏi:
- Anh mang theo tiền không?
Người mù đáp:
- Vâng, nhưng đó là tiền của tôi.
- Hãy đưa ra đây. Sẽ rõ được chủ tiền là ai.
Khi người mù rút tiền ra, quan sai người múc ra một chậu nước và đặt số tiền vào đó. Sau một lát, váng dầu nổi lên trên mặt nước của chậu. Không còn lối thoát, người mù buộc phải thừa nhận tội lỗi.
Khi vụ án dường như đã kết thúc, quan đưa ra phán quyết bất ngờ:
- Cái kẻ trộm này là kẻ giả mù, vì nếu hắn thực sự mù thì làm sao hắn biết chỗ bán dầu để tiền ở đâu mà lấy.
Quan sai lính nọ tên mù ra đánh, đến khi hắn mở mắt mới dừng. Ban đầu, người mù vẫn cố chối, nhưng sau ba roi hắn buộc phải mở cả hai mắt.
Trong thời kỳ ông Nguyễn Khoa Đăng làm quan án, ở Quảng Trị có một cái truông nhà Hồ, là nơi mà bọn gian phi sử dụng để làm nơi chôn cất tên cướp.
Để bắt bọn cướp, quan sai làm một loại hòm gỗ kín, có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khóa bên trong để có thể mở ra dễ dàng. Ông chọn lựa một số võ sĩ, mang theo vũ khí, và ngồi vào những hòm đó. Rồi quân mặc như dân thường khiêng những hòm đó qua truông, giả vờ như làm việc bình thường. Lại tạo ra tin đồn rằng có một quan lớn từ Bắc sắp về quê, mang theo nhiều vàng bạc quý giá, đi qua truông cùng những hòm đó. Bọn cướp nghĩ đây là cơ hội hiếm có, tấn công khi đoàn người đi qua truông, nhưng bị bắt bất ngờ. Khi bối rối và hoảng loạn, quân binh của triều đình từ ngoài ập đến như kiến lũ, bọn cướp không còn cách nào khác ngoài việc xin tha mạng.
Khi đến nơi, ngay khi đặt hòm xuống đất, những hòm đó mở ra, các võ sĩ bên trong nắm chặt vũ khí và bất ngờ tấn công bọn cướp. Trong lúc bối rối và hoảng loạn, binh lính của triều đình từ ngoài ập đến và bắt giữ bọn cướp.
Những tên cướp ấy bị ông Nguyễn Khoa Đăng dẫn đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, xây dựng thành các đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông dẫn dân đến sinh sống, lập làng xóm ở hai bên con đường, biến một vùng núi rừng vắng vẻ thành những nơi dân cư đông đúc và yên bình.
Kể về cuộc đời của ông Nguyễn Khoa Đăng
Ngày xưa, ông Nguyễn Khoa Đăng là một quan nhân có tài xét xử, được mọi người yêu mến vì tài năng và phẩm chất tốt, luôn lo lắng và hành động vì lợi ích của dân.
Một lần, một người bán dầu mang hàng ra chợ bán. Khi anh ta bận đong dầu cho khách hàng, một kẻ đã thò tay vào túi tiền và lấy trộm. Khi biết mất tiền, anh hàng mới nhớ lại, lúc trước có một người mù lảng vảng quanh gánh hàng, không chịu đi ra. Anh nghi ngờ hắn là kẻ trộm, vì vậy anh gửi hàng lại cho người quen và đi tìm hắn. Người này không chịu nhận tội vì lí do bị mù và không biết tiền đâu mà lấy. Sau khi cãi cọ một thời gian, họ bị bắt và đưa ra tòa. Thấy người mù vẫn cố chối, quan hỏi:
- Anh có mang theo tiền không?
Người mù đáp:
- Có, nhưng tiền đó là của tôi.
- Hãy đưa ra đây.
Khi người mù lấy tiền ra, quan sai người múc nó vào một chậu nước. Váng dầu bắt đầu nổi lên. Người mù không còn cách nào để từ chối nữa, chỉ biết nhận tội.
Mọi người nghĩ rằng vụ án đã kết thúc, nhưng không, quan lại phán:
- Kẻ ăn cắp này được biết đến là kẻ giả mù. Nếu thực sự mù, làm sao hắn có thể biết chỗ để lấy tiền.
Quan sai lính đánh kẻ ăn cắp. Sau khi bị đánh, hắn đau quá, phải mở cả hai mắt và van xin quan tha tội.
Đây là về tài xét xử của ông. Còn về phẩm hạnh và khả năng tiêu diệt tội phạm, chúng ta mới thật sự khâm phục ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời gian làm quan, ông đã làm cho dọc theo con đường truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn bóng dáng tội phạm. Trước đó, nơi này chỉ là rừng rậm, là con đường quan trọng từ Bắc vào Nam. Bọn tội phạm đã sử dụng nó như nơi để bày bán hàng cướp.
Để bắt bọn cướp, ông sáng tạo ra một loại hòm gỗ kín có lỗ thông hơi và khóa bên trong. Ông cho những võ sĩ tài ba và có vũ khí ngồi trong đó, sau đó sai quân sĩ mặc trang phục bình thường khiêng những hòm đó qua truông. Ông còn rao tin rằng có một quan lớn từ phía Bắc sẽ đi qua truông mang theo những hòm của cải quý giá. Bọn cướp rất vui mừng và đón tiếp hòa mình với hòm hàng, nhưng khi hòm được đặt xuống, nắp hòm bất ngờ mở ra, các võ sĩ nhanh chóng tấn công bất ngờ. Chúng bất lực trước sự tấn công này và chấp nhận bị bắt.
Kể lại câu chuyện về việc bắt cướp của ông Nguyễn Khoa Đăng
Ông Nguyễn Khoa Đăng là một quan nội tán của triều đình Nguyễn ở Đàng Trong. Ông được biết đến với tài năng và sự mưu lược.
Xảy ra một vụ cãi vã gay gắt giữa người bán dầu và một kẻ ăn mày mù. Người bán dầu nắm lấy kẻ mù, yêu cầu trả lại số tiền mất. Hai bên cãi nhau, sau đó bị bắt đem đến quan.
Quan Nguyễn Khoa Đăng hỏi:
- Ông có tiền không?
- Xin báo cáo, có tiền, nhưng đó là của tôi.
- Hãy đưa tất cả ra đây. Ai là chủ sở hữu sẽ rõ ngay.
Quan sai lính múc một chậu nước, đưa số tiền vào chậu. Ngay lập tức, dầu trôi nổi trên mặt nước.
Quan sai lính đánh tên ăn mày đau đớn. Khi bị đánh, tên ăn mày mở mắt. Hắn là một kẻ gian giả mù để thực hiện các vụ ăn cắp.
Câu chuyện thứ hai kể về việc quan Nội tán triệt hạ gốc rễ của bọn cướp ở truông nhà Hồ. Bọn cướp đã dùng nơi này làm sào huyệt, hoành hành nhiều năm. Nguyễn Khoa Đăng đã cho đặt một số hòm gỗ có chốt bên trong để triệt tiêu bọn cướp. Ông đã gửi một số võ sĩ gan dạ, mạnh mẽ mang theo vũ khí ngồi trong các hòm. Ông đã tung tin rằng một quan lớn từ Bắc sắp đi qua, mang theo nhiều của cải quý giá. Bọn cướp đã rơi vào bẫy và bị bắt giữ. Theo mệnh lệnh, các võ sĩ đã mở các hòm và tấn công cùng với đoàn lính cải trang. Một số tên cướp đã bị tiêu diệt, số còn lại bị bắt giữ.
Sau đó, Nguyễn Khoa Đăng đã lập nhiều làng xóm dọc theo hai bên truông nhà Hồ. Từ đó, con đường qua truông nhà Hồ trở nên yên bình. Như câu ca dao đã nói: 'đường vô xứ Huế quanh quanh'.
'Tam Giang chết cạn mỗi ngày,
Truông nhà Hồ nội tán nghiêm trọng'.
Nội tán: Vị quan võ cao cấp của triều Nguyễn tại Đàng Trong.