Mẫu 01. Tóm tắt ngắn gọn và hấp dẫn của văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Vào những buổi chiều ấm áp, khi ánh sáng chuyển từ bình minh sang hoàng hôn, khu vườn rộng lớn của tôi bắt đầu bừng sáng dưới ánh mặt trời nhẹ nhàng. Bố tôi, người yêu thiên nhiên, đã tạo ra một không gian thơ mộng trong khu vườn đầy hoa lá, nơi tình cảm cha con chúng tôi thêm gắn bó qua những trò chơi và hành động đầy yêu thương. Mỗi buổi tối, khi tôi trở về từ trường, bố thường dẫn tôi ra vườn, cùng nhau tưới cây và chăm sóc hoa. Bố dạy tôi về thế giới tự nhiên và truyền đạt sự nhạy bén qua những buổi tập tưới cây. Trong trò chơi yêu thích, bố bảo tôi nhắm mắt và chạm vào từng bông hoa để đoán tên. Ban đầu tôi thường thất bại, nhưng dần dần đã học được tên từng loại hoa. Những kỷ niệm ấm áp này là hạt giống của tình cảm, trải dài dưới tán cây. Sau nhà có một dòng sông nhỏ, nơi nhiều động vật và cây cỏ sinh sống. Những ngày hè oi ả, bố thường dẫn tôi xuống sông tắm mát. Một ngày nắng, khi gia đình đang ăn cơm, chúng tôi nghe tiếng hét đau lòng từ bờ sông. Tôi nhận ra hướng phát ra tiếng đó và bố tôi đã nhanh chóng cứu được thằng Tí, bạn của chúng tôi. Từ đó, thằng Tí thường mang quà ổi tặng bố mỗi lần đến chơi. Dù bố ít ăn ổi, nhưng vẫn vui vẻ nhận. Khi tôi hỏi lý do, bố giải thích giá trị của món quà không chỉ ở trái ổi mà còn là tình cảm và sự bạn bè.
Sự sáng tạo của bố không ngừng. Thay vì chạm vào hoa, bố nghĩ ra trò chơi mới: tôi chỉ cần ngửi và đoán tên các loại hoa. Trò chơi kéo dài cho đến khi tôi nhận diện hết các hương thơm. Những đêm yên tĩnh, tôi thường mở cửa sổ và thông báo với bố khi hoa hồng nở. Ban đầu bố không tin, nhưng sau khi soi đèn ra kiểm tra, mọi thứ đều đúng như lời tôi. Bố khen tôi có mũi tuyệt vời nhất thế giới, và những khoảnh khắc đó khiến lòng tự hào của tôi bừng cháy. Những giây phút tôi chia sẻ với bố không chỉ là trò chơi, mà là sự gắn bó tình cảm. Dưới bóng cây, hương hoa và tiếng chảy của sông nhỏ, chúng tôi tạo ra những kỷ niệm không thể quên, chứa đựng bí mật tình cha con và vẻ đẹp của thiên nhiên. Những giọt mồ hôi, niềm vui, trò đùa và sáng tạo đều là dấu ấn không thể phai mờ trong tâm trí tôi, là ký ức của một hạnh phúc đơn giản nhưng quý giá.
Mẫu 02. Tóm tắt ngắn gọn và hấp dẫn của văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Nhà nhân vật chính có một khu vườn rộng lớn, nơi mỗi chiều tôi và bố thường ra để chăm sóc cây cỏ và thư giãn. Tuy việc chăm sóc cây xanh, nhưng đây cũng là cơ hội để kết nối với thiên nhiên và tạo ra những kỷ niệm đẹp. Bố tôi luôn khuyến khích tôi khám phá thế giới xung quanh theo cách riêng. Mỗi lần ra vườn, bố lại yêu cầu tôi nhắm mắt lại, chạm và đoán tên các loài hoa. Lúc đầu, đây chỉ là trò chơi, nhưng dần dần tôi đã học cách phân biệt tất cả các loài hoa trong vườn. Những buổi chiều như vậy giúp tôi trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên. Một tối, khi gia đình đang dùng bữa, một tiếng hét bất ngờ từ bên ngoài làm chúng tôi hoảng hốt. Tôi ngay lập tức nhận ra hướng phát ra tiếng hét là từ bờ sông. Bố lập tức đặt chén cơm xuống và chạy ra ngoài. Chúng tôi đã cứu được thằng Tí, một đứa trẻ hàng xóm. Sau sự việc, thằng Tí thường đến nhà và tặng bố những trái ổi to. Dù bố ít thích ăn ổi, nhưng vẫn vui vẻ nhận món quà.
Tôi từng thắc mắc về lý do bố vẫn ăn những trái ổi từ thằng Tí dù không thích. Bố giải thích rằng giá trị của món quà không phải nằm ở vật chất mà là ở sự sẻ chia và kết nối. Đó là cách để tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ và kết nối với người khác. Tôi nhận ra rằng khu vườn, người bố và tất cả những điều tuyệt vời trong cuộc sống là những món quà quý giá. Sau đó, bố lại sáng tạo ra một trò chơi mới, thay vì chạm vào hoa, tôi sẽ ngửi và đoán tên hoa. Và vào ban đêm, khi tôi thông báo với bố rằng hoa hồng đã nở, ban đầu bố không tin, nhưng khi soi đèn, bố thấy rõ vẻ đẹp của hoa hồng. Bố khen tôi có mũi nhạy bén nhất thế giới, khiến tôi cảm thấy tự hào và hạnh phúc với những kỷ niệm chúng tôi đã tạo ra cùng nhau.
Mẫu 03. Tóm tắt ngắn gọn và hấp dẫn của văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Vào những chiều êm đềm, cậu bé trong câu chuyện thường được bố dẫn vào một thế giới kỳ diệu. Để cảm nhận thế giới này, cậu phải nhắm mắt lại và dựa vào cảm giác chạm và mùi hương. Cậu chạm vào những bông hoa và đoán tên chúng qua đôi tay nhỏ bé. Trò chơi này không chỉ diễn ra trong vườn hoa mà còn lan rộng ra khắp ngôi nhà ấm áp. Cậu nhận ra rằng, trong bóng tối, cảm giác chạm và mùi hương có thể dẫn dắt cậu đến bất kỳ vật thể nào trong nhà. Ngày qua ngày, khả năng của cậu trở nên xuất sắc. Cậu không chỉ nhận biết các loại hoa qua cảm giác chạm mà còn xác định được loại hoa chỉ qua mùi hương trong không khí. Dù cậu không bao giờ nhầm lẫn giữa các loài hoa, điều đó không làm cậu tự mãn mà chỉ làm cậu kinh ngạc trước sức mạnh của giác quan.
Nhân vật chính trong câu chuyện không chỉ xem các bông hoa trong vườn như những người bạn thân thiết mà còn như những người dẫn đường. Cảm giác chạm và mùi hương dẫn dắt cậu bé như những người hướng dẫn, giúp cậu khám phá thế giới đầy hứng khởi và say mê. Mỗi bông hoa không chỉ là một vẻ đẹp lạ mà còn là một câu chuyện và bài học quý giá về sức sống và vẻ đẹp ẩn sau vẻ ngoài. Câu chuyện về cậu bé không chỉ là hành trình nhận biết màu sắc và hình dạng mà còn là hành trình của sự hiểu biết, tôn trọng và kỳ diệu trong cuộc sống. Cậu bé học rằng thế giới không chỉ đẹp qua đôi mắt mà còn qua các giác quan khác như sự chạm và mùi hương, và quan trọng nhất là lòng yêu thương và sự tập trung vào mọi điều xung quanh. Trong cuộc sống, mỗi hương thơm, cảm giác chạm và vị ngon đều chứa đựng hạt giống hạnh phúc, thắp lên một vườn hoa tươi đẹp trong trái tim những người yêu thiên nhiên.
Mẫu 04. Tóm tắt ngắn gọn và hấp dẫn của văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Khu vườn của nhà tôi rộng lớn, nơi bố tôi trồng nhiều loại hoa đẹp. Mỗi chiều, sau giờ làm việc, bố thường dẫn tôi ra vườn để cùng nhau tưới cây và thư giãn. Tuy việc chăm sóc cây cỏ, nhưng đó cũng là cơ hội để kết nối với thiên nhiên và học hỏi nhiều điều quý giá từ cuộc sống xung quanh. Bố tôi có cách đặc biệt để kích thích sự sáng tạo và tập trung của tôi. Mỗi khi ra vườn, bố yêu cầu tôi nhắm mắt lại và dẫn tôi qua từng bông hoa. Nhiệm vụ của tôi là chạm vào hoa và đoán tên. Ban đầu, chỉ là trò chơi vui vẻ, nhưng sau một thời gian, tôi đã trở nên tinh tế và có khả năng nhận diện tất cả các loài hoa trong vườn. Những buổi tưới cây không chỉ giúp tôi phát triển kiến thức về hoa mà còn tạo ra những kỷ niệm đáng quý. Một lần, trong khi chúng tôi đang dùng bữa tối, tiếng hét từ xa khiến chúng tôi hoảng hốt. Tôi đoán được tiếng hét từ bờ sông, và bố đã ngay lập tức lao ra ngoài. Chúng tôi đã cứu được thằng Tý, một đứa trẻ hàng xóm, và cả gia đình đều cảm thấy hạnh phúc vì đã cùng nhau làm việc nhân đạo.
Sau sự việc, thằng Tý thường mang đến những trái ổi lớn cho bố tôi. Dù bố tôi không thích ổi, nhưng luôn nhận món quà với lòng biết ơn và vui vẻ. Tôi thắc mắc về lý do bố ưa thích món quà mà thường không thích. Bố giải thích rằng giá trị của món quà không nằm ở vật chất mà là ở sự sẻ chia và kết nối. Đây là cách để tạo ra những khoảnh khắc đáng trân trọng và kết nối với người khác. Tôi nhận ra rằng khu vườn, bố tôi và mọi điều tuyệt vời trong cuộc sống là những món quà quý báu, là những khoảnh khắc đáng trân trọng. Sau đó, bố tôi nghĩ ra trò chơi mới: thay vì chạm vào hoa, tôi chỉ cần ngửi và đoán tên hoa. Khi tôi thuần thục trò chơi, bố khen tôi có cái mũi nhạy bén nhất thế giới. Tôi nhận ra rằng những bông hoa không chỉ là những loài hoa thông thường, mà chính chúng đã dẫn lối và tạo nên sự kỳ diệu trong vườn và cuộc sống của chúng tôi.
Mẫu 05. Tóm tắt ngắn gọn và hấp dẫn của văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Trong ngôi nhà của tôi, có một khu vườn rộng lớn mà bố tôi đã chăm sóc và trồng đầy hoa thơm ngát. Mỗi chiều, khi ánh sáng mặt trời bắt đầu nhạt dần, hai bố con tôi thường ra vườn, tay trong tay, để tận hưởng sự gần gũi với thiên nhiên. Bố tôi, với đôi bàn tay tài ba, thường dẫn tôi vào trò chơi đặc biệt: khám phá thế giới bằng các giác quan. Bố bảo tôi nhắm mắt lại và chỉ cảm nhận qua sự chạm. Sau đó, bố dẫn tôi từng bước đến gần từng bông hoa, để tôi chạm nhẹ và đoán tên. Ban đầu, tôi cảm thấy bối rối, nhưng dần dần tôi đã trở nên thành thạo. Mỗi bông hoa, dù nhỏ bé, đều kể một câu chuyện riêng, và tôi đã học được cách đọc câu chuyện ấy qua đôi tay. Một ngày, thằng Tý, bạn hàng xóm, mang đến những trái ổi lớn cho bố tôi. Dù bố không thích ổi, nhưng món quà này chứa đựng bài học về lòng biết ơn và sự trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống.
Nhận ra giá trị của việc cho đi và nhận lại, bố tôi đã nghĩ ra một trò chơi mới. Thay vì chạm vào hoa, tôi được ngửi mùi hương và đoán tên các loại hoa. Qua trò chơi này, tôi không chỉ học về sự đa dạng của hương thơm mà còn hiểu sâu hơn về việc gìn giữ và trân trọng mỗi mùi hương trong cuộc sống. Những bông hoa không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là những người dẫn đường, giúp tôi hiểu biết và cảm nhận sự kỳ diệu của thiên nhiên. Chúng hướng dẫn tôi qua từng bước đi và từng hơi thở, mở ra một thế giới tràn đầy niềm vui và sự bền vững.
Mẫu 03. Tóm tắt văn bản đoạn trích 'Trong lòng mẹ' của Nguyên Hồng ngắn gọn và hay nhất
Mẫu 04. Tóm tắt văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê chọn lọc hay nhất
Mẫu 05. Tóm tắt văn bản Lao xao ngày hè ngắn gọn và hay nhất