Tôi từng đọc rằng, tình yêu không cần sự rối bời, không cần phải hoa mỹ, chỉ cần hai tâm hồn hướng về nhau, cùng nhau bước qua những khó khăn. Và điều đó thật sự đúng với tình yêu của Barack Obama và Michelle Obama - cặp đôi đầu tiên của Mỹ với vị trí Tổng thống da đen. 'Câu chuyện về chàng sinh viên tài năng nhất trường luật Harvard và cô luật sư da màu thông minh, hai con người nổi bật đã đắm chìm trong tình yêu, nhưng điều tôi thích nhất là cách họ gần gũi, không cần phải ồn ào, không phải hứa hẹn những điều vô nghĩa.' Suốt 30 năm gắn bó, tình yêu của họ vẫn mãi ngọt ngào như lúc đầu. Vậy điều gì đã kết nối họ? Hãy quay về những năm 90 để tìm câu trả lời.
Dù có thừa nhận hay không, giữa chúng tôi có điều gì đó đã thay đổi. Những ngày bận rộn, tôi thường tự hỏi anh ấy đang làm gì. Tôi không thất vọng khi không gặp anh ấy trước cửa phòng làm việc. Tôi không quá phấn khích khi gặp anh. Tôi có tình cảm với anh, nhưng nó vẫn nằm im bên dưới quyết tâm phấn đấu cho sự nghiệp, không dính líu vào những drama không cần thiết. Kết quả công việc hàng năm của tôi luôn ổn định. Tôi đang trên đúng con đường để trở thành luật sư thành công tại Sidley & Austin, có thể sớm hơn cả tuổi 32. Đó là mục tiêu của tôi, hoặc tôi tự thuyết phục mình như vậy.
“Tôi nghĩ chúng ta nên hẹn hò”, anh nói một chiều khi chúng tôi đang ăn trưa.
“Ừm? Anh và em à?”. Tôi giả vờ ngạc nhiên với việc anh nghĩ về điều đó. “Em đã nói với anh rồi, em không muốn hẹn hò. Và em là cố vấn của anh.”
Anh ấy cười với vẻ hài hước. “Em quan trọng đến thế à. Em không phải là sếp của anh.” Sau đó anh nói, “Và em thật dễ thương.”
“Ý anh là em làm mồi nhử à?”, tôi cười. “Anh tự tin quá rồi.”
[…]
“Ăn kem đi?” Anh hỏi.
Đó là lúc tôi biết trò chơi bắt đầu, một trong những lúc hiếm hoi tôi quyết định dừng suy nghĩ và chỉ đơn giản là sống. Đó là một tối hè ấm áp ở thành phố mình yêu thích. Không khí êm đềm len lỏi lên da. Gần căn hộ của Barack có một tiệm kem Baskin-Robbins, chúng tôi mua hai cốc kem và ngồi ăn ngoài vỉa hè. Ngồi bên cạnh nhau, thư giãn sau một ngày dài ngoài trời. Chúng tôi im lặng nhấm nháp kem trước khi tan chảy hết. Có lẽ Barack nhận ra điều đó từ ánh mắt của tôi, hoặc cảm nhận qua cử chỉ của tôi rằng tôi đang mở lòng.
Anh nhìn tôi với vẻ tò mò, một nụ cười nhẹ nhoà trên môi.
“Em muốn hôn không?” Anh hỏi.
Và như vậy, tôi dựa vào anh, cảm nhận mọi thứ đang rõ ràng dần lên.