Là người đam mê viết lách, trong quá trình tìm hiểu, tôi được giới thiệu với cuốn sách này bởi một số người. Tôi tin rằng đây là một cuốn sách xuất sắc và phù hợp với nhiều người, kể cả những người mới bắt đầu hoặc có đam mê viết lách. Dưới đây là cái nhìn tổng quan về cuốn sách 'Hành Trình Trở Thành Tác Giả'.
Trong cuốn sách này, bạn sẽ nghe các tác giả chia sẻ về những lỗi thường gặp cũng như những lời khuyên: viết bản thảo kém chất lượng, gặp khó khăn trong việc tìm nhà xuất bản, nhân vật không được phát triển đầy đủ, cốt truyện rối rắm... Trong những khoảnh khắc gặp khó khăn hoặc cảm thấy trống rỗng, hãy nhớ rằng những tác giả mà bạn ngưỡng mộ cũng đã trải qua những khó khăn giống như bạn đang gặp phải. Như Jonathan Franzen đã nói: 'Mỗi khi tôi cố gắng bắt đầu một cuốn tiểu thuyết, tôi luôn cảm thấy như mình chưa từng viết cuốn nào trước đó.'Điều thú vị ở cuốn sách này không chỉ là những nhận định của tác giả về việc trở thành một tác giả thực thụ, các lỗi thường gặp khi viết và cách viết hay, mà còn cung cấp kiến thức bổ ích về ngành viết văn.
Cuốn sách này không phải là một cuốn sách nghiên cứu văn học, nhưng nó mang lại cho bạn cái nhìn tổng quan về lịch sử 250 năm của nghề viết văn, với sự xuất hiện của các nhà văn và người viết truyện ngắn từ nhiều quốc gia khác nhau: Tây Ban Nha, Nhật Bản, Nigeria, Đức, Pháp, Áo, Thụy Sĩ, Hàn Quốc, Argentina... Nó cố gắng khám phá và giải thích niềm vui và cạm bẫy của mong muốn viết văn. Như George Orwell đã nói: 'Tôi đã biết từ khi còn nhỏ rằng tôi sẽ trở thành một nhà văn... Từ khi 17 đến 24 tuổi, tôi đã cố gắng từ bỏ ước mơ này vì nhận ra rằng tôi đang trốn tránh bản chất thực sự của mình và sớm muộn, tôi sẽ ngồi xuống và viết sách.'
Nội dung này đặc biệt vì chứa đựng nhiều lời khuyên từ các tác giả nổi tiếng, được rút ra từ kinh nghiệm lâu năm. Những thế hệ trẻ như chúng ta, đam mê viết lách, cần phải lắng nghe những kinh nghiệm đó.
Làm thế nào để trở thành một người viết?
Viết là cách chân thành thể hiện tâm trạng sâu kín lên giấy, với tốc độ đầy cảm xúc, đôi khi khiến ta phải vật lộn với sức mạnh và kiên nhẫn. Nhưng sau những khoảnh khắc ấy, chúng ta thấy bản thân như đang thăng hoa, như một bông hoa nở rộ sau cơn mưa (Colette)
Phẩm chất quan trọng nhất mà một nhà văn có thể có là sự tự tin, thậm chí là kiêu ngạo, miễn là biết cách kiểm soát. Viết là để thể hiện ý kiến của mình với thế giới, và phải giữ vững niềm tin vào bản thân khi thế giới không đồng tình (R. L. Stine)
Đừng vội vã hoàn thiện một câu chuyện dài trước khi bắt đầu ngày mới. Hãy dừng lại khi cần. Tập trung vào viết một câu chuyện hơn là nhiều. Đừng chờ đợi cảm hứng, hãy tìm kiếm nó mỗi ngày, vì ít nhất bạn cũng sẽ thu được một chút ý tưởng thay vì không có gì. Tự đặt mục tiêu cho bản thân và kiểm tra việc hoàn thành mỗi ngày. Một năm sau, bạn sẽ ngạc nhiên với những gì đã viết được. Không nên tự ti so với những tài năng khác. Hãy học hỏi từ những tác giả thành công. Họ đã hiểu biết về các công cụ mà bạn đang gặp khó khăn. Họ đang làm việc, và tác phẩm của họ là bằng chứng cho quá trình sáng tạo. Đừng chần chừ, hãy tự mình hành động (Jack London)
Để theo đuổi văn chương, ngoài những kiến thức cơ bản, bạn cần phải có tâm hồn sẵn sàng khám phá, sẵn lòng chia sẻ, và luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức. Đôi khi, bạn cũng cần phải nhẹ nhàng, thư thái để những ý tưởng tự nhiên bộc lộ một cách đơn giản nhất.
Tôi không làm theo kiểu 'nghĩ ra rồi viết' như nhiều người. Nhưng tôi thích cảm giác đó như một trò chơi của trẻ con. Đôi khi, tôi dừng viết, giả vờ do dự, nhăn mặt như một hành động diễn xuất... tất cả để trải nghiệm cảm giác làm nhà văn (Jean-Paul Sartre)
Một nhà văn cũng cần phải có ý chí và tinh thần sẵn sàng bảo vệ quan điểm của mình trước mọi bình luận khác nhau.
Không ai trở thành một nhà văn vĩ đại ngay từ khi còn nhỏ. Mọi người đều phải vượt qua hàng loạt định kiến về hình ảnh của một nhà văn, về cái gì tạo nên một tác phẩm nghệ thuật. Mọi ý tưởng, mọi câu từ mà chúng ta sáng tác đều bị ảnh hưởng bởi những định kiến này. Dù là chấp nhận chúng, chống lại hay chỉ là mặc kệ, những định kiến đó vẫn ảnh hưởng đến sự phát triển của văn chương của chúng ta (Margaret Atwood)
Làm thế nào và bằng cách nào?
Không phải mọi nhà văn đều ngồi trước bàn viết sau khi dậy để sáng tác, mỗi người có thể có những thời điểm khác nhau trong ngày để tìm ra những ý tưởng tốt nhất cho họ.
Vào ban đêm, khi thế giới bên ngoài chìm vào giấc ngủ và những người mơ mộng nằm im, cảm hứng thường ẩn sau sự yên bình bắt đầu hiện ra. Ai cũng có thể trở thành nhà văn khi họ dấn thân vào việc viết vào buổi tối (H.P. Lovecraft)
Một tác phẩm xuất sắc thường ra đời một cách đột ngột và tùy hứng của tác giả.
Tôi tin rằng một cuốn sách không nên được lên kế hoạch trước, mà nó sẽ tự hình thành trong quá trình sáng tác và tương tác mật thiết với cảm xúc của người viết (James Joyce)Đừng dừng lại viết chỉ vì lo lắng không biết vào ngày mai tỉnh dậy sẽ viết gì tiếp theo.
Luôn dừng viết khi cảm xúc cao trào và không lo lắng về bản thảo cho đến khi bạn tiếp tục vào ngày hôm sau. Bằng cách này, tiềm thức của bạn sẽ tiếp tục làm việc. Nếu bạn chỉ tập trung vào câu chuyện chưa hoàn thành, tâm trí bạn sẽ mệt mỏi trước khi bắt đầu viết. Khi bạn đã hoàn thành một cuốn tiểu thuyết, chỉ cần đợi xem bạn sẽ viết gì vào ngày mai. Lo lắng không giúp ích gì khi bạn đã bắt đầu viết? Mục tiêu là viết một cuốn tiểu thuyết, và bạn chỉ có thể làm được điều đó khi bạn hoàn thành nó (Ernest Hemingway)
Nếu bạn chọn viết lách vì sứ mệnh hoặc đam mê, hãy đổ hết tất cả cảm xúc của bạn vào đó, đừng chỉ viết vì trách nhiệm.
Bạn có thể bắt đầu viết với tinh thần của một võ sĩ chuẩn bị cho trận đấu. Bạn có thể viết vì muốn một người kết hôn, hoặc vì muốn thay đổi thế giới... Có nhiều lý do dẫn bạn đến việc viết lách, nhưng đừng lơ là. Tôi nhấn mạnh lại: Đừng lơ là khi ngồi trước tờ giấy trắng (Stephen King)
Những lời khuyên quý báu dưới đây chỉ là một phần nhỏ trong hàng ngàn điều quan trọng mà bạn sẽ học được khi bạn tự hỏi 'Làm thế nào và bằng cách nào?'
Khi còn nhỏ, hãy đọc nhiều. Dành thời gian cho việc đọc nhiều hơn bất kỳ thứ gì khác.
Khi trưởng thành, hãy đọc lại tác phẩm của mình như một người xa lạ, hoặc tốt hơn là một kẻ thù.
Đừng lãng mạn hóa công việc của bạn. Không có cái gì gọi là 'lối sống của nhà văn'. Quan trọng là bạn đã viết được gì trên trang giấy.
Hãy nhìn nhận những điểm yếu của bạn, nhưng đừng coi nhẹ những điều bạn không thể làm được. Đừng che đậy sự nghi ngờ bản thân bằng sự khinh bỉ.
Phải cân nhắc thời gian giữa việc viết và biên tập.
Hãy tránh xa các nhóm, hội. Mặt nạ của đám đông không thể làm cho tác phẩm của bạn trở nên tốt hơn nội dung thực sự của nó.
Làm việc trên máy tính không kết nối internet. Bảo vệ thời gian và không gian viết của bạn. Giữ mọi người ra khỏi công việc viết lách của bạn, kể cả những người quan trọng nhất.
Đừng lẫn lộn giữa danh dự và thành tích.
Đừng che giấu sự thật dưới bất kỳ lớp vỏ hay bức màn nào - hãy nói sự thật. Đừng đầu hàng trước nỗi buồn vô tận vì không thể cảm thấy hài lòng.
(Zadie Smith)
Dù bạn là ai, hãy không ngừng đọc, đọc để làm phong phú văn phong của mình, đọc để mở rộng vốn từ của mình.
Mọi người có thể nghi ngờ về tác dụng của một từ hoặc cụm từ, và cũng cần những nguyên tắc để tuân theo khi bản năng không đủ. Tôi nghĩ rằng các quy tắc sau đây có thể áp dụng trong mọi tình huống:
Không nên sử dụng phép ẩn dụ, mô phỏng hoặc một ví dụ từ sách báo đã đọc. Không nên sử dụng một từ dài hơn khi có thể thay thế bằng từ ngắn hơn.
Nếu có thể loại bỏ một từ, hãy loại bỏ nó đi.
Không nên viết câu theo cách bị động, nếu có thể chuyển sang câu chủ động.
Không nên sử dụng ngôn ngữ chuyên môn hoặc thuật ngữ khi có thể diễn đạt bằng từ phổ thông hơn.
Vi phạm bất kỳ quy định nào trong số này đều có thể khiến tác phẩm của bạn trở nên vô nghĩa.
(George Orwell)
Kết thúc thế nào là tốt nhất?
Phần kết có thể là thời điểm quan trọng nhất của tác phẩm, mà cũng khiến cho tác giả đau đầu. Những gợi ý sau đây có thể rất hữu ích với bạn.
Dù bạn có cảm thấy mệt mỏi, nhưng phần kết cũng là giai đoạn thú vị nhất khi viết tiểu thuyết. Hy vọng bạn đã sưu tầm đủ ý tưởng để dẫn dắt câu chuyện đến đỉnh điểm không thể bỏ qua. Nhân vật của bạn nên hành động theo bản năng, và sẽ có kết quả đáng kể... Đừng vội vàng kết thúc. Hãy kiên nhẫn, cung cấp cho câu chuyện thời gian và không gian cần thiết. Một chút kỷ luật ở giai đoạn này sẽ giúp bạn tránh việc phải sửa chữa nhiều lần. (A.L.Kennedy)
Kết luận thường là điểm yếu của đa số các tác phẩm... Một số lỗi nằm ở bản chất của kết luận, chúng phủ định cả quá trình trước đó. (George Eliot)
Tại sao một kết thúc bi thảm lại được coi là phong phú hơn một kết thúc hạnh phúc? Theo một số nhận định, kết thúc bi thảm làm thỏa mãn các nhà văn. Họ rời khỏi màn đêm và sau đó thông báo rằng họ đã thất bại và sẽ quay trở lại vào một ngày khác. Nếu bạn tạo ra một kết thúc hạnh phúc, nó sẽ làm cho việc giải quyết các vấn đề trong cuộc sống trở nên khó khăn. (John Fowles)
Ý kiến cá nhân:
Đứng giữa hàng loạt lời khuyên, bạn có thể học được rất nhiều điều quý giá. Tuy nhiên, mình cho rằng đây cũng là một điểm yếu của quyển sách khi có quá nhiều ý kiến mâu thuẫn từ các tác giả khác nhau. Tuy nhiên, bạn có quyền chọn lựa những lời khuyên mà bạn cho là phù hợp nhất với quan điểm và chủ đề bạn muốn viết về. Một điều mà mình thích là màu sắc và hình ảnh của sách rất đẹp, mang phong cách hiện đại và nghệ thuật. Hy vọng quyển sách này sẽ hữu ích cho độc giả, đặc biệt là những người đam mê văn chương. Sẽ có những khó khăn và vấp ngã, nhưng có rất nhiều tác giả nổi tiếng ở thế hệ trước làm gương để học hỏi, mình hy vọng bạn sẽ kiên trì và nỗ lực hết mình với lựa chọn của riêng mình.
Viết không phải là câu chuyện của tài năng bẩm sinh, mà là câu chuyện của sự học hỏi, sự rèn luyện, và sự kiên nhẫn... Câu trả lời quan trọng là liệu bạn có dám đối mặt với tất cả, kiên trì để trở thành một nhà văn hay không? Câu trả lời luôn nằm trong trái tim của bạn!
Đánh giá chi tiết bởi: Nguyễn Minh Tuyến - MytourBook
Ảnh: Nguyễn Minh Tuyến