Một câu chuyện lãng mạn đã lưu lại trong lòng độc giả qua nhiều thế hệ. Hoa Tulip Đen đã đem đến cho tôi cảm xúc tinh tế nhất về lòng trung thành và sự đau đớn vì tình yêu, giữa những trở ngại và bất công tưởng chừng không thể vượt qua.
Hoa Tulip Đen, một kiệt tác lịch sử và lãng mạn của Alexandre Dumas, xuất hiện vào năm 1850. Câu chuyện diễn ra ở Hà Lan thế kỷ 17, trong một thời đại đầy biến động chính trị.
Nghệ sĩ đam mê hoa
Chính nhân vật chính - bông hoa tulip đen, được nuôi dưỡng bởi sự đam mê của Cornelius van Baerle, một bác sĩ, nghệ nhân giàu lòng nhiệt huyết. Anh là một người nghệ sĩ, một con người mang trên mình bản chất cao quý. Dù được sinh ra trong một gia đình giàu có với cha là một chính trị gia, Cornelius không màng đến danh vọng hay quyền lợi, mà tập trung hoàn toàn vào tình yêu đối với hoa tulip quý tộc. Tuổi trẻ của Cornelius là những năm tháng dành cho sự sáng tạo và tìm kiếm, để tạo ra những giống hoa tulip mới, những loại hoa đẹp rực rỡ nổi tiếng khắp châu Âu. Anh quyết định từ bỏ con đường chính trị mà cha anh đã chọn.
Trong thời kỳ hoa tulip nở rộ ở Hà Lan, loài hoa này được coi là quý báu và là biểu tượng quốc gia. Một cuộc thi lớn được tổ chức, với số tiền thưởng lớn, để khuyến khích những nhà khoa học tài năng lai tạo và trồng thành công hoa tulip đen - một loại hoa chưa từng xuất hiện trước đó. Việc thành công trong việc lai tạo một loại hoa quý như vậy đã là một thử thách, nhưng thử thách của Cornelius càng phức tạp hơn khi anh vô tình bị cuốn vào những cuộc tranh cãi chính trị. Liệu những nỗ lực của anh có thành công? Và anh sẽ làm gì để thoát khỏi những mưu đồ chính trị đang rình rập? Đó là câu hỏi mà Alexandre Dumas giữ trong lòng độc giả suốt câu chuyện.
Trò chơi quyền lực
Như đã giới thiệu, các đoạn đầu tiên của sách sẽ đưa độc giả vào một bối cảnh rối ren và khắc nghiệt trong nội bộ chính trị của Hà Lan. Hai anh em Corneille de Witt (cha của Cornelius van Baerle) và Jean de Witt (bạn thân của van Baerle) lúc này đang là hai chính trị gia hàng đầu của quốc gia, đảm nhận vai trò nhà lập pháp và thủ tướng. Mặc dù họ là người cùng một quốc gia, nhưng họ vẫn phải đối mặt với những thế lực thù địch âm thầm âm mưu để lật đổ chức vụ của mình.
Trò chơi về quyền lực không bao giờ chấm dứt một cách êm đềm; ngoài việc phải đối mặt với sự thay đổi chính sách để phục hồi vị trí quốc gia cho hoàng thân Guillaume d’Orange, hai anh em de Witt còn phải đối mặt với sự khinh miệt và định kiến từ phía những kẻ kích động và những người ủng hộ Guillaume d’Orange, với cáo buộc về âm mưu ám sát hoàng thân và phản quốc gia. Mặc dù hai anh em này là những người có uy tín và tinh thần lương thiện, họ vẫn phải đối mặt với sự phê phán từ phía dư luận, được kích động bởi những người ủng hộ Guillaume d’Orange, mong muốn loại bỏ họ để mở đường cho Guillaume d’Orange lên ngôi.
Một trong những phần kinh hoàng nhất của tiểu thuyết diễn ra ngay từ đầu, khiến độc giả không thể không bị kinh hãi trước sự tàn bạo và cô độc mà hai anh em de Witt phải chịu. Corneille và Jean de Witt bị hãm hại một cách tàn nhẫn và tàn bạo hơn bất kỳ điều gì có thể tưởng tượng được, xác của họ bị vằm nát và treo trên hai bậc thang trưng bày giữa quảng trường, dưới ánh sáng của đám đông điên cuồng, đánh dấu sự kết thúc của triều đại quyền lực của gia đình de Witt.
Tình hình chính trị nội bộ đang thu hút sự chú ý của toàn bộ dân cư ở mọi tầng lớp của đất nước, trừ thanh niên tài năng Cornelius van Baerle, người đang giữ một tài liệu quan trọng có thể ảnh hưởng đến tính mạng của bất kỳ ai mà anh ta không hề biết. Corneille de Witt đã giao cho anh ta bức thư này mà không nói rõ về tầm quan trọng của nó, tin rằng van Baerle, một người thông minh và không muốn dính líu vào chính trị, có thể giữ bí mật này.
Không ngờ rằng van Baerle và de Witt sẽ phải đối mặt với một kẻ thù không kém phần hung ác và tàn bạo, đó là hàng xóm Boxtel - một người chơi hoa tulip nổi tiếng, ngay trước khi van Baerle xuất hiện. Boxtel, cũng sùng bái hoa tulip như van Baerle, ban đầu là một người chân chính và say mê công việc của mình. Nhưng sự đố kỵ và tự ái đã biến anh ta trở thành một kẻ thù của van Baerle, sử dụng mọi thủ đoạn để phá hoại công việc của anh ta.
Một, tài liệu bí mật mà Corneille de Witt gửi cho Cornelius van Baerle và nơi anh ấy giấu nó.
Hai, ba củ giống hoa tulip màu đen đầu tiên trên thế giới được lai tạo bởi trí tuệ phi thường của van Baerle.
Ý định tăm tối đó là hại van Baerle để lấy củ giống đó và giành chiến thắng trong cuộc thi, một ý tưởng mà gã tạo ra vô thức để tước đoạt củ giống từ van Baerle hơn là bảo vệ di sản của mình. Kế hoạch của gã đã hoàn toàn thành công, chỉ với một lá thư nặc danh tiết lộ cuộc trao đổi giữa Corneille và Cornelius cùng nơi chôn giấu tài liệu; vài giờ sau khi hai anh em de Witt bị ám sát, van Baerle bị quân lính của hoàng thân bắt giữ, không có cơ hội tự vệ, chàng nghệ sĩ trẻ bị đưa vào tù.
Nhưng liệu có phải số phận luôn ở phía những người chân chính, đạo đức, và cao thượng không? Trong tăm tối của ngục tù, một chút ánh sáng nhỏ có thể dẫn dắt một học giả giỏi đến sự tự do. Van Baerle, dù bị kết án oan, vẫn mang theo ba củ giống tulip đen, bọc kín trong một tờ giấy mà Corneille de Witt viết cho anh trước khi qua đời, nhưng không kịp đọc. Anh ta không ngờ rằng tờ giấy bọc bên ngoài có thể thay đổi vận mệnh của mình.
Ban đầu Cornelius van Baerle bị giam trong nhà tù La Haye và sau khi bị kết án tử hình vì che giấu tài liệu bí mật của ngài de Witt với vua Pháp Louis XIV. Van Baerle không ngờ rằng trong căn phòng tối tăm đó, anh sẽ gặp được một bông hoa tulip tuyệt vời hơn bất kỳ loại hoa nào anh từng trồng. Bông hoa này thuộc về con gái của người quản ngục, một cô gái xinh đẹp mặc dù không biết chữ nhưng rất hiểu biết về cuộc sống. Sự tin tưởng của cô đã làm cho van Baerle quyết định chuyển toàn bộ tài sản của mình cho cô nếu anh qua đời, bao gồm cả ba củ giống tulip quý giá. Trong những lúc khó khăn, Chúa vẫn che chở cho những người có lòng chân thành và tốt bụng; van Baerle không bị tử hình, Hoàng thân trọng thương anh vì lòng can đảm và sự vô tội của anh, thay vào đó, van Baerle bị đày đến một pháo đài tù ở Loewestein với án chung thân.
Biến cố và lòng tin
Niềm an ủi duy nhất của anh là Rosa; nhờ khả năng tài ăn nói thuyết phục, cô và cha đã được gửi đến nhà tù nơi giam cầm van Baerle để họ có thời gian thực hiện kế hoạch nuôi trồng hoa tulip bí mật cùng nhau. Đây là khoảnh khắc gây xúc động nhất cho mọi độc giả, một tình yêu thuần khiết nhất được hình thành giữa một cánh cửa sắt. Trí tuệ và lòng nhân ái của chàng đã làm nên tình yêu với cô gái của người giam giữ và cô gái ấy với tình yêu và lòng trung thành đã chiếm trọn con tim của người nghệ sĩ. Từ câu chuyện tình yêu phiêu lưu đó, một hệ thống xã hội xung động đã được tái hiện mạnh mẽ và sâu sắc. Vượt qua mọi khác biệt về địa vị, tri thức và khoảng cách, họ đã cùng nhau xây dựng nên một di sản vĩnh cửu - tình yêu; tình yêu mãnh liệt đã làm cho hai con người mới quen này dựa vào nhau, cùng nhau thực hiện những kì tích không tưởng. Rosa chăm sóc củ giống hoa tulip đen thay cho van Baerle, một tình yêu không đòi hỏi; van Baerle dạy Rosa cách đọc và viết, một tình yêu cao quý.
Tuy nhiên, trong mọi mối quan hệ, những yếu tố đối lập cơ bản nhất về tình yêu luôn thách thức sự kiên định; sự ghen tuông và nghi ngờ dần dần bắt đầu chiếm giữ tâm trí của hai người trẻ. Mặc dù yêu nhau một cách say đắm, nhưng Rosa vẫn cảm thấy một chút ghen tị vì van Baerle quan tâm đến hoa hơn là quan tâm đến cô, và trong những khoảnh khắc đặc biệt khi van Baerle chăm sóc củ giống hoa tulip đen một cách đặc biệt, đã làm tổn thương Rosa. Chỉ có những biến động tâm lý như vậy mới chứng tỏ mối quan hệ này có thực sự mạnh mẽ không. Họ cách xa nhau một thời gian để nhận ra mức độ sâu sắc của tình cảm của họ; van Baerle nhận ra sự thật rằng Rosa là bông hoa đẹp nhất, mà anh thuộc về cô, chứ không phải một loại hoa tulip nào khác; còn Rosa, với tình yêu dày dặn cho van Baerle, bất chấp tương lai mờ mịt xung quanh bốn bức tường địa ngục, và bây giờ cô không thể yêu một người đàn ông nào đắm đuối đến vậy nữa, cô quyết tâm chăm sóc củ giống hoa tulip đen như người mẹ lo toan cho đứa con của mình.
“Hoa tulip của anh là con gái của em. Em dành cho nó tất cả thời gian mà em sẽ dành cho con mình, nếu em là một người mẹ. Chỉ khi trở thành mẹ của nó, em mới không còn là kẻ thù của nó nữa.”
Không chỉ dừng lại ở đó, tình yêu của họ còn phải đối mặt với sự cản trở từ hàng xóm Boxtel, một người điên cuồng vì hoa và điên cuồng vì sự thất bại khi không thể chiếm được củ giống tulip đen khi van Baerle bị bắt, sự thất bại đó làm gã trở nên tức giận và hành động như một kẻ quỷ dữ, mất đi tính người của mình. Bản chất tham lam đã kích thích hắn thực hiện những kế hoạch xấu xa và dại dột, biến hắn thành một kẻ cướp, một tên tội phạm đáng sợ.
“Đó là lý do tại sao chúng tôi nói rằng hai người trẻ kia cần phải được bảo vệ trực tiếp bởi Chúa.”
Đó là cách mà Alexandre Dumas đã xây dựng cốt truyện của mình, luôn hấp dẫn với những tình tiết gay cấn, gây sốc nhằm thay đổi hoàn toàn cả bức tranh chung của câu chuyện.
Trong những chương cuối cùng, độc giả chứng kiến những trận đấu trí giữa các nhân vật, giữa ba người yêu hoa tranh giành quyền sở hữu bông hoa tulip đen quyền lực: van Baerle, Rosa và Boxtel được tách thành ba nhánh truyện khác nhau. Boxtel ăn cắp bông hoa tulip đen từ phòng của Rosa và hạnh phúc chạy đến hội đồng hoa Hà Lan tại Harlem xa xôi để chiếm giữ giải thưởng, Rosa âm thầm theo dõi Boxtel để đòi lại công bằng cho bản thân và người yêu mà không một lời cảnh báo trước, còn van Baerle bất ngờ đau lòng khi tưởng rằng đã mất hai tình yêu tuyệt vời của mình, anh hung hăng đánh đập người giam giữ để rồi bị kết án.
Câu chuyện đi đến hồi kết khi cả ba đều đến Harlem, nơi Rosa và Boxtel đấu tranh bằng lời với nhau để thuyết phục hoàng tử Guillaume d’Orange và chủ hội đồng hoa về chủ nhân thực sự của bông tulip đen, còn van Baerle bị giải đến đó để hoàng tử xét xử tội danh của mình. Ở đoạn kết, với tất cả tình yêu thương, sự hiểu biết và sự cống hiến của mình, cô gái xinh đẹp Rosa đã phơi bày toàn bộ sự thật bằng cách mang theo củ giống thứ ba làm bằng chứng và lá thư bọc ngoài nó (lá thư mà Corneille de Witt đã gửi cho van Baerle). Điều này là quyết định quan trọng giúp hoàng tử nhận ra sự thật; ông thừa nhận lỗi lầm trong việc kết án oan cho người dân của mình, Guillaume d’Orange với sự ân hận đã trao cho Rosa phần thưởng, đặt tên cho bông tulip đen là Rosa-Baerlensis và trả tự do cho van Baerle, trong khi đó Boxtel vì quá đắng cay đã ngất xỉu và qua đời.
Lời kết
Hoa Tulip Đen là một câu chuyện dựa trên một sự kiện lịch sử thực tế. Nhà văn người Anh Robin Buss từng giải thích trong bài luận văn văn học của mình rằng Alexandre Dumas đã lấy cảm hứng cho câu chuyện từ các yếu tố lịch sử của Hà Lan (bao gồm cả hai vụ giết người tàn bạo) và hiện tượng “tulipmania” (sự cuồng hoa tulip) trong thế kỷ 17 ở đất nước này. Mặc dù tác phẩm này có thể không phải là tiểu thuyết xuất sắc nhất của Dumas, nhưng độc giả sẽ bị thu hút bởi một câu chuyện tình cảm đơn giản nhưng toàn diện và mãnh liệt; một tình yêu vượt qua mọi rào cản, chỉ có tình yêu thuần khiết đó mới có đủ sức mạnh để đưa con người đến những điều kỳ diệu.
Đánh giá chi tiết bởi: Diệu Anh - MyBook